Lưu Mộ vừa dứt lời cảnh báo, Thái Văn Liễu Ô ở gần đó liền cười đắc ý nói.
-muộn rồi…để vô địch kim đao phải dùng đến võ kỹ này, ở dưới võ vương thực lực, chưa từng có kẻ nào còn sống, Hàn Thiên hắn nếu không chủ động đầu hàng, chỉ sợ hắn sống không qua đến ngày mai đâu.
ở dưới sàn đấu, sau khi đại đao được ngưng tụ từ toàn bộ những lưỡi nguyệt đao nhỏ trong giới vực hình thành, vô địch kim đao liền cười sặc sụa nói.
-ép được ta dùng đến chiêu này, Hàn Thiên ngươi coi như có đủ bản sự, hiện tại dù có chết, ngươi cũng coi như vang danh thiên hạ.
Vừa nói dứt câu, đại đao trên tay hắn liền vung xuống, tức tốc từ trên không trung sàn đấu, một đạo đao mang thân dài năm mươi trượng, toàn bộ đều được ngưng tụ từ đấu khí lực và kim nguyên chi khí, nhanh chóng hướng Hàn Thiên mà trảm xuống.
Luồn đao khí khổng lồ, mang theo uy lực phô thiên cái địa mà đến, sàn đấu này dài rộng chỉ trăm trượng, Hàn Thiên hắn đi đâu mà tránh né???.
Đao mang khủng bố như thiên địa chi uy, còn chưa trực tiếp chạm phải, liền đã cắt đôi sàn đấu cứng cỏi thành hai nửa, uy lực của một đao kia chính là chân võ vương thực lực, chỉ một chiêu này, liền có thể càn quét trăm dặm đất bằng, biến cả một tòa thành lớn như đế đô, phút chốc trở thành bình địa, xẻ núi đoạn sông, chỉ là chuyện dễ dàng, “trảm sơn hà” cái tên nghe rất kêu, cơ mà đúng là danh xứng với thực.
Hàn Thiên trước một đao kinh thiên đang đánh tới, căn bản cũng không thèm tránh né nữa, khóe môi cười nhạt một tiếng, hắn rất nhanh đã cao giọng cất lời.
-trảm sơn hà ư???, võ kỹ cũng lợi hại đấy, vậy thử tiếp một chiêu này của ta, xem ai cao ai thấp.
Vừa dứt lời, Hàn Thiên liền khai mở cả cổng bách hội và Dương Trì, ngay lập tức luồn linh lực cuồn cuộn ẩn giấu trong ẩn mạch của hắn, liền lập tức trào ra bên ngoài chính mạch như thác lũ, dưới áp lực kinh khủng mà luồn linh lực mới gây ra, khí tức của Hàn Thiên liền thoáng bạo tăng.
Phút chốt đã vượt qua phạm trù võ vương cảnh giới, một luồn linh lực mạnh bằng năm thành số linh lực trong chính mạch thông thường, rất nhanh được Hàn Thiên vận dụng pháp quyết của thủy liêm tứ kiếm, toàn bộ quán nhập vào thân tam độc thương.
Hàn Thiên dùng tam độc thương xử ra đệ tứ kiếm, là chiêu mạnh nhất trong thủy liêm tứ kiếm, chẳng mấy chốc luồn linh lực khổng lồ kia đã tích đủ trên thân tam độc thương, Một thương kinh thiên quét qua, từ trong thiên không nhanh chóng có một luồn kiếm mang, dài hơn năm mươi trượng, nhanh chóng được hình thành, sau đó không chút yếu thế đánh thẳng đến chỗ trảm sơn hà do vô địch kim đao phát ra.
“thủy liêm đệ tứ kiếm, Thiên địa phân khai”
Trên khán đài, người ta chỉ còn thấy được hình ảnh của đao mang và kiếm mang va chạm nhau chói lòa, xo với những kỹ năng công kích mang tính hủy diệt kia, thân ảnh của hai nhân loại quả thực quá nhỏ bé.
ầm đoàn từng tràng như lưu tinh va với đại địa, cuồng phong thét gào, từng tràng khí lưu sắt bén cắt nát cả sàn đấu, thiên không nổi lên sấm chớp liên hoàn, do lực lượng tản mát sau đòn va chạm của hai cường giả, nếu không nhờ các pháp trận được chuẩn bị từ trước để bảo vệ khán giả.
ở đây ắt đã có người vì thực lực không đủ, mà bị vạ lây mất mạng, một tràn hỗn loạn tán đi, ở dưới sàn đấu, cả vô địch kim đao và Hàn Thiên đều còn đứng vững, có thể thấy một đòn vừa rồi, chẳng ai làm gì được ai.
Bất quá vô địch kim đao sau khi tung một đòn trảm sơn hà vừa rồi, khí tức đã đại giảm không ít, lúc này hắn chỉ còn được hơn một thành đấu khí lực là cùng, trong khi đó Hàn Thiên phía đối diện, cả người đang không ngừng toát lên kim sắc khí lưu.
Một thân lực lượng vẫn luôn tràn trề hùng hậu, vừa cản được một chiêu trảm sơn hà của vô địch kim đao, Hàn Thiên hắn liền lập tức đề thân lên trời, sau đó cười lớn nói.
-một chiêu lợi hại nhất của ngươi đó ư???, cũng chỉ đến thế là cùng, đã để ngươi đắc ý đủ lâu, lúc này liền sẽ tiễn ngươi về nghĩ ngơi trước một đoạn vậy.
Vừa dứt lời, Hàn Thiên đã xoay thương đâm thẳng đến chổ vô địch kim đao, thương mang sắc bén, khí thế lăng lệ, tựa như tru thần diệt phật, mang theo khí thế bất khả khán cự.
Vô địch kim đao vốn không tài nào lường trước được, Hàn Thiên vậy mà vẫn ẩn dấu quá nhiều thực lực, một đòn mạnh nhất của bản thân, cứ thế đã bị Hàn Thiên hắn đón đỡ được, không chỉ vậy, đối phương vẫn còn thừa sức lực mà tiếp tục công kích.
Mắt thấy một thương của Hàn Thiên đã tiến tới trước mắt, vô địch kim đao liền nhanh chóng dồn sức chém thẳng một đòn đón đỡ, oanh long hai tiếng, đại đao cùng tam độc thương va chạm cực mạnh, Hàn Thiên bị đánh lùi gần một trượng, nhưng vẫn tiếp tục xông đến.
Còn đại đao trong tay vô địch kim đao, thoáng chốc đã bị phản lực chấn vụn, tức tốc hóa lại thành những lưỡi nguyệt đao nhỏ, vô địch kim đao thấy Hàn Thiên lại công đến, tức tốc liền khu động hàng ngàn lưỡi nguyệt đao, liên tục công kích Hàn Thiên như vũ bão.
Hàng tá lưỡi nguyệt đao vây kín lấy Hàn Thiên, khiến người ngoài không tài nào nhìn rõ được nhân dạng của hắn nữa.
Vô địch kim đao liên tục điều động nguyệt đao trong giới vực không ngừng công kích Hàn Thiên, mắt thấy đối thủ dưới thiên đao vạn quả mất tích không thấy tăm hơi, giọng điệu liền điên cuồn nói.
-đi chết đi tên rác rưỡi, ngu dốt đâm đầu vào giới vực của ta, xem như ngươi xong rồi!!!.
Bất quá sự tình kỳ dị lại đột nhiên phát sinh, hàng ngàn lưỡi nguyệt đao không ngừng công kích vào người Hàn Thiên, nhưng không một lưỡi nào có thể quay trở lại.
Trong phút chốc vô địch kim đao và những người quan khán chưa nhận ra được điểm khác biệt này, nhưng đến lúc số lượng những lưỡi nguyệt đao chỉ còn lưa thưa vài trăm, tất cả mới nhận ra sự bất thường, toàn bộ những lưỡi nguyệt đao đang tấn công Hàn Thiên, tất cả đều đang bị cánh tay trái của hắn dẫn động về cùng một chỗ, sao đó liền biến mất trước ngay bàn tay ấy không chút dấu vết.
Cũng chẳng biết là ai thất thanh kinh hô trước.
“Hàn Thiên…hắn đang hấp thu những lưỡi nguyệt đao kia, cánh tay trái đó của hắn, rốt cuộc có quyền năng gì, lại có thể làm ra hiệu quả bá đạo đến vậy???”
Hành vi của Hàn Thiên trong mắt những người quan khán, chính là đang hấp thu những lưỡi nguyệt đao kia, thế nhưng thực chất lại không phải vậy, hắn không hoàn toàn hấp thu được chúng.
Bất quá với nghịch thiên thần thông thiên ma thủ, Hàn Thiên có thể cưỡng chế điều động kim nguyên chi khí ở trong những lưỡi nguyệt đao, rút toàn bộ những luồn kim nguyên chi khí ấy, để khắc lên kim văn trên thiên ma thủ.
Nguyệt đao kết hợp từ đấu khí lực cùng kim nguyên chi khí, mà vô địch kim đao lúc này đã gần như hao hết đấu khí lực, sức khống chế của hắn đối với đám nguyệt đao trong giới vực, căn bản là lỏng lẽo đi nhiều.
Thế nên Hàn Thiên mới có thể đơn giản tranh được kim nguyên chi khí từ các lưỡi nguyệt đao, tách chúng ra khỏi đấu khí lực của vô địch kim đao, kết quả là kim nguyên chi khí bị Hàn Thiên dùng thiên ma thủ hấp thu hết, còn đấu khí lực của vô địch kim đao, thì tản mát lại vào giới vực, vô địch kim đao dùng công pháp kim hệ đối phó với kẻ có kim hệ bá chủ thần thông, thực sự là thất sách, lúc vô địch kim đao còn cường thịnh thì không nói, Hàn Thiên dùng thiên ma thủ cũng phải gặp một số khó khăn mới khắc chế được kim đao trảm nguyệt giới vực.
bằng như đã thua sút về lực lượng, đơn giản chưởng khống quyền làm chủ kim nguyên chi khí, vô địch kim đao đứng trước Hàn Thiên, căn bản là không thể chống nổi.
mấy ngàn lưỡi nguyệt đao thoáng cái đã bị Hàn Thiên phân rã sạch sẽ, số kim nguyên chi khí thu được còn giúp hắn khắc thêm được ba đạo kim văn lên thiên ma thủ, tiến thêm một chút trên hành trình đem thần thông này luyện đến sơ thành cảnh giới.
lúc toàn bộ nguyệt đao đều bị Hàn Thiên xử lý xong, hắn liền dùng ánh mắt sắc lạnh hướng vô địch kim đao nói.
-đã bảo ta không phải vì sợ ngươi, nên mới không trực tiếp giao thủ, bây giờ ngươi còn có thể làm được gì nữa nào???.
Đấu khí lực cũng đã gần hao cạn, bàn về sức mạnh thân thể thuần túy, vô địch kim đao đứng trước Hàn Thiên thực sự chẳng có chút phân lượng nào cả, bất quá dù biết không còn đường xoay chuyển, nhưng với bản tính hung lệ không lùi bước của những tử sĩ được đào tạo từ nhỏ, vô địch kim đao vẫn xông đến Hàn Thiên đầy sát ý.
Cuối cùng, thuộc hạ của Thái Văn Lục Tốn vẫn cực kỳ trung thành với chủ tử, biết chết cũng không lùi, tẫn nguyệt kim đao vung lên, một tiếng quát vang vọng khắp sàn đấu.
“ta liều mạng với ngươi”
Trước một đối thủ không còn gì nguy hiễm, lại đang lộ đầy sơ hở, Hàn Thiên chỉ đơn giản vung thương lên, phập một tiếng đơn điệu, cánh tay phải của vô địch kim đao đã vẽ lên một đường cong trong không trung, rồi rơi lại xuống nền sàn đấu, trên cánh tay ấy vẫn còn cầm tẫn nguyệt kim đao trứ danh, thứ làm nên tên tuổi của vô địch kim đao.
Lại một tiếng vang trầm trầm cất lên, vô địch kim đao đã bị thiên ma thủ bóp chặc yết hầu, Hàn Thiên chỉ khẽ dùng lực, hai chân vô địch kim đao liền bị nhất bổng khỏi mặt đất, lúc này Hàn Thiên liền đơn giản hướng về phía khán đài của Thái Văn Liễu Ô hỏi.
-ta biết tên này là tử sĩ được huấn luyện bài bản, hắn sẽ không chủ động đầu hàng.
-vậy thì lục hoàng tử, ngươi sẽ đầu hàng thay hắn???, hay để ta tiễn hắn một đoạn, kết thúc sớm cuộc đời khổ ải của hắn đây???.
Thật khó có ngôn từ nào miêu tả rõ được nét mặt khó coi của Thái Văn Liễu Ô lúc này, Hàn Thiên không ném vô địch kim đao xuống sàn, cũng không giết hắn, ngược lại còn hướng Thái Văn Liễu Ô hỏi một câu như vậy.
Nếu lục hoàng tử này đầu hàng, sĩ khí của hắn trước Lưu Mộ sẽ đại giảm, trực tiếp như một cái tát, đánh thẳng vào những gì Thái Văn Liễu Ô từng khua môi múa mép trước Lưu Mộ.
Nếu Lục hoàng tử này vì sĩ diện hi sinh người đại diện của mình, đánh giá của người ngoài đối với hắn, sẽ là một kẻ vô tình bất nhân bất nghĩa, qua cầu rút ván, điểm này sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến sự vững vàng của hoàng vị sau này, nếu như Thái Văn Liễu Ô hắn có thể giành được.
Sau một hồi đắng đo suy nghĩ, Lục hoàng tử của đại ninh liền cắn răn nói.
-đồ phế vật, đến một tiểu tử chưa trãi sự đời cũng không thắng được, còn phải để bản hoàng tử ra mặt thay, ngươi còn chờ gì nữa mà không chủ động đầu hàng đi???, đợi Hàn Thiên hắn lấy mạng ngươi mới vừa lòng à???.
Thái Văn Liễu Ô nói xong, trong lòng còn tức giận nhũ thầm “mẹ kiếp, nếu không phải thấy ngươi vẫn còn chổ hữu dụng, hơn nữa ở đây đông người nhìn ngó như vậy, bản thái tử đã để mặc cho ngươi chết mất xác rồi”.
ở dưới sàn đấu, sau khi Thái Văn Liễu Ô đã lên tiếng, vô địch kim đao cũng nhanh chóng xuất khẩu nhận thua, lúc này Hàn Thiên chẳng còn lý do gì giữ hắn, chỉ có thể để mặc vô địch kim đao đem theo cánh tay, cùng thanh nguyệt đao của hắn rời đi.
Thoáng chốc toàn bộ khán đài vang vọng từng tràng như sấm dậy, thắng liền ba trận, Hàn Thiên coi như đã chính thức vào được trận bán kết đầu tiên, từ khi xuất hiện, hắn đã dùng sức mạnh hủy diệt, chiến thắng lần lượt từng đối thủ một.
Để đến bây giờ, không còn bất kỳ ai hoài nghi về năng lực của Hàn Thiên hắn nữa, đến vô địch kim đao, một trong hai kẻ được cho là mạnh nhất trong vòng ba đại điển này, cũng đã bị Hàn Thiên đánh bại theo cách không thể thuyết phục hơn.
Vậy thì cả đại điển này, dám hỏi có ai khả dĩ cản chân được hắn???, vài kẻ thoáng nghĩ đến Công Tôn Bá Nhiên, quả thực với những gì đã thể hiện, Công Tôn Bá Nhiên vẫn là một đối thủ cực kỳ đáng sợ, cơ mà vì ban nãy hắn còn gặp không ít khó khăn, mới thắng được một trận với thiết diện, vậy nên không ít người đã thầm nhận định, Hàn Thiên mới chính là đại cường giả mạnh mẽ nhất trong đại điển này.
Tiếng reo hò theo đó cũng vang lên không ngớt, đại danh tự tại vương, ở đế đô đã tăng thêm một tầng sức nặng, sức nặng ấy được xây dựng trên võ lực và nhân nghĩa, nó vững chãi đến mức khiến vô số kẻ phải ngưỡng vọng, thèm khát và ganh tỵ.
Bỏ qua hết tất cả ánh nhìn của chúng nhân, Hàn Thiên bình thản phi hành trở lại vị trí của mình, trận đấu vừa rồi, cộng thêm việc trợ giúp Công Tôn Bá Nhiên ban nãy, đã khiến Hàn Thiên hắn hao hết linh lực trong nguyên anh, ba phần chân nguyên lực, cùng một phần không nhỏ linh lực tại ẩn mạch, sắp tới phải tiến vào các trận đấu quan trọng, Hàn Thiên hắn phải nhanh chóng hồi phục lại thể trạng nhanh nhất thì mới được.
Trận đấu tiếp theo là ở bảng đấu số một, người tham chiến chính là Liễu U và Hoành Nghị, sau một hồi chiến đấu ác liệt, Liễu U dựa vào ưu thế chiến lực mạnh mẽ của Kỵ sĩ, thành công chiến thắng được Hoành Nghị.
Trở lại bảng số hai, Ám Dạ sau trận gặp Hàn Thiên, lần này chỉ phải đấu với một Liễu Tung đã không còn động lực chiến đấu, nay gặp phải Ám Dạ, một đối thủ quá ư mạnh mẽ, vậy nên sau khi đánh được ba chiêu, Liễu Tung đã trực tiếp nhận thua.
Bảng đấu số một chứng kiến cuộc đối đầu đáng chú ý giữa Thiết Diện và vị ma pháp sư duy nhất của kỳ đại điển này, với thực lực đủ để gây khó khăn cho cả Công Tôn Bá Nhiên, quá khó để vị ma pháp sư kia có thể làm nên kỳ tích trước thiết diện, kết quả thiết diện có thêm một trận thắng dễ, và trở thành kẻ đầu tiên ở bảng đấu số một được vào trận bán kết, với ba trận thắng.
Bảng số hai trận này diễn ra giữa Hàn Thiên, và Khương Nhiêu, một võ tông không có gì nổi bậc, chứng kiến Hàn Thiên đả bại cả Ám Dạ và Vô địch kim đao, Khương Nhiêu đến dũng khí đánh nửa chiêu cũng không có, vừa lên đài đã trực tiếp đầu hàng.
Thế là Hàn Thiên chẳng những đã vào được trận bán kết, mà còn vào với tư cách người đứng đầu bảng đấu số hai, với thành tích toàn thắng trước cả bốn đối thủ trong bảng của mình.
Bảng đấu số một diễn ra trận đấu giữa Công Tôn Bá Nhiên và Liễu U kỵ sĩ, với sức mạnh đã được chứng thực, Công Tôn Bá Nhiên chẳng cần tốn quá nhiều sức để có một chiến thắng nhẹ nhàng, trở thành kẻ thứ hai ở bảng đấu số một chắc suất vào vòng trong.
Bảng đấu số hai lần này vẫn còn lại một trận đại chiến cực kỳ đặc sắc, bởi vì đây là trận chiến giữa Ám Dạ và người đại diện của Thái Văn Liễu Ô.
Sau khi bị Hàn Thiên đả bại, vô địch kim đao thụ thương cực kỳ nghiêm trọng, chẳng những cánh tay phải cầm đao vừa được nối lại còn chưa hoàn toàn lành lặng, mà đấu khí lực trong người khô kiệt hết, mới kịp hồi phục được gần một nửa, với tình trạng này mà phải đối đầu với Ám Dạ, khỏi nói cũng biết tỷ lệ thắng của vô địch kim đao sẽ thấp đến mức nào???.
Người đại diện không đủ khả năng ra trận, Thái Văn Liễu Ô chỉ có thể chọn một đại diện khác, chính là hộ vệ mạnh nhất đang theo hầu hắn Đới Thành, kẻ có thực lực võ tông đỉnh phong, nổi danh với một bộ võ kỹ cực mạnh tên là Tịch Vân Kiếm Kỹ.
Trận chiến này được coi như một trận chiến sống còn giữa hai phe, bởi lẽ chỉ có thắng trận này, thì vị trí bước vào trận bán kết còn lại mới được đảm bảo, cả Thái Văn Liễu Ô và Ám Dạ đều là hai ứng viên xuất chúng, nay lại rơi vào cảnh phải tranh nhau sức đầu mẻ trán vì vị trí nhì bảng, cuộc đối đầu giữa họ, tất nhiên cực kỳ đáng xem.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...