Hàn Tuyết Ly Trùng Sinh

Trước bàn làm việc,một nam nhân anh tuấn thập phần nghiêm túc nhìn trên tay văn kiện.
Ánh hoàng hôn ngả vào cửa sổ,phản chiếu một nửa gương mặt góc cạnh của hắn.
Mái tóc nâu màu hạt dẻ lãng tử rũ xuống bên thái dương khiến nam nhân trở nên vô cùng mị nhân ánh mắt
Tách cà phê nằm trên bàn đã nguội lạnh từ lúc nào.
Mà nam nhân kia dường như không mấy để ý đến nó.
Hắn đang không chớp mắt nhìn tập tài liệu trên tay kia.
----------------------------------------------------------------
Âu Dương Cẩn hai mắt chăm chú nhìn vào xấp tài liệu,đôi tay đảo nhanh từng trang giấy,chân mày càng ngày càng nhíu lại.
Càng đọc càng kinh hãi.
Đây quả thật là một bí mật động trời.Hắn thậm chí cảm nhận được trái tim mình thế nhưng có chút hoảng hốt.
Bất quá Âu Dương Cẩn rất nhanh trở lại bình thường.
Hắn nhìn tập tài liệu trong tay có phần trầm tư.Sau đó đứng lên thả tập tài liệu vào máy cắt giấy,ngay lập tức tập tài liệu tan thành trăm mảnh,nghìn mảnh.
Trong căn phòng xa hoa,chỉ còn lại tiếng máy cắt giấy hoạt động rầm rì cùng tiếng xoạt xoạt giòn vang của giấy bị xé.
Khuynh gia...
Hắn có cảm giác mình đã quên mất chuyện gì đó rất quan trọng.
Hắn cẩn thận suy tính một chút,trọng sinh trở lại đã gần một tháng.Hắn làm không ít việc.Chẳng hạn như thu thập những chứng cớ về việc Trương Tam phản bội đưa cho lão cha.
Lại dặn lão cha đừng giết mà trước hết nhốt lại.

Phải rồi,hắn quên mất còn chưa xử lí hắn( TT) đâu.
Rút điện thoại ra,ấn một dãy số,đầu dây bên kia giọng một người đàn ông trung niên khàn khàn bắt máy.
-"thiếu gia"
-"ân,Lang thúc,Trương Tam thế nào?"
-"Hắn đang bị nhốt lại và canh giữ nghiêm mật thưa thiếu gia"
-"Lang thúc,hiện tại ngươi yên lặng và nghe kỹ những gì ta dặn dò.Nhất định phải làm theo.ok?"
-"mời thiếu gia phân phó."
-"ân,ngươi làm như thế này..."
-"sau đó là.."
-"..."
-"..."
--------------------------------------------------------------
Phòng giam dưới tầng hầm Thanh Long bang.
Không gian tối tăm ẩm thấp,nơi này là nơi giam giữ những kẻ vi phạm Bang quy,hoặc nặng hoặc nhẹ,sẽ lấy phiếu kín phán quyết hình phạt.
Đèn neon trên cao tản ra ánh sáng lờ mờ,khung cảnh có chút âm trầm đáng sợ.
Bên ngoài phòng giam,hai cái người canh giữ buồn chán tụ lại một chỗ tán gẫu.Nhưng lại vô tình khiến cho xôm tụ hẳn lên.
Tên canh giữ A nói:
-"uy,ngươi biết không, vừa nãy ta đi nhận cơm cho các ngươi,đi qua bên cạnh khu ở của Lão đại,Lão đại là đang ở cùng thiếu gia nói về Trương Tam đâu."
-"có gì đáng nói với loại bạch nhãn lang đó?nhớ năm xưa hắn ăn xin bẩn thỉu bên đường,là lão đại cùng thiếu gia cưu mang,mang về cho ăn học,đào tạo công phu đi theo bảo vệ thiếu gia,ai biết hắn lại không bằng cả heo chó phản bội Thanh Long Bang,nếu không phải thiên kim thị trưởng chỉ điểm,phỏng chừng chúng ta lần này một lưới đều bị tóm vào tù." tên canh giữ B nhổ một ngụm nước bọt ám ách trào phúng.
Tên canh giữ C:
-"ngươi nói là Ngải Vi tiểu thư?ta còn nghe nói Ngải Vi tiểu thư hiện mang thai con trai của Khuynh tổng đâu.Nghe nói tầm cuối năm sẽ tổ chức hôn lễ.Ngẫm lại hâm mộ a.Người vừa đẹp,cũng thiện lương,Ngải tiểu thư đã cứu cả Thanh Long Bang."
-"nếu ta có một người vợ thiện lương xinh đẹp như vậy,kêu ta đi tử ta cũng cam a.."Tên canh giữ D giọng ao ước.
-"thôi đi thằng ngu.Xấu cỡ mày có chó nó thèm lấy." Tên canh giữ E cười nhạo.
-" cũng phải a" tên canh giữ D buồn khổ.Ai kêu hắn ngoại hình thật dọa nhân đâu.
-"thôi,tập trung canh giữ,nếu có chuyện gì,lão đại lột da chúng ta."
-"uh..uh.." Căn phòng giam thoáng cái lại quy về yên tĩnh..
Cũng chỉ là một cuộc nói chuyện bát quái của những kẻ nhàm chán..
Song,người nói vô tình,người nghe hữu ý,những lời bàn tán vừa rồi lại gây kinh đào hải lãng,sóng to gió lớn trong lòng một người.
-------------------------------------------------------------------------------------------
Trong một căn phòng giam ẩm thấp,một nam nhân thân hình cao to lực lưỡng,khuôn mặt nam tính mười phần,cũng được xem là dễ nhìn,âm lãnh nhìn về hướng đám canh giữ vừa tụ tập tán chuyện

Trương tam nghe đến là thiên kim thị trưởng tố cáo có chút mộng.Như thế nào có thể như vậy?Ngải Vi bán đứng hắn?
Không phải nói trong ứng ngoại hợp hay sao?
Không lẽ..
Ả đàn bà chết tiệt đó dám tính kế hắn?
Còn có..đứa con kia từ lúc nào trở thành con của Khuynh thiếu?
Đó..nhưng rõ ràng là con của hắn.
Cũng bởi vì có đứa con này hắn mới cùng Ngải Vi lập ra kế hoạch giết Âu Dương Hưng.
Ngải Vi nói,hiện tại ả là nữ nhân của Cẩn thiếu gia,nếu để thiếu gia biết việc hắn và ả giang díu với nhau này,cả hai người sẽ mất mạng.
Hắn không sao cả,nhưng Ngải Vi mang trong mình đứa con của hắn.
Nam nhân.. có một số người,cho dù tâm tính thiện lương có bị mài mòn đến đâu,sống trong gió tanh mưa máu đến đâu,cũng có một cái bản năng mềm mại đó là thương con.
Kì thật về điểm này,nam nhân và nữ nhân rất giống nhau,ai cũng thương con cả,chỉ có điều,nữ nhân yêu thương là thể hiện ra bên ngoài còn nam nhân lại là âm thầm trả giá.
Cho nên,trong gia đình,con cái đa phần nghĩ ba không thương mình bằng mẹ,thực tế,ba lại chính là người thương con chỉ có thể bằng hoặc hơn chứ không thể kém so với mẹ.
Trương Tam chính là người như vậy.Tuy hắn lớn lên trong chém giết và bóng tối,nhưng thật ra,sâu trong tâm hắn,vẫn ao ước mình có một gia đình nhỏ thuộc về mình..bởi vì hắn là cô nhi,hắn cỡ nào ao ước tình thân.
Cho nên kiếp trước,nghe tin Ngải Vi mang thai,hắn mặc dù giãy dụa giữa ơn cứu mạng và cưu mang của Âu Dương Hưng và con,nhưng cuối cùng,hắn vẫn là lựa chọn vì con mình hành động.
Đó..là người thân hắn hằng ao ước..
Mà bây giờ..đôi mắt xếch âm lãnh của Trương Tam tràn ngập hận ý.Hắn nắm chặt hai nắm đấm.
-"Ngải..Vi.." cơ hồ rít gào qua kẽ răng,trong bóng tối,trên thân Trương Tam tràn ngập sát khí
------------------------------------------------------------------------------
Âu Dương Cẩn theo giám thị khí hài lòng nhìn đến Trương Tam kia khuôn mặt vặn vẹo sau khi nghe đoạn nói chuyện giữa hai người canh cửa.
Kết quả rất tốt.
Đợi hai ngày nữa ra lệnh cho kẻ trông coi lơ là,khiến cho Trương Tam chạy thoát đi.

Chó cắn chó..thật không sai.hahaha.
Âu Dương Cẩn hài lòng tắt đi laptop,cúi đầu nhìn nhìn đồng hồ trên tay,bỗng dưng đôi mắt hắn trừng lớn.
Phải rồi,sao hắn có thể quên đi việc quan trọng đến vậy.Hô hấp trở nên căng thẳng.
-"Chết tiệt"
Hắn cắn răng rủa thầm một tiếng,rút điện thoại nhấn một dãy số.
-"điều tra cho tôi một người phụ nữ tên Hàn Tuyết Ly.."
ngừng một chút,hắn đăm chiêu,sau đó rất dứt khoát nói
-"Kiểm tra Quán bar Royal đi.Nhanh nhất có thể"
----------------------------------------------------------------------
Quán bar Royal,kiếp trước là nơi bắt nguồn cơn ác mộng của Hàn Tuyết Ly.
Tắt điện thoại,hắn phiền táo xoa xoa mái tóc của mình,hắn vậy mà quên mất cô.
Bật dậy khỏi ghế,hắn rút chiếc áo khoát trên ghế mặc vào người,lấy chìa khóa xe sau đó nhanh chóng đi ra khỏi phòng.
Hắn sẽ tự mình đến đó,đón cô về.
Nghĩ đến người phụ nữ yếu đuối nhưng lại thiện lương trong trí nhớ,Âu Dương Cẩn xả ra một nụ cười ôn nhu tận đáy lòng.
Hàn Tuyết Ly,ánh sáng ấm áp duy nhất của cuộc đời hắn ở kiếp trước.
Kiếp này,để tôi bảo hộ em.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui