Hàn Tuyết Ly Trùng Sinh


"kẽo kẹt..chi..chi.." trong căn phòng hôn ám của một khách sạn hạng sang,chiếc giường kingsize đang chớp lên phát ra những âm thanh rung động.
Trong phòng đầy rẫy nam nhân hổn hển thở gấp cùng với nữ nhân buồn bực thanh âm rên rỉ, không khí tràn đầy lả lướt hơi thở,trên giường lớn,đang trình diễn một hồi xuân sắc.
Mà lúc này đôi nam nữ chính đang bước vào trọng yếu giai đoạn ,hay nói đúng hơn là kia nam nhân đang tiến hành đến giai đoạn trọng yếu.
Nữ nhân nhịn đau thanh âm cùng hạ thể đổ máu chính nói lên giờ phút này cô vô cùng thống khổ
đột nhiên giường gỗ một trận lay động mãnh liệt,sau đó là một tiếng nam nhân gầm nhẹ.
Căn phòng quy về yên tĩnh.
Nằm ở suy yếu nữ thể thượng ,một người đàn ông trung niên lõa thể dừng lại một trận thở dốc.
Sau đó,rút ra khỏi cơ thể nữ nhân cự vật đã sớm mềm yếu, đứng dậy,lại tham lam đưa tay bóp nơi mềm mại của nữ nhân kia vài cái mới luyến tiếc với chiếc khăn tắm vắt ngang hông mở của phòng tắm bước vào.
Một chốc trong phòng tắm truyền ra tiếng nước ào ào

Mà lúc này trên giường,nữ nhân ánh mắt không có tiêu cự nhìn lên trần nhà.
Trên người chất dịch nhơn nhớt cùng xúc cảm ghê tởm người đàn ông đáng tuổi ba cô mang lại cũng không làm cô có bất kì xúc cảm nào.
Có chăng trong đáy mắt là một mảnh chết lặng.
Hàn Tuyết Ly lê thân thể đã đau nhứt gần như rã rời dịch chuyển xuống giường.
Sàn nhà bằng đá trắng xa xỉ lạnh như băng làm ý thức đang dần tan rã của cô có chút thanh tỉnh.
Cô nắm một đống khăn ướt sơ lược lau thân thể của mình,mặc vào chiếc váy trễ vai màu lửa đỏ,đưa tay lấy hộp thuốc lá trên bàn chầm chậm bước gần đến ban công.
Cô xoa xoa bờ vai trần non mềm trắng mịn của mình,nhìn ánh đèn tràn ngập thành phố,bỗng dưng trong lòng tràn ra cảm giác tuyệt vọng.
Cô đã chìm trong đống nhơ nhớp này hai năm,không cách nào thoát ra được,người đàn bà độc ác kia không muốn buông tha cho cô.
Cho dù cô ta đã có được tất cả,có anh,có một đứa con gái xinh xắn,có địa vị, thân phận,cô ta vẫn không buông tha cô,người đã chìm vào tận cùng dưới đáy xã hội.
Châm một điếu thuốc,cô lim dim hai mắt, khói thuốc lá cay nồng xông vào mũi,vào mắt làm mắt cô có chút xót xa ,cay đắng.
Nhìn xem,cho dù đã hai năm trôi qua,cô vẫn là không thể quen được mùi khói thuốc lá.
Nhưng cô lại thích mùi này,nó làm cô thanh tỉnh những khi mất phương hướng.
Cô đưa mắt nhìn toàn cảnh thành phố,tầng 15,phòng tổng thống,độ xa hoa của nó cho thấy sự hưởng thụ của những kẻ có tiền.
Người đàn ông lần này cô phục vụ là một chính khách.
Cô nhếch miệng.
Dường như nhớ ra điều gì,cô quay vào phòng,lục trong túi xách lấy ra một chiếc điện thoại di động,lại trở ra ban công.
Cầm điện thoại trong tay cô ấn một dãy số,đầu dây bên kia chừng bảy tám giây sau sẽ có người bắt máy.

-"Trần a di,con vừa mới chuyển một số tiền đến tài khoản của người,người sử dụng nó để cho tiểu Tuấn phẫu thuật đi."
-"Trần a di,người không cần khách sáo với con,hai năm trước nếu không có Trần a di cưu mang,có lẽ con đã chết rồi.Tiểu Tuấn là đứa bé ngoan,số tiền còn lại sau phẫu thuật,a di hãy cho tiểu Tuấn học đại học."
-"được rồi,con còn có việc,chúng ta nói chuyện sau tốt sao?" Hàn Tuyết Ly đợi bên kia đã cắt nguồn âm thanh mới thơ thẩn buông xuống điện thoại.
Trần a di là người đã cưu mang cô khi cô gần như bị dồn vào ngõ cụt..nhớ đến nụ cười của tiểu Tuấn,cô chợt nhẹ nở một nụ cười.
Nghĩ đến hai năm trước cô chợt giật mình nhớ lại một đoạn kí ức mà cô đã cố gắng chôn vùi vào nơi sâu nhất con tim,nụ cười nháy mắt tan biến.
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
2 năm trước
Quán cà phê Paradise.
Tại chiếc bàn kề bên cửa sổ,ánh nắng len lỏi vào từng ô cửa,nhẹ nhàng lướt qua gò má tái nhợt của một thiếu nữ.
Môi cô mím chặt,ánh mắt thê lương nhìn đối diện cô hai người,một nam một nữ.
Nữ tử yếu ớt tựa vào vai nam tử,nam tử dịu dàng cầm đôi bàn tay mềm mại của nữ tử.
Tất nhiên người khác nhìn vô chỉ cảm thấy bức tranh hai người thật ấm áp..nhưng sự thật lại vô cùng châm chọc ,nam nhân kia lại là người yêu ba năm của cô, và nữ tử là bạn gái thân nhất của cô.

-"hai người.."cô gái mang theo giọng mũi nức nở,lại nghẹn không ra lời,chỉ có thể khó khăn thốt lên hai chữ rồi im bặc..
-"Tuyết Ly,anh xin lỗi,chúng ta chia tay đi.Ngải Vi đã có thai,anh không thể để con anh lưu lạc được,mà thân thể Ngải Vi vốn không tốt,nếu cố ý bỏ đi,Ngải Vi có thể sẽ bị tổn thương..Anh có lỗi với em.."nam nhân phá vỡ sự trầm mặc.
Giọng nói nhạt nhẽo,nhưng tay phóng bên hông lại nắm chặt,run rẩy.Khuynh Phong cố gắng bỏ qua cảm giác sáp sáp trong cổ họng nói tiếp.
-"Mỗi tháng anh sẽ gửi một khoản tiền để em trang trải.."hít một hơi..
-"em là cô gái tốt,em sẽ gặp được người tốt hơn anh." miễn cưỡng xả ra một nụ cười .
Khuynh Phong nhìn thiếu nữ trước mắt.đó là người anh yêu,nhưng từ hôm nay sẽ không..còn là của anh nữa.
Hàn Tuyết Ly chỉ cảm thấy bầu trời sụp đổ.
Một cơn đau thấu tim lan tràn tứ chi..
Ánh mắt cô trống rỗng nhìn người con trai đối diện đang mấp máy môi..nói lời nói làm tim cô chết lặng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui