Edit: Samleo
Trình Hải Dương tắm rửa xong từ trong WC đi ra, trên người phủ áo thun của Tiên Mạch, dùng khăn lông lau tóc, lại bắt đầu ngâm nga bài hát.
Tiên Mạch tắm trước, Trình Hải Dương mới đi, lúc này Tiên Mạch đang tập trung tinh thần vào công việc ở trước computer, Trình Hải Dương thấy bộ dáng chăm chú của y, ngoan ngoãn ngậm miệng lại, không hát thầm nữa, mà là đứng ở phía sau y, nhìn Tiên Mạch vẽ tranh.
Quả nhiên thật là lợi hại.
Trình Hải Dương càng xem càng cảm thấy như vậy, quả thực chính là khiến người ta sùng bái a!!!
Cả một ngày hôm nay ở bên ngoài hối hả ngược xuôi, đồng hồ sinh học của Trình Hải Dương cũng bị buộc thay đổi, mặc dù mới hơn mười giờ, đã buồn ngủ muốn chết, vốn là ngồi ở phía sau Tiên Mạch nhìn y vẽ tranh, cuối cùng ngã trên giường, trực tiếp ngủ thiếp đi.
Tiên Mạch làm xong một phần, cảm giác có chút mệt mỏi, thời gian cũng đã hơn mười hai giờ, lúc này mới phát hiện, suốt hai tiếng mấy Trình Hải Dương cũng chưa từng lên tiếng, sẽ không là đang tắm trong WC rồi ngất đi luôn.
Nghĩ như vậy, Tiên Mạch có chút sốt ruột, đứng dậy chuẩn bị đi WC xem một chút, kết quả quay người lại nhìn thấy Trình Hải Dương chỉ mặc áo thun cùng quần lót, toàn bộ bắp đùi hiện ra ở trong không khí thở đều đều ngủ.
Người này! Mình rõ ràng lo lắng cho cậu ta! Mình là ngu ngốc lo lắng vô ích sao!
Tiên Mạch có chút bất đắc dĩ đi rót ly nước uống, tắt đèn cùng computer, trong phòng trở nên tối đen, chỉ có thanh âm quạt máy đánh vỡ yên lặng.
Tiên Mạch không được tự nhiên nằm trên giường, hơi thở của Trình Hải Dương cách y rất gần. Y kéo tấm chăn mỏng đắp lên bụng Trình Hải Dương để tránh cảm lạnh, trong lúc đó lại vô ý đụng chạm đến làn da non mịn của cậu.
Xúc cảm thật tốt.
Tiên Mạch nghĩ như vậy, tay cũng đã dừng lại ở trên đùi cậu, dời không khỏi. Lửa nóng trong lòng bắt đầu càng ngày càng rừng rực, hạ thân đã bắt đầu ngẩng đầu.
Vì sao tên nhóc này lại dễ dàng gợi lên dục vọng của mình chứ. Tiên Mạch không nghĩ ra. Là bởi vì bản thân quá bề bộn công việc học tập không có thời gian DIY sao. Hay là chính mình quá lâu không tìm bạn trai rồi? Tóm lại mặc kệ nguyên nhân là ở đâu, cũng dẫn tới y bây giờ chỉ là sờ bắp đùi Trình Hải Dương thôi cũng đã khống chế không được dục vọng quay cuồng của mình.
“Hải Dương?”
Y thử kêu tên cậu, thanh âm trầm thấp vừa lại dễ nghe, Trình Hải Dương lại không có chút động tĩnh nào, ngủ như chết, tiếng hít thở đều đều phun trên bộ ngực Tiên Mạch, giống như đang trực tiếp cào cào trái tim y, khiến y thật ngứa. Trong lòng ngưa ngứa.
Lại không chịu mặc quần —— mặc dù nhà y cũng không có quần cho y mặc.
Nhưng … Lần trước nói qua, nếu lần sau còn không mặc quần ở trước mặt y, sẽ tiến hành chuyện H đến cuối.
Nghĩ như vậy, Tiên Mạch đấu tranh trong chốc lát, cuối cùng vẫn quyết định ngay đêm nay, ăn Trình Hải Dương sạch sẽ từ trong ra ngoài.
Tiên Mạch nhẹ nhàng hôn chặt môi Trình Hải Dương, Trình Hải Dương không có phản ứng quá lớn, tiếp theo tay không quy củ lột quần lót của Trình Hải Dương xuống. Cái vật nho nhỏ màu phấn hồng, mềm mềm nằm trong quần lót rớt ra, đầu lưỡi Tiên Mạch bắt đầu hành động, cạy mở đôi môi Trình Hải Dương, tùy ý cướp đoạt ấm áp cùng tốt đẹp trong khoang miệng cậu.
Tay không khách khí đùa bỡn Hải Dương nhỏ, thẳng đến Hải Dương nhỏ đứng thẳng lên.
Tay y dịu dàng lại thuần thục di chuyển lên xuống, Trình Hải Dương dường như cảm thấy kích thích, muốn phát ra thanh âm gì, đôi môi lại bị ngăn chặn chặt chẽ, rên rỉ chỉ có thể lẫn lộn ở chỗ cổ họng.
Động tác của Tiên Mạch càng lúc càng nhanh, Trình Hải Dương càng ngày càng giãy dụa không yên, mà lại trốn không thoát môi Tiên Mạch. Tiên Mạch nhìn ra Trình Hải Dương còn chưa tỉnh lại, phỏng chừng ở trong mơ cũng đang làm chút chuyện sắc tình như vậy, chỉ là không biết đối tượng trong mơ củaTrình Hải Dương có phải là mình không. Nghĩ tới đây, khóe miệng Tiên Mạch gợi ra tươi cười tinh ranh, tốc độ tay nhanh hơn, Trình Hải Dương kêu rên một tiếng, bắn ở trong tay Tiên Mạch.
Chất lỏng màu trắng mang theo mùi tanh, Tiên Mạch cuối cùng buông lỏng môi, kéo khăn giấy bên gối qua lau sạch sẽ, Trình Hải Dương lúc này mới mơ mơ màng màng tỉnh lại: “A…”
“Thoải mái sao.”
Lời nói của Tiên Mạch không e dè gì, to gan khiến Trình Hải Dương mơ mơ màng màng cũng có một chút cảm giác nguy cơ. Nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi, cậu ngơ ngác “Uh” một tiếng đáp lại. Tiên Mạch rất hài lòng trực tiếp cỡi hết quần áo của Trình Hải Dương.
Trình Hải Dương đến lúc này mới hoàn toàn tỉnh táo: “Anh anh… Anh làm gì! Anh làm gì với em!”
“Anh giúp em thoải mái a.” Tiên Mạch nói xong cắn chặt nụ hoa trước ngực của Trình Hải Dương, đau đớn và khoái cảm cùng nhau ùa tới, Trình Hải Dương hừ ra tiếng.”Anh nói rồi, nếu không mặc quần ở trước mặt anh, anh mới mặc kệ em đã chuẩn bị tốt hay chưa.” Vừa nói lại càng thêm dùng sức liếm láp nụ hoa nhỏ đã đứng thẳng lên, thanh âm Trình Hải Dương trở nên đứt quãng: “Em… Em… Anh đừng như vậy… Rất… Quá nhanh rồi…”
“Không xem là nhanh.”
Tay Tiên Mạch cũng bắt đầu tiếp tục công việc, vuốt ve Hải Dương nhỏ vừa mới phát tiết nhạy cảm cực kỳ, sau đó dò tìm phía sau.
“Ô… Anh… Uh… Em không có kinh nghiệm… A… Đừng…” Trình Hải Dương lẩm bẩm, động đậy không yên, “… Đàn ông phải thế nào… Làm… Thật sự… Muốn… Tiến vào chỗ đó… Sao…”
Tiên Mạch không trả lời, ngón tay không tiếp tục tập kích phía sau, đùa bỡn Hải Dương nhỏ nhạy cảm.
Trình Hải Dương càng không ngừng kêu Tiên Mạch đừng, nhưng đều là tốn công vô ích. Chuyện Tiên Mạch y quyết định làm, là tuyệt đối sẽ không đổi.
Trình Hải Dương chỉ cảm thấy mỗi phần trên người mình nóng hừng hực, tay Tiên Mạch hừng hừng đang làm chuyện mà đàn ông đều rất quen thuộc, mà bộ ngực, đầu lưỡi Tiên Mạch mang theo đùa bỡn cũng đã ướt át trước ngực cậu, khoái cảm giác một đợt tiếp một đợt ùa tới, làm cho cậu không biết làm sao.
Đột nhiên Tiên Mạch như muốn nghịch ngợm, tay càng lúc càng nhanh, y có thể cảm giác được, Hải Dương nhỏ căng cứng càng thêm kịch liệt, rõ ràng tới bên bờ cao trào.
Vừa lúc đó, Tiên Mạch ngừng lại, Trình Hải Dương trong nháy mắt cực kỳ khó chịu, dục vọng nửa vời, rõ ràng thật muốn phát tiết lại không biết làm sao. Cậu theo bản năng vươn tay muốn giúp mình một phen, lại bị Tiên Mạch bắt được tay, Tiên Mạch buông môi, hôn nhẹ vành tai cậu, thanh âm trầm thấp gợi cảm nói: “Anh muốn tiến vào trong thân thể em.”
Chỉ một câu nói như vậy, lại có thể trực tiếp kích thích Trình Hải Dương bắn ra.
Nước mắt cậu trong nháy mắt cũng muốn chảy ra rồi. Khoái cảm cao trào trộn lẫn cùng cảm giác thẹn thùng, Trình Hải Dương căn bản không biết làm sao mới tốt, chỉ có thể nhắm mắt lại, cái gì cũng không nói, gắt gao cắn môi.
Tiên Mạch cười cười, hôn hôn trán Trình Hải Dương.
“Em thật nhạy cảm.”
“…”
Y vặn mở đôi chân hơi gầy yếu của Trình Hải Dương, vừa mới bắt đầu Trình Hải Dương còn kháng cự, dưới tác dụng của lời Tiên Mạch, cậu dần dần vứt bỏ chống cự, mặc cho Tiên Mạch muốn làm gì.
Tiên Mạch đùa bỡn cửa vào màu hồng nhạt, từ từ đưa ngón tay luồn vào, giúp Trình Hải Dương làm khuếch trương, để cho cậu chút nữa không đến mức bị thương.
“Khó chịu… Anh đừng…”
Trình Hải Dương nhỏ giọng kháng nghị, nhưng dường như không có tác dụng gì, đầu giường Tiên Mạch giống như túi Bách Bảo trong mơ, y từ bên trong lấy ra chất lỏng kỳ quái Trình Hải Dương không biết đổ vào hậu môn của cậu, sau đó dùng ngón tay đem chất lỏng lạnh lẽo dinh dính đẩy mạnh vào, chầm chậm rút ra cắm vào, từ từ tăng thêm nhiều ngón tay.
“Anh muốn tiến vào…”
“Đừng! Đừng! Ô… Đau quá!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...