Khuynh Phong đứng tại góc khu vui chơi thất thần nhìn một màn ân ái hạnh phúc của hai người,trong ánh mắt nhứt nhối,còn có thật sâu không thể tin được.
-"Ly.." môi hắn nhấp nháy,run run..nhẹ hoán một tiếng,lại cũng không đến được tai người hằng mong mà nhanh chóng hòa tan vào tiếng ầm ĩ xung quanh.
Đôi mắt hắn tham lam nhìn chằm chằm vào cô.Đã rất lâu hắn không thấy được hình bóng cô.
Khoảng thời gian này,mặc cho hắn như thế nào điều tra cũng không thể tra được tung tích của cô.Hắn như phát điên muốn lật tung cả thành phố C lên để tìm cô rồi lại cái gì cũng không tra được.
Không ngờ hôm nay đến đây để bàn một chút công tác quy hoạch khu vui chơi này lại có thể thấy cô.
Nhưng mà,..người đàn ông kia sao lại nắm tay cô chung bước?
Tất nhiên Khuynh Phong nhận ra nam nhân kia là ai.
Cùng là thiên chi kiêu tử trên thương trường,Khuynh Phong đương nhiên nhận thức Hách Liên Thần Hi, kẻ trực tiếp điều hành Hách Thị đưa nó liên tục dẫn đầu ..nổi bật cả trong và ngoài nước.
Nếu nói Khuynh thị là một con Rồng hùng mạnh,vậy Hách thị chính là Long Vương kẻ có khả năng thao túng mọi con Rồng.
Mặc dù Khuynh gia có gốc rễ thâm sâu,chưa kể còn có "ô dù" 3 đời Đại tướng quân,cho nên phát triển khá bền vững,đến đời Khuynh Phong,mới bắt đầu có cạnh tranh,nhưng cũng là không có xé rách mặt nhau.
Nhưng suy cho cùng đã qua nhiều thế hệ,Khuynh gia có Khuynh Tôn lão gia tử,tuy trong lòng người dân lòng biết ơn đối với Khuynh Tôn lãnh tụ không hề mai một nhưng cũng vài phần nhạt nhòa theo năm tháng.
Dù sao bây giờ cũng là thời đại hòa bình.Ai nguyện ý nhắc lại nỗi đau chiến tranh,họ chỉ ước nỗi đau trôi qua cho nhanh để hướng về tương lai mà thôi.
Cho nên,Khuynh thị vẫn gặp không ít sóng gió,thậm chí là sự chèn ép từ các xí nghiệp khác.
Tất nhiên tài năng cũng như hào quang nam chủ cũng không nói chơi,cho nên Khuynh thị dưới tay Khuynh Phong sau bao phen ám toán của đối thủ vẫn vững như bàn thạch mà còn ngày càng phát triển.
Nhưng nếu chỉ xét về mặt thương nghiệp.. so với Hách thị,Khuynh gia quả thật không thể sánh bằng.
Bởi vì Khuynh gia là "nửa đường đổi nghề",còn Hách gia từ trước chiến tranh đã nắm trong tay nguồn lực kinh tế trong nước.
Trong chiến tranh lại tiên phong đi đầu chống giặc cứu quốc.
Sau chiến tranh lại đóng góp nguồn lực phục hồi kinh tế,tiếp tục phát triển thương nghiệp,đấu tranh chống lại chính sách bế quan tỏa cảng trong chiến tranh,từ đó mở rộng thị trường mua bán cho cả người ngoại quốc thông qua đường thủy đến trao đổi.
Mà đến đời Hách Liên Thần Hi,hắn lại trực tiếp đưa Hách thị tiến ra nước ngoài thậm chí là dẫn đầu top các doanh nghiệp hàng đầu ở quốc tế.
Cho nên Hách thị tựa như một cây đại cổ thụ sừng sững trên thương trường.
Mưa to gió lớn vẫn xum xuê tươi tốt,đâm hoa kết quả.
--------------------------------------------------------------------------------------
Lúc này,Hách Liên Thần Hi đã chậm lại cước bộ,song song cùng Hàn Tuyết Ly.
Góc độ Hách Liên Thần Hi sánh bước bên cô vừa vặn che đi bụng bầu của cô,cho nên Khuynh Phong cũng không thấy được.
Một màn hai người thân mật hỗ động làm Khuynh Phong chỉ cảm thấy lồng ngực mình thoáng chốc bị ai đó khoét đi một cái động, đau nhói,hô hấp khó khăn.
Đúng vào lúc hắn định tiến lên một bước gọi cô lại,thì điện thoại vang lên.
Bước chân khựng lại,đưa tay vào túi quần rút ra điện thoại.
Là Ngải Vi.
Khuynh Phong khuôn mặt tối sầm,mím môi,chọn chế độ vibrate sau đó cho lại vào túi quần.
Lại ngẩng đầu lên, trước mắt trống rỗng nơi nào còn hình ảnh hai người kia.
Hắn cuống quýt chạy lên phía trước ba bốn bước đưa mắt nhìn xung quanh,lại hốt hoảng xoay người về phía sau nhìn lại..
Bốn phía người qua lại tấp nập,nhưng thân ảnh hắn tâm tâm niệm niệm lại tan đi như làn khói.
Hắn đứng như trời trồng giữa dòng người xuôi ngược,tựa như kẻ lữ hành trong sa mạc mất phương hướng,đôi mắt ảm đạm không ánh sáng.
-----------------------------
Ngải Vi cắn răng oán hận nhìn vào màn hình điện thoại di động.
Ả hét lên một tiếng,đưa tay gạt hết đống tài liệu,dự án trên bàn.Trong tay nắm chặt một tấm hình cơ hồ đã bị vò nhăn nheo.Nhưng vẫn nhìn ra đó là hình một đôi tình lữ ôm nhau hạnh phúc.
Nữ nhân đẹp rạng ngời bồng bềnh trong chiếc váy màu xanh rêu tôn lên làn da bạch ngọc của nàng,nàng tựa vào lồng ngực nam nhân yên bình tựa như cho dù bất kì sóng gió nào cũng không thể ảnh hưởng đến nàng vậy.
Mà nam nhân mười phần cưng chìu ôm chặt thấy vòng eo thon thả của nữ tử,cằm đặt lên vai nàng,thoả mãn tựa như ôm cả thế giới vào lòng.
Tấm hình này đã từng được đăng lên tạp chí tình nhân Love-Memory của nước D,lấy tên "bình yên",được đông đảo độc giả yêu thích bình chọn, cũng như chúc phúc.
Ngay khi tấm hình này được xuất bản, Khuynh Phong đã nhận được cuốn tạp chí này,đồng thời là hình gốc được rửa ra.
Hắn rửa ra thêm một tấm nữa lồng vào khung hình đặt lên bàn để tuỳ thời có thể thấy cô,tấm còn lại vẫn luôn cho vào ví ngăn bên trái cất giữ (vị trí trái tim đó mà) thỉnh thoảng lại mang ra ngắm.
Mà hôm nay Ngải Vi đến nhà Khuynh Phong,lại đúng lúc hắn đi ra ngoài làm việc với đối tác.
Vì vậy ả ta nhân dịp thư phòng Khuynh Phong không có khoá tiến vào.
Nhìn thấy trên bàn là khung hình của hai người ánh mắt chợt đen tối không rõ.
Gọi cho Khuynh Phong lại không nhận điện thoại,một phen hoả công tâm,ả gạt tất cả mọi thứ trên bàn xuống đất.
Nhấc giày cao gót đỏ như lửa đi ra ngoài,ả hướng người giúp việc nói.
-"đi vào dọn dẹp phòng thiếu gia một chút,lúc nãy ta hơi chóng mặt nên làm đổ hết tài liệu trên bàn rồi"
Người giúp việc biết Ngải Vi sắp trở thành thiếu phu nhân nên thái độ hết sức cung kính cúi đầu bảo vâng sau đó đi lấy dụng cụ dọn dẹp.
Mà Ngải Vi đầy bụng lửa giận cùng không cam lòng trở về Ngải gia.
---------------------------------
Cùng lúc đó.
Hai người Ly- Hách đã trở về từ khu vui chơi.
Theo sau là nhân viên ship hàng,mười hai chậu An Thảo lớn có nhỏ có lần lượt được bê vào.
Hách Liên Thần Hi mặc cho cô mặt đỏ tới tận mang tai phản đối,mĩ mãn ôm Hàn Tuyết Ly vào phòng trong ánh mắt vui vẻ của hai shiper .
Hắn ôm lão bà của mình,đây nhưng là phúc lợi nha,ánh mắt người khác tính cái rắm.Hách Liên Thần Hi mĩ tư tư nghĩ.
Đúng lúc con sói nào đó định kiếm chác thêm chút đậu hũ từ nàng cừu, thì điện thoại di động vang lên.
Trong ánh mắt đầy ý cười của Hàn Tuyết Ly,Hách Liên Thần Hi bất đắc dĩ buông ra móng vuốt sói rút điện thoại nghe.
Cup điện thoại,khuôn mặt Hách Liên Thần Hi đen như hũ mực.Ai oán nhìn Hàn Tuyết Ly.
-"có lẽ bây giờ anh phải lên công ty một chút,có chút rắc rối."
Hàn Tuyết Ly buồn cười nhìn vẻ mặt oán phụ của Hách Liên Thần Hi,đưa tay kéo khuôn mặt điển trai kia lại gần,hôn nhẹ một cái,cười yếu ớt nói:
-"anh đi cẩn thận,về sớm với em và con"
-"ân"
Nhìn bóng lưng của Hách Liên Thần Hi bước ra khỏi cửa phòng,khép lại cẩn thận,Hàn Tuyết Ly trái tim mềm mại.
Nếu lúc trước cô là ôm tâm tính thử tin ai đó một lần nữa mà đến với anh,thì bây giờ cô đã tự nhiên mở cửa đón anh vào ngự trị,tất nhiên..cô vẫn giữ chút phòng bị cho mình.
Nếu..gục ngã thêm một lần nữa,cô không chắc mình có thể thoát ra bóng đen tuyệt vọng được hay không.
----------------------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...