Miêu Cẩn cùng mấy mươi người của hắn không thể tạo được chút sóng gió nào liền đã bị Hàn Thiên diệt gọn, lúc này Hàn Thiên chỉ đơn giản là chậm rãi đi tới mà cũng đã khiến Miêu Cẩn khuôn mặt đầy nét hoảng sợ không thôi.
Hắn thấy Hàn Thiên đến gần liền không nói không rằng mà quay lưng bỏ chạy ngay tức khắc, Hàn Thiên cũng chẳng cần đề thân đuổi theo, một đạo kiếm khí điểm ra, Miêu Cẩn vừa chạy được ba trượng liền bị trúng một kiếm vào đùi phải ngã lăn ra đất.
Hàn Thiên vẫn chậm rãi đi tới như hung thần ác sát, Miêu Cẩn hiện tại đã sợ đến mức chân tay run lẫy bẩy, Hàn Thiên quả thực quá uy áp quá khủng bố, mọi đòn thế của hắn đều mang tính áp đặt tuyệt đối và không hề cho đối thủ chút sức phản kháng, mọi ý nghĩ của Miêu Cẩn gã lại như đều như bị Hàn Thiên nhìn thấu, cho dù gã định làm gì cũng tuyệt không thể thoát khỏi bàn tay của thiếu niên kinh khủng trước mặt.
Chẳng còn quan tâm thêm gì khác, Miêu Cẩn không biết lấy ở đâu ra được một lọ độc dịch rồi quăng thẳng về phía Hàn Thiên, hắn cũng chẳng thèm tránh, hữu thủ gạt một cái, lọ độc dịch nọ đã bị đánh văng một khoảng dài, tuy có vài giọt bắn lên bàn tay Hàn Thiên hắn, nhưng kim quang khẽ lóe lên ở gần chỗ da tay bị dính độc, toàn bộ độc thủy ấy đã như băng tuyết dưới nắng hè, chỉ có thể bốc lên vài làn khói rồi tiêu biến mất.
Nhìn lại nơi bị lọ độc thủy kia của Miêu Cẩn rơi trúng, nền đất đá chổ đó cũng đã bị ăn mòn loang lỗ, thế mới thấy sức đề kháng trước độc dịch của thân thể Hàn Thiên hắn mạnh đến đâu, bây giờ hắn còn chưa đạt đến cường cốt kỳ đỉnh phong mà uy năng của kim thân đã dần hiện hữu, đợi đến lúc kim thân thực sự hoàn thiện, chỉ sợ vạn độc trong thiên hạ đều khó làm hại được cho hắn, trừ phi là loại độc từ tồn tại quá mạnh mẽ luyện chế nếu không Hàn Thiên hắn không cần lo chuyện bản thân bị kẻ gian ám toán bằng độc dược, theo thời gian tu vi của hắn tăng cao uy lực của kim thân ngày càng lớn, thì số độc có thể uy hiếp được hắn cũng sẽ ngày càng ít, đến cuối cùng cho dù là độc gì thì cũng đành thúc thủ vô sách trước sức đề kháng của kim thân bất diệt.
Ngay cả độc thủy của yêu thú tứ cấp cũng chẳng làm gì được Hàn Thiên, lúc này Miêu Cẩn biết bản thân đã hết hi vọng phản kháng, mà dù có thì Hàn Thiên cũng chẳng cho hắn cơ hội này nữa rồi, một trảo chụp đến còn nhanh hơn hồng hạc truy ngư, Hàn Thiên đã túm được cổ áo của Miêu Cẩn giơ lên cao, hơn trăm cân trọng lượng của Miêu Cẩn chẳng khác nào không khí, Hàn Thiên hắn nắm áo Miêu Cẩn xách lên cũng chẳng khác một con gà là mấy.
Thần niệm khẽ động, mộc bài từ trong người của Miêu Cẩn đã nhanh chóng bay vào tay Hàn Thiên, hắn không nói không rằng, trực tiếp quăng tấm mộc bài này cắm thẳng vào nền đất trước chân Đại Sùng, khẽ thả Miêu Cẩn xuống đất Hàn Thiên liền nhìn sang Đại Sùng chậm rãi nói.
-Đại Sùng huynh có thể thay mặt ta kiểm tra thứ có trong mộc bài này hay không?, tên Miêu Cẩn này đặt điều rất giỏi, ta không muốn để cho hắn có bất cứ cơ hội nào để ngụy biện nữa.
Đại Sùng vốn chẳng ưa Miêu Cẩn, lúc này hắn thất thế Đại Sùng gã chỉ hận không thể đổ thêm dầu vào lữa, nhanh chóng nhặt mộc bài nọ lên, Đại Sùng liền lập tức kiểm tra thứ bên trong.
Từng đống từng đống tài nguyên nhỏ không ngừng được Đại Sùng lấy ra từ trong mộc bài của Miêu Cẩn, những người khác nhìn vào đó mà ánh mắt không khỏi trố ra, số tài nguyên này tệ lắm cũng phải có giá trị gần một vạn linh thạch, Miêu Cẩn cùng hội của hắn không phải là bị thần vương hội cướp qua một lần rồi sao, vì lý do gì lại có nhiều tài nguyên như thế?.
Miêu Cẩn ở phía xa gương mặt vừa tiếc hận vừa căm giận, bất quá hắn vẫn khăng khăng chối.
-đó không phải là thứ thuộc về ta, tài nguyên trong đó là Hàn Thiên bỏ vào để vu họa cho ta, hắn thuê ta mua chuộc các ngươi theo phe hắn, bất quá ta vì nhận ra bộ mặt thật của hắn cùng đồng bọn nên mới khuyên các ngươi theo con đường sáng, thần vương hội thực lực vô cùng mạnh cho dù các ngươi liên thủ lại cũng không thể đối phó nổi, Hàn Thiên này chính là muốn đưa các ngươi vào con đường chết đấy, các ngươi tuyệt đối đừng nghe theo hắn.
Sau lời bịa đặt của Miêu Cẩn, một số người ở đây lại tỏ ra ánh mắt nghi ngại, Hàn Thiên khẽ cười lạnh một trận, tài nghệ bịa đặt bậc này, bản thân hắn cũng tự thẹn không bằng, khẽ hít sâu vài hơi để ổn định tâm cảnh, kế đến Hàn Thiên liền lạnh băng nói.
-tên này bảo ta thuê hắn lôi kéo các người, vậy để ta cho các ngươi xem điều kiện giữa hắn và ta nhé?
Nói đoạn hắn liền điểm liền ba kiếm đánh trọng thương cả tứ chi của Miêu Cẩn, đau đớn tột độ đã khiến gã kêu la cực kỳ thảm thiết, bất quá Miêu Cẩn vẫn mượn chuyện này tiếp tục bịa đặt.
-tên khốn ngươi, từ ban đầu ta đã sớm nhìn rõ chân diện của ngươi, lúc này không làm gì được nên định bịt miệng ta sao?, đừng có mơ, hôm nay chỉ cần ta còn nói được, bí mật về ngươi sẽ bị vạch trần.
Trước bản mặt dày đến mức không biết xấu hổ của Miêu Cẩn Hàn Thiên chỉ đành cười lạnh rồi điểm á huyệt của hắn, mồm miệng lẻo mép như tên này, còn để cho hắn nói nữa chính là tự tra tấn nội tâm cùng cái lỗ tai của chính mình, hít sâu vào một hơi Hàn Thiên nhìn vào những người kia rồi hùng hồn nói.
-nếu ta đoán không lầm những tên thủ hạ của gã này cũng có giữ không ít tài nguyên, không tin các vị có thể thử kiễm tra, về phần hiệp minh hội ta trước giờ hành sự thế nào tin chắc các vị ở đây ai ai cũng có cảm quan riêng, ta chỉ có thể nói là trước nay ta chưa từng gặp qua kẻ này, ta cùng hiệp minh hội vốn chẳng thích gây thù chuốc oán, thủ lĩnh của thần vương hội là Liêu Kiến Anh vì tư thù với ta mà dấy động can qua, hiệp minh hội ta yếu thế hơn chúng nên không thể một lần đánh đuổi được chúng, bất quá chỉ cần Hàn Thiên cùng hiệp minh hội còn, thần vương hội tất bị chúng ta dẹp yên trả lại thanh bình cho khu vực phía tây cổ sơn chiến trường này.
Hàn thiên vừa dứt lời một số người ở trong đám đông liền lục soát thủ hạ của Miêu Cẩn thử, kết quả không nằm ngoài dự đoán, đám người này tàng trữ số tài nguyên lên đến gần ba vạn linh thạch, bọn hắn giấu diếm không nói bản thân có nhiều tài nguyên như thế đã là một điểm nghi vấn lớn, cộng thêm Hàn Thiên bị vây khốn trên núi lâu ngày, cái này cũng là chính miệng Miêu Cẩn tự nói ra, vậy thì Hàn Thiên hắn sao có thể thuê đám người không quen biết này diễn trò cho họ xem được?, lời nói của Miêu Cẩn trước sau đều có mâu thuẫn ở nhiều chỗ, suy nghĩ thấu đáo một chút ánh mắt của mọi người đã dần có nét tin tưởng Hàn Thiên hơn.
Nhìn thấy cảnh này Hàn Thiên liền hùng hồn nói tiếp.
-ta cùng hiệp minh hội cũng là nạn nhân của thần vương hội mà thôi, hôm nay nếu các vị chịu theo hiệp minh hội ta chống lại thần vương hội, ta đảm bảo chẳng những hoàn trả lại cho các vị số tài nguyên bằng đúng số chúng đã cướp, hơn nữa hiệp minh hội ta còn chia cho quý vị một phần tương tự từ số tài nguyên tàng trữ của hiệp minh hội để làm tiền công, yêu cầu duy nhất mà ta đưa ra chỉ là trong quá trình hành động các vị đều phải nhất nghe theo hiệu lệnh của hiệp minh hội ta mà thôi.
Hàn Thiên vừa dứt lời trong đám đông liền có người tỏ nét nghi vấn nói.
-chúng ta lấy gì để tin các người đây?, lỡ như sau khi thành công hiệp minh hội các ngươi nuốt lời, với thế lực của các ngươi chúng ta cũng chẳng thể làm gì được, vậy bây giờ xo với việc chúng ta kéo qua đầu quân cho Thần Vương hội thì có gì khác nhau?
Hàn Thiên nhìn sang người vừa nói bằng ánh mắt nhiệt tâm sau đó bình tĩnh trả lời.
-thứ nhất hiệp minh hội chúng ta chưa từng cậy thế áp bức người khác như thần vương hội đã làm với các vị, hiện tại các vị đã bị chúng đánh cướp, hai bên căn bản đã là kẻ thù của nhau, cho dù các vị có cuối mình xin hàng, thì ở trong thần vương hội vị thế của các vị cũng cực kỳ thấp, vốn dĩ chúng đã có thừa thực lực đả bại các vị, chút lực của các vị xuất ra căn bản chẳng thể giúp chúng mạnh lên bao nhiêu, hiệp minh hội thì khác, chúng ta có trận pháp kết hợp thực lực của nhiều người lại với nhau, thần vương hội không muốn có nhiều thành viên thực lực yếu trong hội vì chúng không biết cách phát huy năng lực của những người đó, nếu theo hiệp minh hội, ta đảm bảo tài năng của các vị sẽ có đất dụng võ, trong hiệp minh hội có không ít thành viên thực lực nhỏ yếu, nhưng hợp trận của bọn họ tạo ra thực lực mạnh thế nào?, các vị ở đây lâu ngày thiết nghĩ cũng biết qua chút ít.
-thứ hai ta có thể đại diện cho toàn thể hiệp minh hội làm một cái khế ước với các vị, bên trong đó quy định rõ ràng những điều khoản hợp tác giữa chúng ta, có khế ước này các vị không cần sợ chúng ta nuốt lời ngày sau, bằng như các vị không đồng ý, vậy thì hiệp minh hội ta sẽ đi thương lượng nhờ sự trợ giúp từ các thế lực khác, cho dù không có ai trợ giúp, với sức lực hiện tại của chúng ta, cầm cự qua bốn ngày cuối này hẵn là chẳng có vấn đề gì, đến lúc đó chúng ta dù có ít nhiều hao tổn nhưng vẫn còn tốt hơn các vị, đến một viên nội đan yêu thú, một cọng linh thảo cũng chẳng còn, lời nên nói ta cũng đã nói hết, quyết định thế nào là ở quý vị.
Đám đông yên lặng hồi lâu, rốt cuộc kha khá người đã đồng tình với đề nghị của Hàn Thiên, hiệp minh hội là thế lực thâm căn cố đế ở đây bọn họ ít nhiều cũng có nhận thức, xo với thần vương hội hành sự độc đoán, lựa chọn theo phe hiệp minh hội có vẻ là một canh bài ít mạo hiểm hơn hẵn, dường như đã có sự đồng tình cùng nhau, Đại Sùng liền thay mặt tất cả nói.
-chúng ta quyết định sẽ hợp sức cùng hiệp minh hội để phản kích đám thần vương hội ngang tàng bá đạo kia, chỉ là không biết điều kiện hợp tác là gì, Hàn thống lĩnh có thể nói qua cho chúng ta biết sơ qua được chăng?
Hàn Thiên thoáng suy nghĩ sau đó tiếp.
-nói về lợi ích thì như ta đã hứa, ngoài phần tài nguyên gốc các vị bị cướp thì ta dự định sẽ trả công cho các vị một phần tương tự từ chổ tài nguyên của thần vương hội, tuy nhiên ta nghĩ lại thì thấy không thỏa đáng, vì ta không thể biết ban đầu các vị đã bị cướp bao nhiêu tài nguyên, vậy nên ta định sẽ phân lợi ích với các vị theo hai cách sau.
-một là ta bỏ tiền thuê các vị ra sức cho hiệp minh hội, mỗi võ sĩ sơ tầng sau khi xong việc sẽ được nhận lại số tài nguyên tương ứng ba ngàn linh thạch, võ sĩ trung tầng là ba ngàn năm trăm, võ sĩ cao tầng hoặc đỉnh phong là bốn ngàn, võ sư là một vạn linh thạch mỗi người, thực lực cao hơn nữa thì giá tiền cũng lớn hơn.
-Hai là chia lợi ích theo thành tích của tập thể hoặc cá nhân, cách làm này thì đơn giản hơn, các vị cướp được bao nhiêu tài nguyên thì nó là của các vị chúng ta không xen chân vào, thậm chí cả danh ngạch các vị cướp được cũng là của các vị, hiệp minh hội chúng ta cướp được gì thì là của chúng ta, các vị cướp được gì là của các vị, hai bên không ai phạm ai.
-các vị cũng có thể tìm thêm người từ các nơi khác để trợ giúp mình, nếu có thể tìm được càng đông nhân thủ tin chắc số tài nguyên cướp được cũng sẽ càng nhiều lợi ích nhận được cũng càng lớn, hiệp minh hội chúng ta đã có đủ mọi thứ mình cần, sẽ không yêu cầu thêm bất cứ thứ gì từ các vị, tóm lại ra sức càng nhiều thì lợi ích càng nhiều.
Ý tứ của ta là như thế, các vị định chọn phương án chia lợi ích như thế nào?
Lần này thì không cần suy nghĩ quá lâu, rất đông người đã chọn cách phân chia lợi ích thứ hai, nhìn thấy biểu hiện này của họ Hàn Thiên không khỏi cười bí hiểm một trận, quả nhiên lòng người tuy khó nắm bắt nhưng nếu biết cách thì cũng dễ vô cùng, tâm lý của số đông Hàn Thiên hắn có thể không nắm bắt được hay sao?, mọi thứ Hàn Thiên hắn làm đều có lý do sâu xa bên trong, chỉ cần hắn không thẹn với lòng, cho dù tính toán cao thâm một chút với đám người này hắn cũng không thấy có lỗi, dù sao hắn và họ cũng chẳng thể tin nhau hoàn toàn như hắn và hiệp minh hội đã làm, để quan hệ này thiên về lợi ích một chút âu cũng là lựa chọn bất đắc dĩ đi.
Khẽ mỉm cười một cái Hàn Thiên vui vẻ nói.
-được thôi mọi chuyện là tùy thuộc vào các vị, có theo hiệp minh hội ta hay không thì các vị cứ suy nghĩ cho kỹ, ai theo thì chiều nay ngay tại chỗ này các vị hãy đứng đợi ta, các vị cũng có thể tập kết đông nhân thủ nhất có thể ở khu vực xung quanh để cùng ra sức kiếm về lợi ích, chỉ cần không tự tương tàn lẫn nhau, cho dù các vị có chia bè phái riêng cho mình cũng chẳng sao, chiều tối nay ta sẽ ký với những ai tham gia chống thần vương hội như các vị một cái giao ước, điều khoản quan trọng nhất là lợi ích, ta cùng các vị đã bàn qua nên những chuyện khác chúng ta sẽ nói sau, bây giờ ta còn có việc cần phải đi trước các vị cứ thong thả suy tính.
Đám người kia còn đang định nói thêm điều gì đó nhưng Hàn Thiên đã vội vàng quay người đi luôn, dường như chợt nhớ ra gì đó, hắn đột ngột cất tiếng nói.
-chỗ tài nguyên kia cứ coi như là để tạo lòng tin giữa chúng ta đi, mọi người cứ tùy ý chia nhau, riêng Miêu Cẩn cùng người của hắn các vị có thể tùy ý xử lý, nhưng mà để tránh ảnh hưởng đến công sự của chúng ta, Hàn mỗ khuyên các vị trói chúng lại rồi nhốt hết vào một nơi là ổn nhất, còn nữa khi các vị tìm kiếm những người khác cùng tham gia vụ việc này hãy cẫn trọng với những tên nội gián chia rẽ nhân tâm như Miêu Cẩn, cứ bí mật hỏi thăm các đồng đạo của mọi người, ai đồng ý thì bàn tiếp, không thì thôi, các vị chẳng cần thiết đụng độ với những kẻ tương tự Miêu Cẩn, những chuyện cần nói ta cũng nói hết rồi, mong là chiều nay Hàn mỗ sẽ được nhìn thấy thật nhiều đồng đạo tụ hội ở chỗ này.
Vừa dứt lời Hàn Thiên liền đề khí lướt đi thật nhanh, đám đông phía sau dường như đang xì xầm bàn tán gì đó, chỉ là Hàn Thiên hắn đều đã có tính toán của riêng hắn, lợi hại đúng sai, chuyện tình cờ này cũng chỉ là một phần trong kế hoạch tụ họp lực lượng của Hàn Thiên hắn mà thôi.
Một đêm náo nhiệt cũng đã qua, lúc này Hàn Thiên hắn cũng nên làm chính sự của mình rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...