Hành Hạ Tù Cấm Cô Vợ Hờ


Nếu như Hứa Nam Yên không phải người bướng bỉnh, nếu như cô có thể nhẫn nhục chịu đựng, có lẽ, chuyện kế tiếp sẽ không phát sinh.

Lục Thời Xuyên một tay túm cổ tay của cô, vừa lôi vừa kéo kéo cô đi vào trong xe của mình, cài đai an toàn, bộp một tiếng đóng cửa xe lại.

Ngồi vào trong xe, Lục Thời Xuyên bực bội không yên giật cà vạt trên cổ, một chân đạp xuống chân ga.

"Hứa Nam Yên, cô có thể học những người phụ nữ khác ngoan ngoãn nghe lời người đàn ông của mình không hả!!" Lục Thời Xuyên lái xe đi rất nhanh, câu nói này gần như hắn dùng cổ họng gằn ra từng chữ một.


Đón gió ngoài cửa sổ, trái tim tịch mịch của Hứa Nam Yên bỗng chốc buông lỏng.

Lục Thời Xuyên trực tiếp lái xe về nhà họ Lục, vừa đỗ xe vào trong sân, Tiểu Nghệ Tuyền mở cửa phòng nhô đầu ra, khi nhìn thấy Hứa Nam Yên về, cô bé mang một đôi mắt to đen lúng liếng vui sướng nhảy cẫng, nhanh chân chạy đến trước xe, cách cửa sổ xe líu ríu gọi: "Mẹ, mẹ ơi!"
Nghe tiếng gọi to của Tiểu Nghệ Tuyền, hai tay Hứa Nam Yên bấu chặt trước bụng, thấy rõ cô hơi căng thẳng.

"Xuống xe!" Lục Thời Xuyên mở miệng, mở cửa xe bước xuống, đi vòng trước xe về phía ghế phụ, bỗng dưng mở cửa xe ra.

Trẻ nhỏ không hiểu thế nào là nhìn mặt nói chuyện, dù là hiện tại Hứa Nam Yên đang căng thẳng đến đờ đẫn thì Tiểu Nghệ Tuyền vẫn chạy đến ôm lấy đôi chân đang ngồi gập của cô: "Mẹ ơi, mẹ về nhà rồi, mẹ xuống xe đi, xuống xe con dẫn mẹ đi ăn đồ ăn ngon này!"

Hứa Nam Yên vẫn bất động, Lục Thời Xuyên nhíu mày đưa tay: "Làm sao? Còn phải để tôi tự mình bế cô xuống xe mới được hả?"
Sắc mặc Hứa Nam Yên hơi quẫn bách, gỡ tay Tiểu Nghệ Tuyền ra, xuống xe.

"Mẹ ơi, có phải mẹ nhớ Tuyền Tuyền nên mẹ mới trở về không mẹ!"
"Mọi người đều nói là mẹ không thích Tuyền Tuyền nên mẹ mới bỏ đi, nhưng mà Tuyền Tuyền không tin đâu, ba ba nói là mẹ đang đi làm việc ở một nơi rất xa!"
"Mẹ ơi, từ hôm nay trở đi mẹ ở nhà dỗ Tuyền Tuyền rồi ngủ cùng một phòng với Tuyền Tuyền được không mẹ, các bạn khác đều được mẹ dỗ ngủ hết! "
Tiểu Nghệ Tuyền lôi kéo tay Hứa Nam Yên líu lo không ngừng, hơi ngửa đầu lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập hạnh phúc.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận