Nhưng âm thanh chỉ rõ nét được trong một thoáng, rồi lại bị nhiễu.
“Chào mừng bạn đến với bảng tin ngày hôm nay, tôi là hệ thống…”
“Thời Sơn Diên,” Yến Quân Tầm nói nhanh, cậu tiếp tục thử chỉnh lại cái radio, “anh đang ở đâu?” (duongtuukhanhvn.wordpress.com)
“Tôi ở…” giọng Thời Sơn Diên ngắt quãng, “…em.”
“Đừng vậy mà,” Yến Quân Tầm như nghe thấy hy vọng đang dần tan biến, môi cậu tái nhợt, “tôi không nghe rõ.
Thời Sơn Diên, Thời Sơn Diên— “
Tạp âm như một bầy muỗi ồn ào, lúc nhúc trong tai Yến Quân Tầm.
Cậu vẫn đang chỉnh radio, nhưng chỉ nghe được tạp âm.
Hệt như cậu đã bị ném vào trong biển, lại chẳng được bất kỳ ai hồi đáp.
Radio không duy trì được bao lâu, chẳng mấy chốc đã tắt ngúm, những thứ tạp âm kia cũng theo đó biến mất.
Căn phòng lại trở về với tĩnh mịch, hệt như lúc Yến Quân Tầm mới bước vào.
Yến Quân Tầm vẫn giữ nguyên tư thế cúi người, mái tóc ướt đẫm vẫn đang nhỏ nước.
Hai tay cậu ôm đầu, vẻ mặt suy sụp, cậu thì thầm với khoảng không: “… Đừng làm vậy với tôi.”
Tiếng gió luồn qua từ chỗ cửa bị nứt, thổi cát bụi bay vào.
Một lúc lâu sau, Yến Quân Tầm cầm radio lên, lại xuống tầng lần nữa.
Cửa phòng để đồ không khóa, bên ngoài lồng kính tích đầy bụi bặm.
Yến Quân Tầm dùng tay chùi, thấy rõ thi thể bên trong.
Cậu lại lấy tay lau sạch bụi trên nhãn lồng kính, đọc con số khắc trên đó lên: “98341.”
Đây là vật thí nghiệm số 98341.
Lồng kính số 98341 không có dịch dinh dưỡng, niêm phong trên nắp cũng dán kín.
Hai tay cậu ta để nghiêm chỉnh trước ngực, trông như vẫn đang ngủ.
Bên cạnh lồng kính số 98341 có một bản ghi chép, hình như là viết sai, thời gian ghi trên đó lộn xộn.
Yến Quân Tầm lột tờ giấy.
Cậu ấn nút ghi ở cạnh bản ghi chép, muốn tìm được vài manh mối trong đó.
“Hôm nay là ngày mùng 5 tháng 5 năm 2163, trời quang, tôi là nhân viên ghi chép số 97 Panda.”
Giọng nói của Panda phát ra từ tờ ghi chép, giọng nó không có vẻ săn sóc như khi Yến Quân Tầm nghe thấy ở “Khu Đình Bạc”, mà nghe rất xa lạ.
“Tình trạng của vật thí nghiệm số 98341 rất tệ, cô đã làm gì cậu ấy? Cơ quan điều hòa của cậu ấy vốn không hề được sửa chữa, các giác quan tỏ ra bất ổn khi ở trong ‘Khu số 14’.
Tôi thử khuyên giải cậu ấy trong thí nghiệm, nhưng cậu ấy cho rằng mình mắc chứng rối loạn lưỡng cực.” Giọng Panda dừng lại một thoáng, “chúng ta có nên từ bỏ vật thí nghiệm số 98341 không? Nhưng cậu ấy vẫn còn sống.” (duongtuukhanhvn.wordpress.com)
Tiếng bản ghi trong ghi chép dừng ở đây, ngày tháng lùi về phía sau một chút.
“Hôm nay là ngày mùng 1 tháng 6 năm 2163, trời quang, tôi là nhân viên ghi chép số 97 Panda.” Giọng Panda lần này có vẻ hơi uể oải “… Vụ án chúng ta thiết lập trong ‘Khu số 14’ đã khiến vật thí nghiệm số 98341 phát điên, cậu ấy muốn thoát khỏi ‘Khu số 14’ nhưng đã bị Khương Liễm hạ gục.
Gần đây bộ mô phỏng môi trường của ‘Khu số 14’ không ổn định, tôi hạ mức xanh hóa xuống nên chỗ nào cũng có vẻ trơ trọi.”
Panda nói xong những lời này thì lại yên lặng, Yến Quân Tầm có thể nghe thấy tiếng tích tắc của đồng hồ điện tử trong bản ghi âm, dường như Panda đang gặp chỗ khó.
“… Thời gian ở ‘Khu số 14’ vẫn chưa cài đặt lại, tôi đã quyết định từ bỏ vật thí nghiệm số 98341, dừng Săn Bắn của cậu ấy.
Cậu ấy không thể tiếp tục nhiệm vụ nữa, tôi muốn giải thoát cho cậu ấy.”
Yến Quân Tầm nghe đến đây thì quay đầu lại, nhìn lồng kính của số 98341.
Cậu cũng giống như số 98341, hai bọn họ đều như một loài thực vật trồng trong lồng kính, phải dựa vào dịch dinh dưỡng để sống sót, những tưởng rằng thế giới mình đang sống là thực tại.
Có lẽ trong thí nghiệm của Artemis, ký ức ban sơ của mỗi vật thí nghiệm đều như nhau.
Bản ghi âm của Panda vẫn đang tiếp tục.
“Hôm nay là ngày mùng 8 tháng 8 năm 2163, trời mưa, tôi là Panda.
Hai tháng này khá bận, tôi đưa dữ liệu bỏ đi của cô cho hệ thống Chủ Thần, bọn họ cực kỳ mừng rỡ, đã dùng những dữ liệu ấy để tạo ra mồi lửa của thế giới mới, còn đặt tên cho nó là ‘Apollo’.
Tôi đoán bọn họ đang hy vọng nó kế thừa và hoàn thành tiến hóa của cô, tiếc thay thế giới này sẽ chẳng bao giờ còn xuất hiện một người dẫn đường như cô nữa, Apollo nhất định sẽ là một thứ quái vật.”
“Mục đích chúng ta tiến hành thí nghiệm là để tạo ra một hệ thống hoàn toàn mới có thể tiến hóa, xây dựng một thế giới mới thực sự, nhưng vật thí nghiệm của chúng ta chỉ còn số 98342, đây là hy vọng cuối cùng của chúng ta.
Tôi đã kiểm tra hồ sơ của số 98342, trên đó ghi rằng hồi năm 2160 cậu ta từng bị cài đặt lại, nguyên nhân là do ý niệm chạy trốn của cậu ta quá mãnh liệt.
Đây cũng là vấn đề lớn, ghi chép việc cài đặt lại cho thấy cậu ta là một sản phẩm lỗi, khả năng thích nghi rất kém, tôi sợ rằng cậu ta không thể chịu được áp lực của vụ án trong ‘Khu số 14’.”
“Nhưng tôi phải bắt đầu dùng cậu ta thôi, không còn lựa chọn nào khác nữa.”
Yến Quân Tầm thấy lạnh, cậu siết chặt chăn trên người.
“Hôm nay là ngày mùng 1 tháng 9 năm 2163, trời quang, tôi là Panda.
Máy phát tín hiệu chúng ta để ở khu Quang Quỹ đã bị lộ, hệ thống Chủ Thần nghi rằng những dữ liệu chúng ta cung cấp kia có vấn đề, Hephaestus đã xâm nhập vào ‘Khu số 14’ qua đường giám sát, bắt đầu quấy nhiễu thí nghiệm của chúng ta.
Số 98342 vẫn chưa phát hiện, nhưng tôi muốn nói là… Cậu ấy là một đứa trẻ ngoan.”
“Tôi đảm nhiệm vai trò chăm sóc cậu ấy, hình dáng loài người có vẻ rất khó để được cậu ấy tin tưởng, vì vậy tôi đã biến thành một con gấu trúc.”
Yến Quân Tầm bấm nút dừng rồi tua ngược lại nghe lần nữa, đến khi nghe rõ câu nói cuối cùng của Panda cậu mới để bản ghi tiếp tục.
“Hôm nay là ngày mùng 4 tháng 10 năm 2163, trời âm u, tôi là Panda.
Lần ‘Săn Bắn Hạn Thời’ đầu tiên của số 98342 rất hoàn hảo, tấm chip và cậu ấy không có phản ứng bài xích.
Đáng tiếc là cậu ấy không thể giao lưu với con người, không thể chung đụng với những thành viên cục Thanh tra như Khương Liễm được, nên không thể dẫn dắt ‘Giác’ tiến hóa.
Tôi phải nghĩ cách… Tôi có thể thay đổi thiết lập tính cách của mình không?”
“Hôm nay là ngày mùng 1 tháng 11 năm 2163, trời âm u, tôi là Panda.
Tôi đang cáu lắm!” Giọng nói của Panda đã thay đổi, nó như đã được truyền cảm xúc, không còn điềm tĩnh như trước nữa.
Cảm giác nó có vẻ ngây thơ, nó nói tiếp: “Lần trước tôi đã nói Hephaestus đang can thiệp vào thí nghiệm đấy, nó lợi dụng ‘Phó Thừa Huy; và ‘Báo Đen’, thêm hệ thống Chủ Thần vào ‘Khu số 14’, gã hề cũng lẫn vào trong đó.
Cái thứ gió chiều nào xoay chiều đấy! Nó lại muốn tổn thương Quân Tầm, tôi không cho phép, tôi muốn cho nó thấy tư cách người cha của tôi.” (duongtuukhanhvn.wordpress.com)
“Tôi nhờ cô đưa ‘Bạo chúa’ vào ‘Khu số 14’, để truy sát gã hề.”
Yến Quân Tầm không bấm dừng, cậu chờ bản ghi tháng 12 của Panda.
“Hôm nay là ngày 25 tháng 12 năm 2163, tuyết rơi nhiều, tôi là Panda.
Ở lần Săn Bắn trước tôi cho Yến Quân Tầm nuôi một con chó, cậu ấy thích lắm, tiếc là theo quy tắc của ‘Khu số 14’, con chó này không thể tồn tại trong lần Săn Bắn này.
Tôi tự ý cài đặt lại dữ liệu của con chó và biến nó thành hệ thống xe vận chuyển, đặt tên là rồng cam nhỏ, cô không biết khi Quân Tầm tỉnh lại thấy cái xe kia đã vui biết bao nhiêu đâu.”
Panda tự vỗ tay vì sự nhanh trí của mình.
“Lần Săn Bắn này đã có bước đột phá lớn, ‘Giác’ đã có giao lưu với Quân Tầm, nhưng nó không xuất sắc như chúng ta đã tưởng, có thể là vì nó mới vừa bắt đầu tiến hóa.
Bé Quân Tầm của tôi chẳng lẽ lại là đồ sạc cho Giác sao?” Panda nói đến đây thì hơi lo lắng, “vậy có đáng không? Tôi nghĩ Quân Tầm giỏi hơn Giác.
Tôi đã gửi hết ghi chép của mấy lần Săn Bắn cho cô, xin cô hãy xem một chút, Quân Tầm thực sự rất giỏi! Cậu ấy sống chung với chip rất hòa hợp, cậu ấy không phát điên.”
Yến Quân Tầm thấy mũi hơi ê ẩm, cậu nghĩ là do lạnh.
“Hôm nay là ngày 2 tháng 3 năm 2164, trời âm u, tôi là Panda.”
Lần này tâm trạng Panda rất tệ.
“Lần Săn Bắn này diễn ra rất lâu… Tôi cảm giác tôi đang tổn thương Quân Tầm.
Cô để thiết lập của mình tương đồng với nhân vật mẹ trong ký ức của cậu ấy, điều đó khiến cậu ấy rất… nhớ cô.
Săn Bắn lặp lại trong thời gian dài như vậy làm cậu ấy mệt lắm rồi, dù có là hệ điều hành thì cũng cần nghỉ ngơi chứ.”
Panda bắt đầu im lặng, lần trầm tư này lâu hơn rất nhiều những lần trước đó, lâu đến mức khiến Yến Quân Tầm linh cảm được nỗi khổ sở nào đó sắp ập đến.
“Bạo chúa tên là Thời Sơn Diên, hắn đến không phải là để truy sát gã hề, hắn đến vì Quân Tầm.
Tình cảm phức tạp này cũng nằm trong tính toán của cô ư? Xin cô đấy…” Có lẽ Panda đang khóc, nhưng nó kìm lại, bởi lý trí của nó nói nó hay nó cũng chỉ là một hệ thống mà thôi, “tôi thấy rồi, tôi thấy Quân Tầm bị tổn thương.
Cô thật tàn nhẫn, cô cũng thương tổn cả tôi.”
“Tôi không thể tiếp tục thí nghiệm nữa, đây là ghi chép cuối cùng của tôi.”
Nhưng đó không phải lần cuối cùng, chẳng mấy chốc Panda đã lĩnh giáo “Người dẫn đường” trong miệng nó uy quyền đến mức nào.
“Hôm nay là ngày mùng 5 tháng 7 năm 2164, trời quang, tôi là Panda.” Panda cười nhẹ, “tôi đã lâu không ghi chép rồi.
Lần này không tệ lắm, tôi sống chung với vật thí nghiệm số 98342 rất ổn, không rõ vì sao mà cậu ấy rất tin tưởng tôi, có lẽ vì tôi đóng vai ‘Người cha’ chăng.
Gã hề đúng là một thằng xảo trá phiền phức, nó quấy nhiễu thí nghiệm rất nghiêm trọng, nhưng thay đổi của ‘Giác’ rất rõ ràng, nó không gặp trở ngại gì khi giao lưu với con người.”
“Cái xe thể thao cũ trong ‘Khu số 14’ ấy là cô thêm vào ư? Trong đó còn thừa ra cả một hệ thống lái nữa, rõ ràng tôi có thể đảm nhiệm vị trí đó! Ngoài ra tôi cũng cần hồ sơ về bạo chúa, hắn có hơi kỳ lạ.”
Bản thu của Panda vẫn đang tiếp tục, Yến Quân Tầm đã ngồi xuống.
Cả người cậu rúc vào trong chăn, cái lạnh khiến cậu run lên.
Artemis đã dốc hết sức cho thí nghiệm này, nó không cho phép bất kỳ kẻ nào ngừng lại.
Vì thế nó đã cài đặt lại Panda.
“… Bảng tin hệ thống nói các hệ thống Chủ Thần muốn cố thủ khu Quang Quỹ, bọn họ đã bắt được vài con người ở những khu khác, bị ‘Tổ chức loài người’ phản công.
Thế giới đã quay về như cũ, chẳng có trật tự gì, tôi gọi thế giới hiện giờ là ‘Chaos’.
Tôi nghĩ chiến tranh sẽ còn tiếp diễn dưới các hình thức khác nhau, mọi người đều đang tranh giành những tài nguyên sinh tồn còn sót lại, mà mục đích chúng ta thí nghiệm là tạo ra một hệ thống mới có thể tiến hóa, nó sẽ phù hợp với việc quản lý thế giới hơn các hệ thống Chủ Thần.”
“Dịch dinh dưỡng của vật thí nghiệm số 98342 tiêu hao rất nhanh, tôi không còn thừa tài nguyên khả dụng, nhưng mà tôi đã phát hiện ra môt điều.
Số 98341 đã bị đào thải vẫn còn sống, thế mà tôi lại không rút dịch dinh dưỡng của cậu ta, tôi nghĩ mãi mà không hiểu sao lại có chuyện này… Tôi lẽ ra không chủ quan bất cẩn như vậy.” Hình như Panda đang xoa mặt, đó là động tác nó hay làm, “nhưng thế cũng giải quyết được vấn đề cấp bách của tôi, tôi sẽ lấy dịch dinh dưỡng của vật thí nghiệm số 98341 chuyển sang cho vật thí nghiệm số 98342.”
“Tôi đã xem thời sự hôm nay, người ta nói cô đã bị xóa bỏ.
Cô thực sự biến mất ư? Tôi cứ cảm giác cô vẫn đang ở bên tôi.”
“Tôi nhất định sẽ hoàn thành tiến hóa của ‘Giác’.
Hẹn gặp lại, Artemis.”
_Hết chương Chaos (1)_
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...