Sau khi xong việc, Từ Mộ Ly ôm Khả Đồng vào trong ngực, hưởng thụ dư âm còn lại.
Bàn tay lớn của hắn vẫn dao động, vuốt ve trên tấm lưng bóng loáng của cô , giọng nói Từ Mộ Ly thuần hậu đầy từ tính tinh tế nói bên tai cô những lời tương tư nhớ nhung vì mấy ngày nay ly biệt:
“Khả Đồng, anh rất nhớ em, không có em ở bên một ngày, anh đều muốn nổi điên , sớm biết như thế đã đem em theo bên cạnh rồi. Mấy ngày nay không có anh bên cạnh, em có nhớ anh không?”
“Em… Có… Có a, em cũng rất nhớ anh.” (Vy: Nhớ mới sợ …:) )Mỗi ngày đều ở cùng một chỗ vui vẻ với Thần Phong ,Khả Đồng căn bản đã quên mất sự tồn tại của Từ Mộ Ly.
Nếu bây giờ để cho Từ Mộ Ly biết mình thiếu chút nữa quên mất hắn, cô nhớ đến Từ Mộ Ly lúc nào cũng chuyên chế bá đạo, tính tình âm trầm, hắn nhất định sẽ đem cô cột chặt trên giường hắn, mỗi ngày đều cùng cô triền miên làm tình, làm cho cô không thể nào không yêu sự nhiệt tình ôn nhu của thân thể hắn, vĩnh viễn cũng không quên được hương vị độc đáo của hắn, sau đó thì không còn cách nào rời bỏ hắn được nữa.
Nghĩ đến đó, cả người cô liền rùng mình.
“Sao vậy? Cảm thấy lạnh ư?” Cảm giác được thân thể của thiên hạ trong lòng run lên , Từ Mộ Ly một tay ôm lấy vòng eo cô , một tay kia nâng mông cô lên kề sát vào thân thể hắn, nhưng mà hắn lại lơ đãng chạm phải mật huyệt ướt át dưới thân cô, vì cái động chạm này mà dục vọng nơi hạ thân hắn lại bắt đầu rục rịch.
“Không… Vì, vì không mặc quần áo cho nên em cảm thấy hơi lạnh một chút.” Vốn dĩ muốn nói không thể Khả Đồng lập tức sửa miệng, cô quả thật hơi lạnh , sau khi làm tình vẫn trần truồng nằm nói chuyện với hắn, nếu bây giờ còn không mặc quần áo vào, cô rất khó đảm bảo kế tiếp Từ Mộ Ly có bộc phát thú tính, lại muốn cô nữa nay không. Tuy rằng cô quả thật rất thích thân thể hắn, nhưng thân thể cô mềm mại làm sao có thể chịu thế công cuồng tứ bá đạo của hắn.
Khắc chế dục vọng mãnh liệt lại một lần nữa muốn cô, Từ Mộ Ly rất vất vả mới buông cô ra, để cho cô mặc xong quần áo.
“Lễ đính hôn tuần sau anh đã chuẩn bị xong hết rồi, lát nữa chúng ta phải đi thử áo cưới.” Sau khi Từ Mộ Ly mặc quần áo chỉnh tề xong, xoay người nhìn Khả Đồng bởi vì tình dục mà da thịt trắng như tuyết có chút phiếm hồng, nói.
“Đính hôn?” Khả Đồng sợ hãi kêu lên, cùng với Thần Phong hàng đêm phong lưu khoái hoạt cô thế nhưng lại dám đem chuyện quan trong này quên mất.
“Anh không phải đã nói với em trước khi xuất ngoại rồi sao? Sao, quên rồi ư?” sắc mặt Từ Mộ Ly trầm xuống, cười như không cười hỏi cô.
“Không… Không có, em nào dám quên chứ, chính là… Em cảm thấy… Chúng ta đính hôn có quá nhanh hay không?” Khả Đồng run rẩy nói, cô cúi thấp đầu không dám nhìn thẳng hắn, bộ dạng Từ Mộ Ly cười so với khi không cười còn đáng sợ hơn.
“Em còn chưa chia tay với hắn phải không? Tại sao còn không chia tay?” Từ Mộ Ly nâng cằm cô lên, ánh mắt sắc bén nhìn cô.
Bọn họ đến bây giờ còn chưa chia tay, chứng tỏ cả một tuần nay hắn vắng mặt, bọn họ hàng đêm đều ở hưởng thụ cá nước thân mật, mây mưa thất thường đúng không?, nhất vừa nghĩ đến người phụ nữ của hắn ở dưới thân người đàn ông hầu hạ, hắn liền ghen tị đến phát cuồng, hận không thể ngay lập tức giết chết người đàn ông kia.
“Rõ ràng là chính anh nói chờ anh trở về sẽ giải quyết , sao bay giờ lại hỏi em.” Khả Đồng quật cường cãi lại, trong giọng nói tràn đầy bất mãn.
Từ Mộ Ly hơi kinh ngạc, thấy thái độ Khả Đồng chống đối hắn vô cùng khác thường, trong lòng hắn vô cùng không thoải mái. Cô gái nhỏ này vừa rồi còn ở dưới thân hắn hưởng thụ mây mưa, lộ ra mị thái quyến rũ, bây giờ cô lại dám vì người đàn ông khác mà bày ra sắc mặt không tốt với hắn
Đáng giận! Nhưng mà hắn lại không có cách nào giận cô, chỉ có thể tự trách mình quá yêu cô .
“Tốt lắm, coi như là anh sai, mau chia tay với hắn đi, miễn cho đêm dài lắm mộng.” Từ Mộ Ly khẽ thở dài một tiếng.
“Anh ấy tuyệt đối không đồng ý chia tay .”
“Không chịu chia tay! Hắn có tư cách gì?” Từ Mộ Ly nheo lại mắt lạnh lùng liếc cô, tròng mắt thâm thúy nổi lên gió lốc.
Tư cách gì? Khả Đồng dùng tròng mắt trắng dã liếc hắn, thái độ Từ Mộ Ly tự đại kiêu ngạo , vì sao còn ngồi đây nghe lời hắn nói chứ.
“Với tư cách anh ấy là bạn trai của em!” Đúng vậy, hiện tại Thần Phong quả thực là bạn trai cô, ngay lúc bọn họ xác định tình cảm dành cho nhau, ngay cái đêm mà bọn họ phát sinh quan hệ thì hắn đã bắt đầu là bạn trai cô rồi.
“Anh…” Bị Khả Đồng nói như thế, Từ Mộ Ly bình thường kiêu căng khí thế áp bức người khác thế nhưng á khẩu không trả lời được .
Đúng vậy, Khả Đồng vẫn chưa thừa nhận quan hệ giữa cô và hắn. Quan hệ của bọn họ vốn dĩ là quan hệ giữa cấp trên với cấp dưới, trực tiếp nhảy ba cấp, nhảy đến quan hệ trên giường. Đúng vậy, hắn xác thực không phải bạn trai cô, nhưng ai dám quản hắn , chỉ cần là Từ Mộ Ly hắn thích , bất luận dùng thủ đoạn gì , cũng phải đem đến tay mình!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...