Editor: May
Kết cục ~~~
Hoàng Phủ Bạc Ái lại đen mặt, mắt đen nhánh, nhìn cô gái trên sô pha thật sâu.
Ở trong cuộc đời sắp hai mươi bốn năm của Hoàng Phủ Bạc Ái, hưởng thụ giáo dục tốt nhất, từ nhỏ đã tiếp nhận lễ nghi quý tộc hoàng gia Anh quốc.
Tất cả phụ nữ anh gặp được, cho dù không phải nữ vương Anh quốc đoan trang, cũng là công chúa ưu nhã mê người, vô dụng nhất cũng là những đám thiên kim tập đoàn, biểu hiện vĩnh viễn đều là ôn nhu kiều diễm, ngoan ngoãn đáng yêu.
Chỉ là, trước nay đều không có bất luận một người phụ nữ nào giống như Thịnh Vị Ương vậy.
Độc miệng, phúc hắc, dã man, tính tình kém, không chỉ dám rống to kêu to với anh, thậm chí còn ghét bỏ anh, hiện tại, người phụ nữ kia ngồi xếp bằng xem TV, trong miệng còn phát ra tiếng "soạt soạt" hút mì, lại đổi mới nhận thức của anh với cô lần nữa.
……
Thịnh Vị Ương thật sự là chịu không nổi ánh mắt “trực tiếp” của người đàn ông, cũng cảm nhận được khinh thường trong ánh mắt của anh, quay đầu lại đây,
“Hoàng Phủ thiếu gia, tôi chính là một kẻ phố phường tục đến không thể tục hơn, không dám quấy rầy cao quý ưu nhã lễ nghi ăn cơm của thiếu gia anh.
Cho nên, anh ăn của anh, tôi ăn của tôi, anh đừng nhìn tôi giống như nhìn bệnh tâm thần được không.
Còn có, anh còn không ăn mì sẽ nở, đến lúc đó không thể ăn anh cũng đừng trách tôi.”
Một hơi nói xong, Thịnh Vị Ương lại dùng đũa gắp sợi mì đút vào trong miệng, quai hàm đều ăn đến phình to, sáng ngời có thần lại xem TV.
Hoàng Phủ Bạc Ái nhìn chén canh trước mặt, một tay bưng, một tay khác cầm chiếc đũa, đứng dậy lập tức đi tới phòng khách, ngồi xuống trên sô pha ở bên cạnh Thịnh Vị Ương.
---
Thịnh Vị Ương đang gắp một miếng chân giò hun khói, kinh hách đến cánh tay run lên, không đút vào trong miệng, rơi xuống đất.
Thịnh Vị Ương đau lòng hô to,
“Thịt của tôi!”
Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh lùng đảo qua,
“Dọn dẹp sạch sẽ.”
Thịnh Vị Ương nhíu nhíu cái mũi, cô cũng rất chú ý vệ sinh có được không?
……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...