Đưa Hàn Tuyết Ly trở lại biệt thự, Paul liền lập tức lái xe trở về nhà.
Giờ phút này, ngoại trừ tin tức vừa nhận được từ cuộc điện thoại của thám tử, trong đầu Paul không còn suy nghĩ được bất cứ điều gì khác.
Hắn vội vã một đường lái xe phóng thẳng về nhà, lao vào thư phòng.
Quản gia từ lúc nhận được hệ thống giám sát ngoài cổng thông báo Paul trở lại đã kính cẩn đứng đợi tại cửa chính.
Quản gia tên gọi Lâm Hồ. Là một người đàn ông chừng 60,70 tuổi.
Bề ngoài cũng như khuôn mặt của Lâm Hồ tạo cho người ta một cảm giác đây là một lão nhân từ ái, bao dung.
Thế nhưng bạn sẽ trả giá đắt nếu ngây thơ cho rằng vị "gia gia nhà bên" này yếu đuối dễ ra tay.
Lâm Hồ ngay từ 10 tuổi đã tham gia khoá huấn luyện đào tạo của hoàng tộc, năm 12 tuổi hoàn thành khoá học đi theo lão gia chủ lúc đó còn là một tên nhóc choi choi lăn lộn.
Lâm Hồ năm 50 tuổi vì ám thương lúc trẻ tuổi xông pha cùng chủ nhân liền lui về sau làm quản gia tiếp tục phục vụ người thừa kế tiếp theo cũng chính là Paul.
Nhìn thấy Paul sải bước đi vào liền đúng mực bước lên một bước đưa hai tay ý đồ nhận được áo khoát từ chủ nhân lại phát hiện chủ nhân ngay cả một ánh mắt cũng không cấp cho hắn mà như gió phóng đi rồi.
Lão quản gia quay đầu nhìn Paul tiên sinh luôn trầm ổn lãnh tĩnh thậm chí cửa xe ô tô cũng chưa kịp đóng lại một đường vội vàng xông lên tầng hai, kinh ngạc không nói nên lời.
Ông đi theo phục vụ gia tộc đã hơn 60 năm, trải qua đủ thăng trầm biến động của đại gia tộc này, nhưng đây là lần thứ hai nhìn thấy vẻ thất thố của chủ nhân.
Một lần là vào 15 năm trước, lúc đó chủ nhân nhận được điện thoại của thám tử báo cáo cô nhi viện Z quốc bốc cháy, không thể tìm thấy tiểu thư .
Bây giờ là lần thứ hai a..
Quản gia nhìn lầu hai hơi thở dài, xoay người đi vào khách phòng. Nhìn thần tình hoảng hốt của chủ nhân không biết lần này lại là chuyện gì đây? Ông có chút lo lắng a.
Một mực chạy về thư phòng, Paul cũng không biết dưới nhà Lão quản gia đang lo xuân thương thu, hắn mở cửa thư phòng, bình phục hô hấp bước vào.
Ánh mắt gắt gao định trụ vị trí bàn làm việc.
Nơi đó đã đặt sẵn một tập hồ sơ.
Paul hít một hơi thật sâu nhanh chóng đi đến, ngồi xuống bàn nhẹ nắm lên tay tập tư liệu nâng lên trước mắt nhìn.
Đây là kết quả điều tra về tình hình cô nhi viện năm đó.
Sau khi thử mọi cách cũng không thể nắm giữ được bất kỳ đầu mối nào, đột nhiên Paul có một tia nghi hoặc.
Quyết tâm thà nhầm lẫn cũng không bỏ sót, Paul cho người điều tra theo hướng bản thân nghi ngờ.
Dựa theo dấu vết còn lại Paul phái người truy tung ròng rã hai năm trời cuối cùng cũng có kết quả.
Hảo kích động.
Nhanh chóng lại không kém cẩn thận đọc tư liệu, Paul chăm chú nhìn tư liệu trên tay sau đó mày rất nhanh nhíu lại, ánh mắt theo loé lên hy vọng cũng chậm rãi ảm đạm xuống.
Về lý mà nói, hồ sơ lần này so với hàng chục hồ sơ do các đội thám tử khác gửi về từ trước đến nay cũng không có gì khác biệt.
Điểm khác biệt suy nhất là đội thám tử lần này khoanh vùng một đối tượng.
Hạ Thu Thuỷ.
Báo cáo lần trước cũng có nhắc đến người này, nhưng lại không điều tra được bất cứ thông tin nào.
Không có báo cáo chứng tử tại thành phố, cũng không có bất cứ ghi chép hoạt động nào của người này.
Người phụ nữ này cứ như đột nhiên bốc hơi sau trận hoả hoạn kia vậy.
Thế nhưng có vẻ lần này đội thám tử có chút chuyên nghiệp, thế nhưng tóm được một chút vết tích sót lại.
Trong báo cáo có ghi rõ, trong quá trình tìm kiếm theo hình người phụ nữ này, phần lớn đều không biết, tuy nhiên tại một khu tạm bợ nghèo khó lại có người nhận diện được.
Bất quá không phải tên Hạ Thu Thuỷ mà là Trần Thu Liên.
Đổi tên?
Lý do người này thay tên đổi họ đồng thời né đi thành phố S, di chuyển đến thành phố C lại là gì?
Paul gõ gõ ngón tay trên bàn, lại cúi đầu nhìn hồ sơ trong tay, hắn chậm rãi lật từng trang nhìn.
Ngay khi hắn thất vọng định đóng lại đặt xuống bàn thì một đoạn thông tin tại trang cuối đập vào mắt hắn làm hắn ngừng động tác trên tay, lại đưa hồ sơ ra trước mặt.
Đó là một phần ảnh chụp tại thành phố C, khu dân nghèo, một người đàn ông cao lớn bê một thùng ra khỏi ô tô, theo sau là hai người phụ nữ, một trong hai tất nhiên là người phụ nữ tên Hạ Thu Thuỷ.
Bất quá hai người còn lại..
Paul kinh ngạc nhìn bức hình thật lâu.
Hai người này là.. Hách Liên Thần Hi cùng Hàn Tuyết Ly..đi?
Hai người này lại có liên quan gì đến người phụ nữ này?
_____________________________________________
Biệt thự Hách Liên Thần Hi.
RRR..RRR...R..
-"alo?" Hàn Tuyết Ly nhìn một dãy số xa lạ hơi thắc mắc, nghe máy.
-" Cô Hàn, chúng tôi là thành viên Hiệp Hội Đầu Bếp Quốc Tế" giọng một người đàn ông trung niên vang lên từ đầu dây bên kia.
Hiệp Hội Đầu Bếp Quốc Tế?
________________________________________________
Tác giả tâm sự:
Tên của Trần a di làm ta tốn công không ít nga.
Ta quên mất tiêu lúc trc đặt tên nhân vật này là gì, cũng quên mất tiêu đặt nó ở chương nào, kết quả ta phải kiểm tra lại từng chương một.
Hì hục cả một lúc lâu mới moi ra ở gần cuối cuốn một cái tên này, *lau mồ hôi*.
Cảm ơn đã ủng hộ nha.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...