Hành Hạ Tù Cấm Cô Vợ Hờ


Trong phòng.


Sau khi Hứa Nam Yên đi, bé Nghệ Tuyền dịch bước đến trước mặt Lục Thời Xuyên, ngửa đầu hỏi: “Cái dì vừa rồi kia là mẹ ạ?”

Đối mặt với sự tra hỏi của con gái, Lục Thời Xuyên lặng tiếng, nhất thời không biết nên trả lời thế nào.


Thấy Lục Thời Xuyên không lên tiếng, bé Nghệ Tuyền lại di chuyển thân thể mập mạp đi đến trước mặt Tiêu Trần: “Chú Tiêu, người vừa rồi là mẹ đúng không? Con đã từng nhìn thấy ảnh chụp của mẹ trong album ảnh ở nhà, con nghe dì bảo mẫu nói mẹ…”

Bé Nghệ Tuyền méo miệng nói, vừa nói vài lời, Lục Thời Xuyên bỗng nhiên đập một tiếng “bốp” lên trên mặt bàn: "Lục Nghệ Tuyền!"


Thân thể của bé Nghệ Tuyền = run lên, co rúm lại chui vào trong ngực Tiêu Trần, không dám hỏi lại.


Buổi chiều, ba giờ.


Hứa Nam Yên chuẩn bị trở về ký túc xá nghỉ ngơi, Lục Thời Xuyên đứng bên ngoài quán ăn ngăn trở đường đi của cô: “Hứa Nam Yên, hai chúng ta nói chuyện!”

“Chuyện cần nói là chuyện ly hôn sao? Nếu như bây giờ sếp Lục có thời gian, hiện tại tôi có thể đi cùng anh!” Hứa Nam Yên nhìn Lục Thời Xuyên, thân thể gầy yếu đứng trong gió giống như lúc nào cũng có thể sẽ bị thổi đi.



“Không, là chuyện của con gái!” Lục Thời Xuyên quay người, đi đến trước xe của mình, mở cửa xe, quay mắt: “Vào đây nói chuyện!”

Hứa Nam Yên đứng trên bậc thang, tầm mắt không hạ xuống, Lục Thời Xuyên nổi giận: “Làm sao? Không nguyện ý gặp mặt cùng tôi, ngay cả con gái cũng không nguyện ý nữa?”

Nghe vậy, Hứa Nam Yên hít sâu một hơi: “Sếp Lục, chúng ta trò chuyện ở chỗ này đi, trên người tôi bẩn, sợ làm bẩn xe của ngài!”

Tay Lục Thời Xuyên khoác lên trên cửa xe nắm chặt, tiếng nói lạnh đi mấy phần: “Hứa Nam Yên, nếu như cô không muốn gặp lại con gái thì chúng ta không cần nói chuyện nữa!”

Dứt lời, Lục Thời Xuyên cúi người lên xe.


Thấy thế, Hứa Nam Yên đi nhanh mấy bước, ngăn cản trước xe, đứng trong chốc lát, nhìn gương mặt tàn nhẫn của Lục Thời Xuyên trong xe, trong lòng không cam tâm tình nguyện nâng tay mở cửa tay lái phụ.


Trong xe, Lục Thời Xuyên bật mấy bản =nhạc êm dịu, lấy ra một điếu thuốc lá châm lửa: “Nghệ Tuyền đã nhận ra cô, nhao nhao muốn cô về nhà!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận