Hàn Tuyết Ly Trùng Sinh

Biệt thự nhà thị trưởng.
Trong một căn phòng trang trí tinh xảo,đắt giá.
Trên giường,một nữ tử đang ngồi nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại khuôn mặt tái nhợt.
Là tin nhắn của một số điện thoại nặc danh, thường thì những tin nhắn nặc danh như vậy sẽ mang nội dung đùa dai,hoặc đơn giản là tin nhắn rác, nhưng nội dung tin nhắn này lại làm cả người Ngải Vi như rơi xuống hầm băng.
Trong tin nhắn là một loạt hình ảnh nóng bỏng của một đôi nam nữ,hai người quấn quít lấy nhau,làm một loạt hành động mờ ám kích tình trên sàn nhảy.
Nữ tử ăn mặc hở hang đến bạo, thân thể như rắn nước quấn lấy người đàn ông,đôi chân thon dài, trắng nõn nổi bật trên thân người đàn ông có làn da ngăm đen.
Nhìn kĩ không khó nhận ra nữ nhân kia là cô ta,mà người đàn ông kia chính là Trương Tam.
Sau đó là một loạt những hình ảnh nóng bỏng trong phòng khách sạn.
Sao có thể?
Rõ ràng là mình đã cho người đến quán bar Night huỷ hết những thứ này rồi cơ mà?
Tại sao bây giờ lại có người gửi cho mình?
Không thể,rốt cuộc là ai?Hắn muốn gì?
Ngải Vi hoảng loạn.
Nếu để Khuynh gia biết chuyện này,rất có thể mọi chuyện sẽ xuống dốc không phanh.
Và giấc mộng gả vào Khuynh gia của ả cũng sẽ tan thành mây khói.
-"Chuyện này ta tuyệt đối không cho phép xảy ra." Ngải Vi cúi thấp đầu lầm bầm,khuôn mặt chìm vào bóng tối.

Những ngón tay xinh đẹp bóp chặt điện thoại,mu bàn tay nổi gân xanh.
Hít một hơi thật sâu.Ngải Vi vuốt ve bụng mình thầm thì..
-"con à,mẹ nhất định sẽ để con trở thành con trai của tổng giám đốc Khuynh thị.Kẻ nào cản đường con,mẹ sẽ tiễn hắn xuống địa ngục."
----------------
Dò trong mục danh bạ,nhấn một cái tên,Ngải Vi giọng nhẹ nhàng.
-"Lục thúc,con có việc cần thúc thúc giúp đỡ."
-"tiểu Vi đấy à?hôm nay có thời gian tìm thúc thúc tãn gẫu nha.Dạo này ba cháu thế nào?"giọng một người đàn ông trầm ngâm vang lên
-"Dạ,baba vẫn khoẻ.Con đang gặp rắc rối một chút.Lục thúc có thể giúp con giải quyết một người không? "Ngải Vi dịu dàng lên tiếng.
-"Ân,hắn ta tên .." .
-"Trương Tam"
----------------------------------
Hàn Tuyết li mở chiếc lap cũ của Trần a di,gõ gõ vài thông tin sau đó bắt đầu xem.
Cô tìm phần lớn là cách dưỡng thai,sức khoẻ của mẹ và bé,lại kéo ra phần trang chủ,chợt một phần tin trên mục báo điện tử hàng ngày làm cô chú ý.
Công ty X vừa tung ra thị trường một sản phẩm chăm sóc da mới.Hiện đang lấy khí thế bước một chân chen vào lĩnh vực mĩ phẩm được yêu thích..
Quả nhiên hệt như kiếp trước.Công ty X tung ra sản phẩm mới.Sắp tới đây sẽ làm mưa làm gió trên thị trường.
Hàn Tuyết Ly ánh mắt sáng rực kiểm tra tài khoản của mình.Cô cười híp mắt khi nhìn đến dữ liệu trên màn hình,chỉ một buổi sáng từ tám con số bây giờ trực tiếp tăng lên chín con.
Cô không chút chần chừ mang tất cả tiếp tục đổ vào công ty X,hiện tại,giá cổ phiếu của nó đang dao động,nhưng không đáng kể.Tầm ba tháng sau,mới bắt đầu đạt tới đỉnh điểm.
Lúc đó mọi người mới đổ xô đi mua cổ phiếu công ty này,nhưng số lượng hữu hạn và giá cả thì tận trên mây.
Như vậy,cô chỉ cần trong ba tháng tiếp tục đầu tư vào công ty này có khi sẽ có một khoản tiền không nhỏ.
Khi đó tiền phẫu thuật của tiểu Tuấn sẽ ổn thoả,mà còn dư dả để sinh bảo bảo.
"Kinhcoong" chuông cửa vang lên.
Hàn Tuyết Ly nghi hoặc đứng dậy ra khỏi phòng xuống lầu mở cửa.
Cửa mở ra,một khuôn mặt ánh vào mắt cô làm khuôn mặt cô thoáng chốc tái nhợt.
Cô kinh hoảng,làm sao anh ta lại ở đây?Tay nắm cửa không tự giác bóp chặt.Miệng hơi khô khan.
-"Khuynh tổng tài."
------------------------------
Khuynh Phong ngồi trong phòng khách nhìn Hàn Tuyết Ly bận rộn pha trà trong nhà bếp,trong phút chốc hắn nhìn có chút hoảng hốt.

Cảm giác dường như quay trở lại ngày xưa,hắn đi làm về Ly sẽ chuẩn bị sẵn cơm canh ngọt ngào thơm phức,mỉm cười chờ hắn.
Trong đôi mắt hắn trừ bỏ thân ảnh kia không còn bất cứ thứ gì.
Cho đến khi một giọng nữ tử mềm nhẹ vang lên.
-"Khuynh Tổng,ngài tìm đến tôi có chuyện gì sao?"
Khuynh Tổng....
Khuynh Phong ngẩng đầu nhìn thiếu nữ đang ngồi đối diện.Ánh mắt hắn trở nên sâu thẳm.
Một tiếng hô Khuynh Tổng đã phủi sạch tất cả những tình cảm trước đây của hai người.
Hắn vẫn biết Ly là một cô gái kiên cường và dứt khoát.Một khi quyết định thì trở nên vô cùng cố chấp
Cho nên,một tiếng gọi này đã tỏ rõ quan điểm lập trường của cô.
Cô và hắn đã trở thành người lạ.
Nghĩ đến đây,tim hắn đau đớn,hô hấp trở nên có chút khó khăn.Hắn không muốn,không muốn như vậy.Trong lòng hắn điên cuồng gào thét.
Ly ngồi trước mặt hắn,gần đến thế lại xa xôi đến vô cùng.
Giữa bọn họ dường như có một lớp hàng rào vô hình,ngăn cản họ lại gần nhau.
Buông xuống đôi mắt đen tối không rõ cảm xúc.
Nhấp một ngụm trà,hương thơm dịu nhẹ lại làm đôi mắt hắn có chút cay rát.
Rõ ràng là ly trà thanh đạm nhưng hắn nuốt xuống lại có cảm giác nghẹn ngào nơi cổ họng.
Khuynh Phong tận lực khiến cho giọng mình bình thường.
-"anh đến thăm em,..vì sao lại rời khỏi căn hộ đó?" có biết anh tìm em khổ lắm không?
-"Khuynh Tổng,đó không phải nhà của tôi,tôi tất nhiên sẽ không ở đó." Hàn Tuyết Ly giọng nói nhạt nhẽo không quan tâm.
Trong lòng âm thần thở phào nhẹ nhõm. Dường như Khuynh Phong chưa biết sự tồn tại của đứa trẻ.

Cũng may cô đang mặc một chiếc váy rộng thùng thình,che đi bụng bầu hơn bốn tháng đã lộ ra một vòng.Nhìn cô lúc này chỉ có cảm giác hơi đẫy đà mà thôi.
Hàn Tuyết Ly không dấu vết nhặt chiếc gối ghế salong đặt trước bụng,che đi phần bụng mình sau đó bình tĩnh bưng ly trà nhấp một ngụm.
-"bây giờ,nơi này mới là nhà của tôi"
Khuynh Phong hô hấp cứng lại.Hắn chợt nhớ đến có một ngày trong quá khứ,Ly nằm trên chân hắn,nói với hắn rằng.
-"đây là nhà của chúng ta,từ nay về sau,chúng ta sẽ không cách xa nhau nữa."
Mà bây giờ,cô có thể bình tĩnh nói với hắn như vậy.
Cũng đúng,hắn bây giờ cũng không là gì của cô,hắn có thể làm gì?lại có thể nói gì? tất cả đều trở nên vô nghĩa rồi,không phải sao?
Cô vững vàng đi tiếp cuộc sống không có hắn. Không còn giàu có, vất vả tiết kiệm sống qua ngày, nhưng lại rất vui vẻ, như là đối với tất cả những gì trong quá khứ đều không còn gì để lưu luyến, cũng không hề lưu luyến hắn.
Cô thật sự đã loại hắn ra khỏi cuộc đời mình.
-"Ly à..em.." hắn mở miệng nuốn nói gì đó lại không biết phải nói gì.
-"Khuynh Tổng,chuyện đã qua cứ để nó qua đi,ngài không cần tự trách làm gì,hiện tại tôi rất thoả mãn với cuộc sống ở đây."Cho nên..ngài cũng có thể an tâm bước tiếp con đường mà ngài đã lựa chọn.
...Trở về bên cạnh Ngải Vi.
Hàn Tuyết Ly cắt ngang lời của Khuynh Phong.
-"nếu không có việc gì nữa,ngài có thể đi rồi,tôi chuẩn bị đi ra khỏi nhà,thật ngại quá." cô trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.
---------------------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui