Hành Hạ Tù Cấm Cô Vợ Hờ


Cảnh sát đứng trước mặt cô vừa nói xong liền ra hiệu cho hai nữ cảnh sát ở sau lưng tiến đến mặc quần cho cô.

Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cảnh sát nam kia, Hứa Nam Yên thiếu chút nữa đã ngất xỉu.

Mẹ cô mấy tháng trước qua đời, cô vậy mà hoàn toàn không biết, trong lòng tràn đầy mong đợi với cái thai trong bụng.

một sinh linh bé nhỏ đang lớn lên từng ngày trong bụng.

Hứa Nam Yên bị hai nữ cảnh sát kia nghiêm chỉnh vừa lôi vừa kéo xuống giường sản phụ, trực tiếp đi ra ngoài!

Lục Thời Xuyên và Lục Chính Quốc đã chờ sẵn ở ngoài cửa.

Lục Thời Xuyên lạnh mắt nhìn tất cả mọi chuyện, không chút che dấu mỉa mai trong mắt hắn.

Lục Chính Quốc tiến lên, vẻ mặt như rất đau lòng, cầm tay Hứa Nam Yên nói, “Nam Yên a, sao con lại hồ đồ như vậy, sao lại làm ra loại việc này a?! Con yên tâm, chỉ cần con biết hối cải, cải tạo thật tốt, ông sẽ sắp xếp giúp con!”
"Ông nội, con không có!" Cho tới giờ khắc này, Hứa Nam Yên vẫn tin là Lục Chính Quốc thật lòng muốn giúp cô.

Lục Chính Quốc dứt lời, lúc này cô mới nhìn thấy những phóng viên đứng sau lưng ông ta, hiển nhiên bọn họ là có chuẩn bị mà đến.

Chờ mấy cái phóng viên kia rời đi, Lục Chính Quốc biến sắc, thả tay Hứa Nam Yên ra, từ trong ngực móc ra một một phong thư căng phồng đưa cho cảnh sát dẫn đầu, “Làm phiền anh trở về nói với cục trưởng Tôn một tiếng, một chút lòng thành mời các anh em uống trà!”

Cảnh sát dẫn đầu vui vẻ nhận lấy, không ngừng gật đầu.

"Thuận tiện làm phiền người anh em chào hỏi với những người khác trong ngục giam, đứa cháu dâu này làm nhiều việc ác, sau khi đi vào nhất định phải quản giáo chặt chẽ!” Lục Chính Quốc nghiêm mặt, thần sắc như thường nói.

"Ngài yên tâm, chút chuyện nhỏ này cứ để tôi!” Cảnh sát dẫn đầu cười đáp ứng, kéo Hứa Nam Yên rời đi.

Hứa Nam Yên trực tiếp bị kéo xuống từ trên giường sản phụ, ngay cả quần áo dự bị cũng không kịp thay.


Một đường đi, một đường không ngừng chảy máu!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận