Hàn Tuyết Ly Trùng Sinh

Z quốc, bệnh viện F.
Đèn phòng phẫu thuật từ mười hai tiếng trước vẫn luôn sáng.
Bên ngoài hành lang, đứng bốn người.
Khuynh Phong khuôn mặt bình tĩnh nhìn vào phòng mổ, tâm tình phức tạp.
Nói thật ra, hắn đối với bào thai trong bụng Ngải Vi không có mấy tình cảm. Hoặc là nói vài phần chán ghét.
Dù sao bởi vì sự xuất hiện của chúng mới khiến anh cùng tiểu Ly tan vỡ.
Nhưng lương tâm cùng sự liên hệ máu mủ khiến Khuynh Phong nói không rõ sự ràng buộc của bản thân cùng con mình.
Suy cho cùng, là hắn đưa chúng đến thế giới này, hắn phải có trách nhiệm.
Bên cạnh cửa sổ, Khuynh Tất trầm ngâm, cúi đầu không biết suy nghĩ gì, một thân quân phục thẳng thóm không một nếp nhăn, mái tóc điểm sương lộ ra vầng trán thông minh, khoé mắt điểm lại dấu vết năm tháng, tròng mắt tang thương lại cơ trí.
Bên cạnh hắn là vị quản gia già tại nhà chính.
Khuynh Tất đưa mắt nhìn môn phòng phẫu thuật ánh mắt đen tối không rõ.

Là quân nhân, Khuynh Tất cần giữ bản thân luôn tỉnh táo phân tích mọi thứ thay vì nóng nảy.
Bên kia cánh cửa là tôn tử của hắn, thế nhưng, nói thật hắn không có chút vui sướng nào của việc có cháu chắt bế bồng, bởi vì, bào thai này tồn tại chính là bằng chứng chói lọi cho việc, hắn- Khuynh Tất-Khuynh gia bị Ngải gia uy hiếp, hơn nữa còn uy hiếp thành công.
Chưa kể, hiện tại trong lòng ông đã có suy tính khác.
Hàn Tuyết Ly, đứa con của cô ta cũng là huyết nhục của Khuynh gia!
So với đứa cháu dán mác "uy hiếp" to lớn thời thời khắc khắc nhắc nhỏ nỗi nhục của Khuynh gia, Khuynh Tất lòng tất nhiên nghiêng về đứa con của Hàn Tuyết Ly.
Tất nhiên chỉ là đứa con, còn về người phụ nữ không gốc gác kia mơ tưởng muốn vào cửa Khuynh gia quả thật suy nghĩ cũng đừng suy nghĩ.
Chính là..
Khuynh Tất nhíu mi, thám tử ông phái đi điều tra bao gồm vài bộ đội đặc chủng bí mật truy tìm Hàn Tuyết Ly, một khi phát hiện tung tích liền bí mật trảo trở về bỗng dưng mất liên lạc.
Đó nhưng là bộ đội đặc chủng, được huấn luyện bài bản, chuyên nhiệm vụ truy tung, chưa hề thất bại lần nào.
Trong lòng thoáng hiện lên một tia bất an, lại nói không rõ đó là gì, Khuynh Tất nắm chặt cây gậy gỗ trong tay.
Khuynh Phong cùng Khuynh Tất có khả năng "vân đạm phong khinh" không có nghĩa là Ngải Hiếu sẽ.
Ngải Hiếu ăn mặc một thân điệu thấp trang phục, chỉ ăn mệt vài hôm, Ngải Hiếu "xuống sắc " hẳn.
Gương mặt có vài phần hốc hác, hắc vành mắt, đôi mắt vương đầy tơ máu, cùng vành tóc mai điểm bạc đã nói lên tình cảnh Ngải Hiếu hiện tại thực không tốt.
Hắn nôn nóng đi qua đi lại trên hành lang, trong lòng không ngừng cầu nguyện
Nhìn qua đúng là môt bức tranh người cha lo lắng không yên cho con gái mình.
Chính là sự thật như thế nào cũng chỉ có mình Ngải Hiếu biết.
-"tư sinh nữ đúng là tư sinh nữ, thượng không nổi mặt bàn. Chỉ có đứa con không thôi cũng không bảo vệ nổi. Vô dụng." Ngải Hiếu dữ tợn nghĩ.
Ngải Hiếu còn không biết việc Ngải Vi che giấu kết quả xét nghiệm bào thai mới nhất. Hắn vẫn đinh ninh trong bụng Ngải Vi có một đứa chính là tương lai người thừa kế Khuynh thị.
Đó nhưng là con bài chưa lật của hắn giúp hắn chuyển bại thành thắng lần này.

Dường như cảm thấy đã tra tấn đủ Ngải Hiếu, đèn phòng phẫu thuật tắt, theo sau đó cánh cửa mở ra.
Mọi người đồng loạt nhìn về cửa phòng, hay nói đúng hơn là nhìn về vị bác sĩ già đang ôm hồ sơ mỏi mệt bước ra.
Ngải Hiếu dẫn đầu đi nhanh đến trước mặt bác sĩ, giọng lo lắng hỏi.
-"Bác sĩ, cháu tôi thế nào?" Một câu nói đổi lại nụ cười lạnh của Khuynh Phong cùng Khuynh Tất.
Mẹ và con cùng gặp nguy hiểm, nhưng Ngải Hiếu rõ ràng quan tâm vẫn là "công cụ" giúp hắn đạt mục đích thay vì con gái mình.
Vị bác sĩ cũng không nhiều lời, ý chính mở miệng.
-"Mẹ và bé an toàn" ông ta thở dài, ngừng lại một chút. Không đợi mọi người thở phào nhẹ nhõm liền thông báo một tin xấu.
-"là long phượng thai, thế nhưng bởi vì chấn động mạnh dẫn đến vị trí thai bị lệch, cho nên đứa trẻ thứ hai vì thời gian trong bụng quá dài đã không thể hô hấp mất đi sinh mệnh. Chia buồn cùng gia đình" ông vỗ vỗ vai Ngải Hiếu, nhìn về phía Khuynh Phong, nói.
Ngải Hiếu đồng tử co rụt lại.
Long Phượng thai?
Vì cái gì lại là Long Phượng thai? không phải nói là song bào thai nam hài sao?
Như vậy...?
-"Như vậy, đứa trẻ đầu tiên là...?" Ngải Hiếu đột nhiên mở miệng, trong giọng nói cất giấu run rẩy.
-"Là một tiểu công chúa. Chúng tôi xin phép." vị bác sĩ trả lời xong, mệt mỏi rời đi, để lại trên hành lang Ngải Hiếu gương mặt lâm vào kinh hãi mà vặn vẹo.

Khuynh Phong tâm tình nói không rõ, lại có chút nhẹ nhõm.
Hoan hảo là nữ nhi, như vậy hắn có thể đảm bảo nuôi con bé cả đời vô ưu, về phần Khuynh thị, ngoài kết tinh của hắn và Ly, ai cũng đừng mong chạm được.
Khuynh Tất nghe được giới tính của đứa bé trong lòng suy tính thiệt hơn, trong lòng nảy sinh một quyết định, sau đó hướng về vị quản gia già bên cạnh thì thầm vài câu.
Vị quản gia già nua ánh mắt hiện lên kinh ngạc, gương mặt lại không thay đổi cung kính gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Mỗi người mang một tâm trạng đứng trên hành lang, trong lòng ngập tràn tính toán.
Cùng lúc đó, tại Italy, Âu Dương Cẩn nhận được điện thoại từ thám tử.
-"Con gái? Tốt lắm, tôi sẽ thưởng cho cậu hậu hĩnh" Âu Dương Cẩn nhướng mày, trong giọng vô cùng cao hứng.
Ngải Vi không thể nào ngờ được rằng ngay từ đầu kết quả khám thai của ả đã bị người động tay động chân đi.
Thu hồi điện thoại, Âu Dương Cẩn nhìn về phía Hàn Tuyết Ly đang loay hoay trong bếp, bên cạnh là Hách Liên Thần Hi ánh mắt phức tạp.
__________________________


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui