Từ sau khi thân phận tự tại vương được công nhận, Hàn Thiên liền trở thành một nhân vật có cả danh tiếng lẫn thực quyền trong lý khố đại học viện, hắn đã hỏi qua cao tầng học viện, với đặc quyền của tự tại vương, Hàn Thiên hắn hiện tại có thể tùy ý ra vào thánh tháp của học viện mỗi ngày bốn canh giờ mà không cần phải trả phí.
Tàng thư các của học viện hắn cũng có thể tùy ý vào xem tùy thích, thế nhưng nếu muốn mượn công pháp về thì chỉ có thể mượn mỗi tháng một bộ, ngoài ra tự tại vương có thể nhận được đan dược giúp tăng tiến tu vi mỗi tháng tương đương một vạn linh thạch, có thể tùy ý đến gặp trưởng khoa để nhờ giải đáp thắc mắc khi tu luyện, có đặc quyền dự những buổi giản của cường giả cấp võ tông trở lên mà không cần được mời, ngoài ra còn có kha khá các đặc quyền nhỏ khác nhiều không kể hết.
Thế nhưng Hàn Thiên cho đến nay hầu như chỉ dùng mỗi đặc quyền vào tàng thư các xem tư liệu, còn các đặc quyền khác hắn hầu như đều không dùng đến, thậm chí tới quyền vào thánh tháp tu luyện hắn cũng chẳng cần.
Vấn đề của Hàn Thiên hiện không nằm ở linh khí, nếu cần tu luyện, hắn có thể ngồi tại nhà mà tu luyện, hiệu quả xo với ngồi ở các tầng cao trong thánh tháp cũng là tương đương, hơn nữa còn vô cùng an tĩnh nhàn hạ.
Vấn đề của Hàn Thiên là hắn không tu luyện theo cách mà người ở đại thiên giới tu luyện, Hàn Thiên tu tiên cùng luyện thể đạo, tu tiên chú trọng ngộ đạo thuận theo tự nhiên, tuần tự vi tiến, nếu mà có thể không ngừng tu luyện tăng tu vi, người tu tiên chắc chỉ cần ngồi lì một chỗ bế quan ngàn năm liền có thể thành tiên, như vậy tiên nhân trên đời đâu có ít đến vậy?.
Căn bản thì Hàn Thiên vô cùng vừa ý với tốc độ tu luyện của hắn hiện tại rồi, nếu ham mê tiến cảnh nhanh, tăng cường tu vi mà đạo tâm cùng ý cảnh của bản thân không theo kịp, con đường tu tiên của Hàn Thiên hắn rất có thể sẽ gặp đại bình cảnh, lúc đó muốn đột phá được lại khó khăn hơn bình thường gấp trăm lần, dục tốc bất đạt, đạo lý này Hàn Thiên hắn không phải không biết.
Chỉ cần con đường tu tiên cân bằng với con đường luyện thể, cứ tu luyện ổn định như thế mới là cách hay nhất, thế nên thời gian tu luyện tại học viện Hàn Thiên chủ yếu đọc các loại sách về linh thảo linh dược, các loại sách y lý chế thuốc, bản thân Hàn Thiên đã có căn cơ về y học, hiện tại chú tâm rèn dũa với một kho kiến thức trong tàng thư các của lý khố đại học viện, ngày qua ngày y đạo của hắn càng lúc càng cao minh.
Cuộc sống của Hàn Thiên hiện tại vô cùng nhàn tản và quy cũ, nếu có giờ nghe giảng trên lớp thì đến lớp, không có giờ nghe giảng thì tìm nơi vắng vẻ tu luyện thể đạo, mỗi ngày Hàn Thiên hắn đều giành ra khoảng bốn năm canh giờ để chăm bón vườn linh thảo cùng linh quả, một hai tháng lại ủ mấy mươi vò rượu.
Rượu của Hàn Thiên từ chỗ chỉ có bạn hữu của hắn biết, qua ba bốn tháng liền trở thành đặc sản có một không hai tại đế đô, Hàn Thiên mỗi mẽ rượu ủ năm mươi vò, mỗi lần đem bán chỉ có ba mươi vò trong đó, thế nhưng ba mươi vò mỗi lần đưa ra đều bán sạch chỉ trong một canh giờ.
Căn bản thì rượu Hàn Thiên nấu là độc nhất vô nhị, thủ pháp ủ rượu ở thế giới cũ được Hàn Thiên rèn dũa đến mức xuất thần, tại đại thiên giới e là hiếm có đối thủ, mỗi tháng đều đều ba mươi vò, hoàng thất mua hết năm vò, vương công quý tộc các nơi mua hết số còn lại, nhà nào yếu một chút đến tháng cũng chỉ sợ không mua nổi rượu ngon mà uống.
Ba mươi vò rượu mỗi vò đều bán với giá năm ngàn linh thạch, thế mà chẳng ai chê mắc, mỗi tháng thu về mười lăm vạn linh thạch, Hàn Thiên có lần đã vẫn vơ nghĩ qua, hay là bản thân mình đừng tu luyện đại đạo nữa, cứ trực tiếp mở quán rượu đi, có khi chẳng mấy mà thành cự phú ở đế đô mất.
nhưng mà chuyện đó tất nhiên không thể thành thật được rồi, Hàn Thiên hắn chưa từng quên nguyện vọng ban đầu của mình, chỉ có thực lực mạnh mới có thể giúp hắn tiêu dao khoái hoạt được như bây giờ, nếu không có thực lực mạnh, thứ gì hắn cũng không giữ được.
Có tiền rồi Hàn Thiên lại mua thêm rất nhiều linh thảo cùng linh dược đem về nhà trồng, nhờ có lượng sinh khí cùng linh khí cuồn cuộn từ hai pháp trận đổ về, linh dược cùng linh thảo Hàn Thiên trồng đều rất chóng lớn, nửa năm qua đi, sau khi mọi chuyện đã ổn định, Hàn Thiên liền cắt một phần ba trang viên giáp với mặt đường phía trước để mở một y quán tại nhà, y quán của hắn treo chiêu bài cũng rất khẩu khí, “tiêu dao y quán”, “ trị bệnh cho cả phàm nhân cùng tu sĩ, khai trương điều trị miễn phí cho một trăm người đầu tiên”.
Với khả năng y thuật đã khá cao minh khi trước được tiểu y sư truyền dạy, nay lại được trao dồi qua nửa năm khổ công nghiên cứu tại tàng thư các của lý khố đại học viện, trình độ ý thuật của Hàn Thiên hiện tại xo với tiểu y sư ngày đó chỉ có hơn chứ không kém.
Nhờ có vốn liếng là tài lực dồi dào cùng kha khá linh thảo và tài nguyên đã tích lũy được, căn cơ của y quán mà Hàn Thiên dựng lên cực kỳ chắc chắn, thế nhưng ban đầu khi mở cửa y quán thì cũng không có ai dám đến trị, căn bản thì niên kỷ của Hàn Thiên vẫn còn quá nhỏ, chưa đủ để khiến mọi người tin tưởng.
Thường thường đại phu thành danh nếu không phải là râu tóc trắng xóa tuổi quá hoa giáp thì cũng là dạng trung niên đầu hói ít tóc, nói chung là già dạn kinh nghiệm, nay Hàn Thiên hắn mới có tí tuổi liền mở lên y quán, nếu không phải phường cùng đường mạt lộ thì chắc chẵn ai dám đem thân đến cho hắn chữa.
Mà sự tình quả thực là như vậy, y quán mở được mấy ngày nhưng vẫn chẳng có ma nào tới, đột nhiên một hôm có hai ông cháu nọ dắt nhau đến nhờ Hàn Thiên chạy chữa.
Hàn Thiên nhìn một cái liền biết, hai ông cháu này đều là phàm nhân, có vẻ như nhờ hơi người trong nhà nên có thể sống tại đế đô, nhưng mà điều kiện sống hẵn cũng không tốt lắm.
Da dẻ lão nhân kia rám nắng rất sâu, có lẽ ngày thường ông ta hay làm những việc đồng án nặng nhọc bên ngoài, nhìn qua thì lão nhân này trông như đã tám mươi, nhưng Hàn Thiên hỏi ra mới biết, ông ta hóa ra vừa mới hơn sáu mươi mà thôi, do ngày thường lao động vất vả, khi có tuổi rồi thân thể suy kiệt quá độ, nên nhìn qua mới thấy già đến thế.
ở đế đô phàm nhân muốn trụ vững một là có chỗ dựa thật mạnh, hai là làm việc cật lực để mưu sinh, hai ông cháu này có vẻ thuộc về nhóm phía sau rồi, tình hình của lão nhân kia thực ra cũng không phải bệnh nan y gì.
Hàn Thiên xem sơ qua một lượt, ông ta là hồi trẻ lao lực quá độ, về già khớp xương các nơi bị thoái hóa dẫn đến toàn thân đau nhức, đi lại khó khăn, hiềm nổi gia đình không giàu có mấy nên chẳng thể chạy chữa từ sớm, bây giờ tuổi tác đã cao tình trạng thoái hóa ngày càng trầm trọng, nếu bây giờ không chạy chữa ngay lập tức, chỉ sợ từ giờ đến lúc lìa đời lão nhân này chỉ có thể nằm trên giường bệnh.
Bình thường không có đại phu phàm nhân nào có thể cam đoan chữa khỏi, mà Hàn Thiên đề biển lại là dược sư, một chức nghiệp đặc biệt trong giới tu luyện giả, do y quán mới mở nên Hàn Thiên tung ra chiêu bài chữa miễn phí cho một trăm người đầu tiên, hơn nữa y quán của hắn không phân biệt phàm nhân hay tu luyện giả, ai tới cũng được đối xử như nhau.
Hai ông cháu kia hẵn là vì không còn đường nào khác nên mới đến đây cầu may, có thể lão nhân nọ đã xác định tâm lý luôn rồi, lần này nếu không phải là may mắn được cứu thì mệnh của ông ta cũng đứt luôn, dù sao nằm một chỗ làm khổ người nhà đến cuối đời, xo với liều mạng đánh cược một lần thì ông ta thà chọn cược.
May mắn thay lần này ông ta có vẻ đã chọn đúng rồi, Hàn Thiên đối với chứng bệnh này của ông ta cũng không cần quá lâu để đưa ra phương hướng điều trị, hắn kê cho lão nhân nọ hai phương thuốc, một loại là đan dược dùng để uống, một loại là dược thủy pha với nước tắm.
Đan dược mà Hàn Thiên kê là dưỡng cốt hoàn, một loại phương thuốc phổ thông để trị các bệnh về xương khớp cho người già, khác mỗi chuyện Hàn Thiên là dùng linh dược mà tạo thành, hiệu quả sẽ cao hơn phương thuốc của phàm nhân hàng chục lần.
Còn dược thủy pha với nước tắm chính là linh nguyên dịch, loại dược thủy này được nấu từ quả linh nguyên, một loại linh quả phổ thông có chứa khá nhiều linh khí, đối với tu luyện giả thì đây chỉ là một loại quả để ăn chơi, nhưng đối với phàm nhân, linh khí trong linh nguyên quả có tác dụng bồi bổ thân thể, khôi phục nguyên lực, tăng cường sinh khí.
Hàn Thiên đem một linh nguyên quả nấu trong vại nước cùng với vài vị dược liệu có tính thẩm thấu qua da cao, sau khi nấu cạn đến mức vừa đủ thì cho vào bình ngọc đậy kín, sau này lão nhân nọ mỗi lần đi tắm chỉ cần cho ba giọt linh nguyên thủy này vào nước để ngâm mình, linh khí từ trong nước sẽ từ từ thẩm thấu qua da, khôi phục lại cơ nhục cùng sinh mệnh cho ông ta.
Bệnh của phàm nhân dùng linh dược để chữa trị, hiệu quả tất nhiên phi thường cao, lão nhân nọ trở về điều trị một tuần, sau đó liền có thể đi lại vững vàng như tráng hán, khí sắc cũng minh mẫn hữu thần hơn đáng kể, nào còn đâu cái diện mạo như sắp xuống hố khi trước.
Người dân quanh đó nghe tiếng liền kéo đến đông nườm nượp, Hàn Thiên đối với mấy chứng bệnh thường nhật của phàm nhân, không gặp chút khó khăn nào đều đã chữa khỏi, sau một tháng danh khí của hắn càng lúc càng lớn, uy tín cũng cao lên chóng mặt.
Lại qua nửa năm, y quán của Hàn Thiên lúc này đã có danh tiếng rộng khắp đế đô, cho dù là tu luyện giả cấp đại võ sư cũng đã có một vài người chịu đến chạy chữa chổ Hàn Thiên, đối với phàm nhân thông thường thì Hàn Thiên hắn thu tiền chữa bệnh rất rẻ, thậm chí có người còn được trị bệnh không, đổi lại Hàn Thiên có thể hỏi thăm họ mọi sự tình mà họ biết trong đế đô, hoặc nhờ họ thu thập tình báo gì đó.
Nhìn thế thôi chứ khả năng thu thập tình báo của phàm nhân cực kỳ kinh khủng, khắp đế đô được mấy phần tu luyện giả chứ?, cùng lắm là hai phần mười, tám phần còn lại chính là phàm nhân, ngươi muốn ngồi một chỗ biết hết chuyện ở đế đô, hỏi phàm nhân liền có thể tường tận mọi sự, còn đất hoàng thành, tình báo trong đó sẽ có tu luyện giả đến nói cho ngươi biết.
Y quán làm ăn ngày càng phát đạt, người tới chẩn bệnh bốc thuốc ngày nào cũng vô cùng đông, may mắn là trang viên của Hàn Thiên cực kỳ rộng, một phần ba khu vực phía trước là đủ để hàng trăm người đến thăm khám cùng lúc rồi, vì để thuận tiện cho việc coi bệnh, Hàn Thiên đã xây thêm vài gian nhà cửa ở y quán để phục vụ nhiều mục đích khác nhau.
Trong đó căn nhà nghĩ tạm mà Hàn Thiên hắn hay ở ban ngày, chính là nơi mà đám bạn hữu của Hàn Thiên thường xuyên lui tới nhất, do y quán thì Hàn Thiên chỉ trông coi theo những ngày và giờ cố định, thế nên ngoài giờ đó ra, y quán sẽ không có người coi bệnh mà chỉ bán thuốc mang về, thường thường người đến mua thuốc sẽ được người quen bằng hữu của Hàn Thiên bán giúp.
Thông thường y quán được Hàn Thiên, Túc Chi, thay nhau trông coi, Nhược Mộng nếu rãnh rỗi cũng rất hay đến nhà Hàn Thiên trốn tránh náo nhiệt, nếu nàng đến thì cũng có thể trông y quán giúp Hàn Thiên hắn một vài buổi, nhược mộng đối với linh dược hiểu biết cũng cực kỳ sâu, xo với Túc Chi cơ hồ còn muốn trội hơn rất nhiều lần, nếu nàng ở y quán, một số chứng bệnh thông thường của khách đến nàng cũng có thể chẩn trị được.
Mà nhược mộng đến được thì những bạn hữu khác của Hàn Thiên cũng đòi đến, căn bản vì trang viên của Hàn Thiên có không khí yên tĩnh, điều kiện tu luyện cực tốt, ngoài vườn có linh quả ăn quanh năm, trong nhà thì có sẵn thức ăn tốt cùng rượu ngon, đám bạn hữu của Hàn Thiên từ lâu đã xem nhà trước của hắn ở y quán như chỗ nghĩ dưỡng, ban ngày hễ hứng thú liền tới ăn không ngồi rồi ít lâu, ngay cả vương thất hoàng tộc như Lưu Mộ Ám Dạ mỗi tuần ít cũng phải ghé qua một hai buổi.
Thành thử ra một phần ba trang viên phía trước của Hàn Thiên hắn chẳng khác gì cái công viên, mỗi ngày đều có vài người người đến trông coi, những hôm Hàn Thiên hắn có nhà thì càng đông đúc hơn cả, bất quá tự tại vương chẳng câu nệ nhiều, bọn họ đến nhà Hàn Thiên hắn an hưởng nhàn hạ, mỗi tháng cùng lắm khiến hắn tốn thêm một hai vạn linh thạch tiền cơm rượu, bất quá y quán nếu không có ai coi, một số người cần mua thuốc lại không mua được, lúc đó thực sự là không hay lắm.
Những bạn hữu này đến chơi cũng chẳng quấy rầy gì đến nhà chính của Hàn Thiên hắn được, bởi hai phần ba phía sau trang viên nơi đặt nhà chính đã được Hàn Thiên hắn bố trí đủ loại đại trận phòng hộ, phàm nhân hay thậm chí là tu sĩ cấp đại võ sư lơ ngơ đi vào cũng không thể vào được.
Chỉ có người biết được cách bố trận tương tự Hàn Thiên mới có thể cưỡng chế đi vào, ngoài ra nếu muốn vào thì phải có trận khí đặc biệt, để đại trận nhận ra mà tự động khai trận.
Hiện tại chỉ có bốn nhân vật được Hàn Thiên đưa cho trận khí để vào được nhà chính, đó là tiểu kim long, Túc Chi, Hồng Yến Linh, cùng với Nhược Mộng, ngoài ra không còn ai khác có thể vào được hai phần ba phía sau trang viên của Hàn Thiên.
Những bằng hữu khác của Hàn Thiên trước sự thiên vị rõ rệt này của hắn liền không khỏi bất bình kêu than, thế nhưng Hàn Thiên hắn đối với việc này vẫn không muốn nói gì thêm, nhà chính của hắn chỉ những người thật sự thân cận mới có thể vào được.
Một năm trôi qua, Hàn Thiên từ chỗ chân ướt chân ráo mới đến đế đô, sau một năm rốt cuộc cũng đã lột xác trở thành cự đầu trông thấy, nói không ngoa hiện tại tài sản mà Hàn Thiên hắn đang nắm giữ cũng hơn hai trăm vạn linh thạch có dư, quan hệ rộng khắp đế đô, danh khí lớn vô cùng.
Một năm vừa qua tu vi của Hàn Thiên hắn cũng có tiến triển vô cùng vượt bậc, nhờ có điều kiện tu luyện cực kỳ tốt, bản thân lại có sự chỉ điểm từ trưởng khoa luyện thể giả, thế nên trong con đường tu luyện của hắn đã bớt đi rất nhiều lối mòn.
Khi xưa tu vi luyện thể của hắn toàn theo sau luyện khí, nay đã có thể bắt kịp được rồi, một năm qua đi tu vi luyện khí của Hàn Thiên đã đột phá kim đan hậu kỳ, luyện thể đạo cũng đã đạt đến cường cốt kỳ đại thành, cường cốt kỳ chia làm tiểu thành, sơ thành, đại thành, Hàn Thiên hắn hiện tu vi luyện khí và luyện thể đều đã cân bằng với nhau.
Qua một thời gian nữa khi luyện khí kỳ đạt đến kim đan đỉnh phong, luyện thể đạo đạt đến cường cốt đỉnh phong, Hàn Thiên hắn có thể thử đột phá, nếu đột phá thành công, thực lực của Hàn Thiên hắn sẽ có thêm một bước đại nhảy vọt nữa.
Luyện khí đạo đạt đến nguyên anh kỳ với vô số biến ảo diệu dụng, luyện thể đạo hoàn thành được thiên thứ nhất hoành luyện kim thân, tiến đến thiên thứ hai thần thông nhập thể, có khả năng tu luyện được các đại thần thông bá đạo vô tỷ, một năm nay ở đế đô, thứ Hàn Thiên thu thập được quả là cực kỳ nhiều.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...