Hằng Ngày Đều Ăn No Đến Rửng Mỡ
Một ngày nắng hạ với những cơn gió thoảng Thiếu nữ với ngũ quan tinh tế đang ngồi trong phòng làm việc thông qua máy tính giao việc cho nhân viên, bỗng thần sắc ngưng trọng, mày ngài nhăn lại một giọng nói vang lên trong đại não cô :[ Xin chào, kí chủ xinh đẹp đáng yêu mĩ lệ ]Cô giật mình lấy tay đỡ trán thở dài một hơi, nghĩ thầm dạo này lại làm việc quá sức rồi còn xuất hiện cả hoang tưởng nữaGiống như biết cô đang nghĩ gì, một tiếng nói từ đại não lại tiếp tục vang :[ Ngươi không nhầm đâu, ta là hệ thống 139, rất vui được làm quen với ngươi ]Ôi má ơi, cô thất thần hơn 5 giây sau đó từ tiếng gọi phát ra từ máy tính mà hồi hồn [ Tan hợp ] nói rồi cô tắt máy tính, rồi dựa đầu vào cái ghế tựa đằng sau nghĩ ai mà ngờ cái tình tiết tiểu thuyết này lại xảy ra trên người cô, nghĩ mà đau hết cả trứng [ Kí chủ ngươi có tâm nguyện nào muốn làm nhưng chưa thực hiện được không ta sẽ giúp ngươi ]Cô rũ mắt xuống, giống như đang suy nghĩ, hồi lâu vang lên một tiếng [ Méo có! ]Hệ thống trầm mặc 3 giây lòng tự trọng bị đả kích trầm trọng, nhưng nó quyết không từ bỏ [ Ta đã xem quá khứ của cô, lẽ nào cô không muốn có 1 cuộc sống tự do tự tại, làm những điều mình muốn, ko cần dè dặt hay kiêng kị bất cứ ai hay sao? ]Nhìn thấy đáy mắt cô nổi lên tia do dự cùng hứng thú, nó tiếp tục tấn công[ Ta biết cô từ nhỏ đã không được ăn ngon mặc đẹp, lớn lên thì bị hạn chế quyền ăn uống, cùng tự do, mỗi ngày đều phải cẩn trọng lời nói, dè chừng bước đi của mình, tại sao cô không nhân cơ hội này đi thưởng thức mỹ vị nhân gian trong vui vẻ mà không sợ bất cứ ai trách phạt? ][ Điều kiện là gì ]Có quỷ cô mới tin là có miếng bánh từ trên trời rơi xuống, trên thế giới này không bữa ăn nào là miễn phí cả[ Cô phải thông qua mỗi thế giới cải tạo lại vận mệnh của nam phụ do bị đại khí vận giả tức nam nữ chủ hại, ngoài ra mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ ở mỗi thế giới có thể nhận lấy tích phân, tích phân nhận được có thể dùng để đổi các vật phẩm, tư trang hữu dụng, thông tin cũng như lương thực v.
v! ]Sau một hồi cân nhắc kĩ lưỡng cô đồng ý, dù sao cô đối với cái thế giới này sớm đã chán ghét nên cũng không còn gì lưu luyến, những gì cô cần báo thù đều báo vào 3 năm trước rồiTrước mặt cô hiện tại là một cái màn hình trên đó chứa thông tin của cô Họ tên : Mộc Trầm NgưTuổi : 28Tích phân : 0Túi : Không có vật phẩmCấp độ : Người mớiHiệu số hệ thống : 139Lúc này bạn hệ thống của chúng ta nổi lên tính bát quái của paparazzi mới lên tiếng :[ Sao ngươi lại tên là Mộc Trầm Ngư thế? ][ ! Mẹ ta lúc đầu mong muốn vẻ ngoài ta có thể được như câu thành ngữ trầm ngư lạc nhạn (1) nên đã đặt, bất quá sau này đến chết bà ấy cũng không ngờ chính cái vẻ ngoài này lại là khởi nguồn của mọi bi kịch, sau 12 tuổi ta cũng không dùng cái tên đó nữa ][ Ta không cố ý, xin lỗi [ Không sao chúng ta khởi hành thôi, hệ thống gà mờ hệ thống : ! Biết vậy không an ủi con điên này là được rầu!! heyyy phận làm hệ thống chưa một lần yê! ][ Có đi nhanh không con gà mờ kia ][ CÓA ]Vòng tròn đen thẳm xuất hiện trước mặt hút linh hồn cô đi----------------------------------------------Dãi phân cách---------------------------------------------------5 ngày sau tại thế giới thật Đại tiểu thư Tô Tiểu Châu của Tô gia vừa bị phát hiện đã tự vẫn ngay tại nhà riêng, khám nghiệm tử thi cho biết cô đã chết cách đây 5 ngày, thông tin tiếp theo ảnh đế Lục Thần vừa đăng bài viết về bộ phim mình sắp tham gia có tên!.
------------------------(1) : Xa xưa, người Trung Hoa và các nước đồng văn Đông Á đều dùng cụm ngữ "Trầm ngư lạc nhạn, bế nguyệt tu hoa" (沉鱼落雁; 闭月羞花), có nghĩa là Cá lặn chim sa, nguyệt thẹn hoa nhường, dùng để mô tả hình dung về mỹ nhân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...