Khả Đồng mở hai tròng mắt mê ly, nhìn chăm chú Thần Phong đang cưỡi trên người mình rong ruổi, miệng không ngừng phát ra tiếng thở dốc ồ ồ, hơi thở nóng rực phun ở cổ cô. Giữa trán lấm tấm mồ hôi, thuận theo hai gò má tuấn mĩ chảy xuống, vài sợi tóc đen bị mồ hôi dính ẩm ướt, thoạt nhìn vô cùng quyến rũ, gợi cảm.
Vẻ ngoài Thần Phong tà mị như yêu nghiệt lại có sự cuồng dã không thể kìm chế, mang hơi thở như một người đàn ông hư hỏng, trên người anh mang theo sức quyến rũ hấp dẫn trí mạng đối với phụ nữ, gương mặt tuấn mĩ mang theo nụ cười thoạt nhìn vô cùng tà ác lại mị hoặc.
Trong đầu lại lướt qua hình ảnh Từ Mộ Ly , trên người anh luôn toát ra hơi thở cao quý cùng sự kiêu căng, lúc nào cũng dùng tư thái cao cao tại thượng ngạo nghễ, đúng bản chất của thiên chi kiêu tử.
Hai người là hai người đàn ông hoàn toàn bất đồng, không những trong tính cách mà ngay cả phương diện tình ái cũng cho cô những cảm giác khác nhau
Cô rốt cuộc đang suy nghĩ cái quái gì vậy , tại sao lại đem hai người đàn ông này so sánh với nhau? Chẳng lẽ cô cũng yêu Từ Mộ Ly?
Không, không thể , cô nhất định không thể yêu Từ Mộ Ly.
Bên tai dường như lại nghe thấy âm thanh quỷ dị của Từ Mộ Ly .
“Em luôn miệng nói không cần, nhưng thân thể em lại có phản ứng mãnh liệt đối với sự khiêu khích của anh, nhìn em đi, đã ẩm ướt như thế rồi”
“Mặc kệ em phủ nhận quan hệ của chúng ta khi đó chỉ có tình dục không có tình yêu, em vẫn là rất hưởng thụ cơ thể của anh mang đến cho em vui thích, không phải sao?”
Không, không phải!
Khả Đồng, em không nên lừa mình dối nguời ! Em nghĩ lại một chút đi, có phải mỡi lần cùng anh làm tình em đều rất hưởng thụ hay không, còn có bộ dáng em khi ở dưới thân anh hầu , mỗi khi anh làm em đến cao trào đều dâm đãng kêu rên. Tất cả biểu hiện đó của em, chẳng lẽ em còn muốn tiếp tục phủ nhận em không yêu anh sao?
Từ Mộ Ly nói đúng, Khả Đồng thừa nhận mỗi khi Từ Mộ Ly làm chuyện đó với mình cô luôn nhiệt tình đáp lại, một lần rồi lại một lần hưởng thụ cơ thể hắn làm cho cô thỏa mãn, vui thích.
Khi nhận thức được điều này, đột nhiên Khả Đồng cảm thấy mình quả nhiên là một người phụ nữ vô cùng đê tiện lại dơ bẩn, cô một lúc yêu hai người đàn ông, không những thế cơ thể cô còn qua tay những ba người đàn ông khác nhau.
Cô tự nhận là người phụ nữ tư tưởng bảo thủ, từ nhỏ được thụ hưởng một nền giáo dục truyền thống đạo đức, đã là một người phụ nữ thì phải tuyệt đối trung trinh, lần đầu tiên của mình chỉ có thể để lại cho chồng tương lai. Nhưng buồn cười là, trước khi kết hôn cô lại cho lần đầu tiên cho Tử Dương, bởi vì khi đó cô nhận định Tử Dương là người đàn ông mà cô sẽ phó thác cả đời, cho nên lúc hắn dụ dỗ cô đã không hề nghĩ ngợi gì mà giao toàn bộ cho hắn
Bây giờ trong tim cô yêu thích Thần Phong, nhưng mà thân thể của cô dù sao cũng đã để cho ai hai người đàn ông khác chạm qua, chẳng lẽ Thần Phong không để ý sao?
Cô đột nhiên dùng sức đẩy người đàn ông trên người mình ra.
Thần Phong đang trong cơn say mê nhất thời không phản ứng kịp ngã ngồi ở mép giường, thiếu chút nữa liền ngã nhào xuống dưới giường.
Vẻ mặt hắn khó hiểu hỏi: “Khả Đồng, sao vậy? Có phải anh làm em đau không?”
Cô lắc đầu, không nói, trong hốc mắt chứa đầy nước mắt.
Nhìn thấy cô khóc, Thần Phong vô cùng đau lòng : “Em đừng khóc, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
“Đừng động vào em, em rất bẩn, em là người phụ nữ đê tiện, không đáng để anh yêu!”
Lời của cô làm cho Thần Phong không hiểu ra sao, đang làm tình được một nửa, cô lại đẩy ra hắn, còn nói mình là người phụ nữ đê tiện.
“Khả Đồng, em rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Mau nói cho anh biết!”
“Thần Phong, anh đi đi! Từ nay về sau đừng quan tâm đến em nữa!” Khả Đồng úp mặt vào gối khóc nức nở, bả vai không nhịn được run rẩy.
Thần Phong nghĩ lại lời nói vừa rồi của cô, cô mắng chính mình bẩn, là người phụ nữ đê tiện, như vậy có phải là cô để ý đến thân thể của mình đã bị người đàn ông khác chạm qua hay không?
“Khả Đồng…” Thần Phong ôm cô dậy, để cho cô đối mặt với hắn, vẻ mặt nghiêm túc chân thành hởi cô, “Anh yêu em, anh yêu chính bản thân em, chứ không phải là thân thể của em, cho nên anh không quan tâm đến việc thân thể của em đã bị khác người đàn ông chạm qua hay chưa, anh vẫn sẽ yêu em.”
“Đàn ông đều để ý người phụ nữ của mình có phải xử nữ hay không, chẳng lẽ anh thật sự không ngại sao?”
Thần Phong lắc đầu, mỉm cười nói: “Anh không ngại, bởi vì anh cũng không phải xử nam, lúc trước anh cũng từng có người phụ nữ khác, anh còn lo lắng em sẽ để ý nữa đấy.”
Khả Đồng vội vàng nói: “Không, em cũng không ngại, năm mười tám tuổi ấy vừa gặp anh em liền thích anh , vẫn vụng trộm thầm mến anh, nhưng mà anh chẳng bao giờ để ý đến em.”
Khả Đồng thầm mến hắn, bí mật này làm cho Thần Phong vui mừng muốn nhảy nhót, cũng làm cho hắn cảm thấy hối hận, nếu như lúc trước hắn biết được tâm ý của cô, hai người sẽ không bỏ lỡ tình yêu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...