Z quốc, một khu ổ chuột phía Nam thành phố.
Bóng đêm đã phủ xuống từng ngôi nhà xập xệ, vách tường liêu xiêu, càng nhiều là nhà hoang không có nhân khí.
Chuột trong hang, quen thuộc men theo bờ tường lấp ló chạy ra ngoài tìm kiếm thức ăn. Gió đêm nhẹ nhàng phiêu qua mảng tường nứt vỡ, hắc ám khiến cho nơi này thoạt nhìn trở nên âm trầm, lạnh lẽo.
Tại một góc bức tường loang lổ, ánh trăng len lỏi chiếu vào, một bóng đen ngồi bó gối trong bóng tối.
Trương Tam cắn trong tay một nửa chiếc bánh mì khô khốc, uống cạn nửa chai nước, xoa xoa môi dựa lưng vào tường.
Hắn đưa tay sờ soạng chiếc túi trước ngực, cười lạnh.
Để giết hắn, tiện nhân kia đúng là cấp lực a. Cư nhiên thuê sát thủ?
Nhìn từng đạo vết sẹo dữ tợn trên cánh tay, Trương Tam ánh mắt vằn lên tơ máu.
Hắn dữ dội muốn nhanh chóng báo thù, lại không thể không kềm chế lại một chút bản thân.
Hắn đã thử mò vào thành phố, ý đồ tiếp nối mạng Internet, lại phát hiện vô số sát thủ nằm vùng đang mục kích khắp ngõ ngách. Thật là trận thế đồ sộ a.
Cũng may hắn đủ cẩn thận cho nên mới không bị tóm.
Chính là kế hoạch muốn dùng internet công cộng có vẻ không khả thi.
Trương Tam cho vào miệng mẩu bánh cuối cùng, một hơi nốc sạch bình nước, ánh mắt lâm vào trầm tư.
Xem ra cần tìm chính chủ đâu..
Tỷ như..
Khuynh Phong.
__________________________________________________________
Quay trở lại Italy.
Đi ra khỏi phòng, điều đầu tiên Paul muốn làm là thông báo cho John về tin vui này. Nghĩ liền làm, Paul trực tiếp lái xe đến văn phòng của John, lại nhận được tin John đã rời khỏi được hơn hai mươi phút.
Paul nhìn đồng hồ, hơi gật đầu cùng thư ký, xoay người rời khỏi.
Rút ra điện thoại, Paul vừa bước vào thang máy vừa gọi điện thoại cho John.
Vừa vặn nhìn thấy trong thang máy đứng một người. Người nọ thấy người bước vào hơi sửng sốt một chút, rất nhanh phản ứng, hơi cúi đầu chào.
Không đợi John mở miệng, điện thoại truyền đến tín hiệu kết nối.
-"ba vợ" Paul đơn giản gật đầu cùng người nọ, sau đó lên tiếng trả lời John.
-"....."
-"Dùng cơm? tại nhà Hàn Tuyết Ly?" Paul nhướng mi, hỏi lại. Bởi vì trong lòng vội, Paul cũng không chú ý đến người đứng bên cạnh mình trong thang máy ở khi nghe đến danh tự Hàn Tuyết Ly gương mặt hiện lên một tia sửng sốt.
Hàn Tuyết Ly?
-"vâng, con biết rồi ạ" bởi vì trong thang máy có người, Paul cũng không tiện nói nhiều trong điện thoại, trả lời vài câu liền ngắt máy.
-"Paul thúc thúc" Âu Dương Cẩn lễ phép lần nữa lên tiếng chào hỏi.
-"Ân, là tiểu Cẩn đấy à? Lâu quá không gặp, nay trông khác hẳn nhỉ? Xem ra trưởng thành không ít, ngược lại có nét giống Hoàng Diêu năm đó.
Hoàng Diêu là mẹ Âu Dương Cẩn.
Một phen hỏi han, không khí giữa hai người ngược lại hòa hợp không ít.
-"Nói vậy nay cháu đã tiến hành tiếp nhận Âu thị? Không tệ, Trường Giang sóng sau đè sóng trước a." Paul cảm khái.
-"thúc thúc quá khen, cháu vẫn còn kém lắm." Âu Dương Cẩn từ tốn đối đáp.
Hai người trò chuyện không sai biệt lắm đã xuống đến tầng hầm để xe, mắt thấy Paul sắp rời khỏi, Âu Dương Cẩn do dự một chút liền mở miệng hỏi.
-"Phải rồi thúc thúc, vừa rồi cháu có nghe thúc nhắc đến Hàn Tuyết Ly, đó là ai vậy ạ?" Âu Dương Cẩn trong lòng nổi lên một chút hy vọng.
Paul bước chân chợt dừng lại, nhìn Âu Dương Cẩn như không thể hiểu được vì sao Âu Dương Cẩn lại hỏi như vậy.
Hiểu ý tứ của Paul, Âu Dương Cẩn liền tránh nặng tìm nhẹ trả lời.
-"cháu đang tìm một người quen cũ, khá quan trọng, cũng tên Hàn Tuyết Ly, nhưng tìm không ra, hiện tại nghe thúc nhắc đến trong lòng không khỏi có chút hy vọng.." Âu Dương Cẩn chân thành lược sơ ý chính trả lời.
Paul suy nghĩ một chút liền gật đầu, có một dạo, Âu Dương Hưng có hỏi hắn về chuyện này, nói con trai của hắn đang tìm một người, hỏi hắn có biết người nầy không, lúc đó hắn không để ý, mà thực tế cũng chưa hề quen biết Hàn Tuyết Ly, hiện tại mới nhớ, người tiểu Cẩn tìm cũng cùng Hàn Tuyết Ly cùng tên cùng họ.
-"Hàn Tuyết Ly là đồ đệ của ba vợ ta." Paul nói.
-"Ngài John?" Paul kinh ngạc, trong lòng hy vọng chợt nhỏ xuống, nhịn không được nghi ngờ phán đoán của bản thân. Tiểu Ly làm sao có thể quen biết được ngài John đâu. Hơn nữa nơi này là Italy, cũng không phải Z quốc.
-"thúc hiện tại là đi gặp cô ấy sao? Nếu được, mong thúc dẫn cháu thấy mặt một lần có được hay không?" Âu Dương Cẩn nhìn Paul, ánh mắt toàn bộ đều là chân thành, cùng hy vọng, nhượng Paul đem lời từ chối tràn đến trên môi nuốt về, do dự một chút liền đồng ý.
_________________________________________________
Xe chậm rãi dừng lại trước cổng biệt thự.
Xuống xe, Paul cùng Âu Dương Cẩn đi vào trong.
Người mở cửa là Hách Liên Thần Hi.
Âu Dương Cẩn nhìn nhìn gương mặt Hách Liên Thần Hi có chút kinh ngạc hòa thất vọng.
Kinh ngạc là vì, vị này cho dù là kiếp trước vẫn là kiếp này đều là Z quốc nổi danh thiên tài trên thương trường hiện tại lại xuất hiện tại Italy.
Mà thất vọng là vì, hiện tại hắn đã không trông mong người bên trong là người hắn tìm. Thượng nhất thế, người tiểu Ly yêu hắn là biết, bởi vì không ít lần hắn thấy cô ôm một bức ảnh âm thầm rơi lệ..
Chính là nhân vật chính bên trong bức ảnh cũng không phải là người này.
Âu Dương Cẩn cúi đầu rầu rĩ.
Đúng vào lúc này, một giọng nữ trong trẻo, vừa quen thuộc lại có chút xa lạ vang lên bên tai hắn.
Âu Dương Cẩn sửng sốt ngẩng đầu, nương theo âm thanh nhìn qua, sau đó kinh ngạc không thốt nên lời.
Hàn Tuyết Ly?...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...