Thần Phong ôn nhu an ủi Khả Đồng, để cho cô tựa vào lòng mình khóc thỏa thích, phát tiết cảm xúc ủy khuất trong lòng mình.
“Khả Đồng, anh tin rằng tình cảm của Tử Dương cũng giống như em, cậu ấy rất yêu em, nếu như biết em sẽ hạnh phúc vui vẻ, cậu ấy sẽ rất vui vẻ .”
“Nếu như Tử Dương còn yêu em, anh ấy sẽ không phát triển tình cảm với người phụ nữ khác, anh không cần nói tốt giúp anh ấy .”
Xem ra tình hình này, Khả Đồng đã hiểu lầm Tử Dương, cho rằng hắn là tên đàn ông phụ bạc. Vốn dĩ Thần Phong muốn ích kỷ một chút không nói thật cho Khả Đồng, tình hình thực tế lý do vì sao Tử Dương chia tay với cô, để cho Khả Đồng nghĩ là Tử Dương phụ lòng cô, sẽ để Tử Dương rời khỏi lòng mình, hoàn toàn quên Tử Dương. Sau khi suy nghĩ kỹ, hắn cảm thấy chính mình làm như vậy thực bất nghĩa, vì sao lại để Tử Dương mang trên mình tội danh bội bạc, hắn quyết định nói cho Khả Đồng sự thật.
Sau khi nghe xong Thần Phong nói ra sự thật , Khả Đồng giật mình nhận ra nỗi khổ của Tử Dương, nín khóc mỉm cười: “Thì ra là thế, Tử Dương không phải người đàn ông bội bạc, anh ấy thật sự vẫn còn yêu em. Anh ấy thật đáng thương, cùng với một người phụ nữ xa lạ mình không yêu ở cùng nhau cả đời.”
“Em yên tâm đi, Tử Dương trời sinh rất lạc quan, cho dù bị buộc kết hôn với người phụ nữ mình không yêu, cậu ấy cũng sẽ dũng cảm đối mặt, như đi khiêu chiến với gian khổ vậy.”
Thần phong và Tử Dương đã kết bạn với nhau hơn mười năm, hắn quá rõ ràng cá tính Tử Dương, hắn thích coi khó khăn như là nhiệm vụ lớn là ông trời an bài cho hắn làm, để vượt qua nó hoàn thành nó.
“Ân, cũng là anh có vẻ hiểu rõ Tử Dương, như vậy em cũng yên tâm hơn, sẽ không vướng bận điều gì về chuyện của anh ấy nữa .” Khả Đồng không tiếng động thở dài một hơi.
“Tốt lắm, em xem em kìa, khóc nước mắt nước mũi tèm lem rồi. Đi tắm rửa một cái đi, rồi sớm lên giường nghỉ ngơi .” Thần Phong cẩn thận lau nước mắt cho cô.
Từ khi Tử Dương rời đi tới nay, Khả Đồng cho rằng Thần Phong đối chính mình ân cần như thế là lẽ đương nhiên, hiện tại ngược lại cảm thấy động tác của hắn như vậy, giống như hắn là bạn trai của mình, vừa nghĩ vậy cô hé ra mặt cười, trong phút chốc liền hồng lên.
Bị ngón tay thon dài của Thần Phong khẽ vuốt, mang đến một loại cảm thụ kỳ dị, giống như bị điện giật toàn thân không nhúc nhích được, tim căng thẳng, đập càng ngày càng nhanh.
Chẳng lẽ đây là cái gọi là cảm giác tâm động?
Trước kia thời điểm Tử Dương theo đuổi cô, cô chưa từng có loại này cảm giác động tâm này. Cô vẫn như cũ nhớ rõ năm cô mười tám tuổi ấy, lần đầu tiên nhìn thấy Thần Phong, liền thích hắn , sau đó vụng trộm thầm mến Thần Phong. Nhưng mà Thần Phong vẫn xem cô là em họ của Văn Bân, hơn nữa ngay lúc đó hắn vì thất tình mà thương tâm khổ sở, cũng không có đặc biệt chú ý tới cô, làm cho mối tình đầu mà cô khát khao ngọt ngào cứ như vậy mà tan vỡ.
Sau đó cô cự tuyệt Tử Dương theo đuổi, lấy lý do là tuổi mình còn nhỏ, phải lấy việc học làm trọng. Mãi cho đến sau khi nghiên cứu tốt nghiệp, Thần Phong lại có bạn gái mới, cô mới vui vẻ tiếp nhận Tử Dương bám riết không tha.
Hiện tại Thần Phong không có bạn gái, mà cô lại cùng Tử Dương chia tay , giống như hết thảy mọi chuyện lại trở về điểm xuất phát, đây có phải hàm ý là bây giờ bọn họ có thể phát triển tình cảm rồi không?
Nhưng mà cô không biết lý do Thần Phong vì sao cho đến nay bên người vẫn người phụ nữ nào khác làm bạn, có phải hắn vẫn còn nhớ Vân Vân hay không? Vân Vân một người phụ nữ xuất xắc, là đàn ông đều sẽ thích cô ấy, hay là Thần Phong còn đang chờ đợi Vân Vân hồi tâm chuyển ý!
Thần Phong đối xử với cô thật dịu dàng, quan tâm tận tình, có lẽ là nghe theo lời Tử Dương khẩn cầu mà đặc biệt chiếu cố cô.
Nhưng mà bằng trực giác của người phụ nữ, người đàn ông nếu cứ như vậy vô tư trả giá, khẳng định đối với người phụ nữ này có ý tứ. Cô đoán không ra tâm ý của Thần Phong, hắn rốt cuộc có thật sự thích cô hay không?
“Khả Đồng, em làm sao vậy? Mặt đột nhiên lại hồng như thế, có phải phát sốt hay không?” Thần Phong chú ý thấy cô khác thường, sờ lên trán cô, lo lắng hỏi.
“Không có việc gì không có việc gì, em đi tắm rửa .” Khả Đồng sợ bị Thần Phong nhìn ra tâm tư của cô, vội vàng lấy cớ né ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...