Điền Trù là ai?
Thực ra Lưu Sấm cũng không quá để ý.
Trên thực tế lúc mà hắn biết Điền Trù cấu kết với Yến Lệ Du để tấn công Liêu Tây thì trong lòng hắn đã coi y là một kẻ đã chết. Lưu Sấm hận thấu xương với những kẻ cấu kết với dị tộc. Ở hậu thế loại người như Điền Trù chính là một Hán gian.
Nhưng ở thời Đông Hán, chuyện cấu kết với dị tộc, dẫn sói vào nhà cũng khó mà trách được.
Lưu Ngu từng hợp tác với Tiên Ti. Lúc Đổng Trác vào Lạc Dương trong tay cómột đội kỵ binh được xưng là Đông Hán bát đại tinh binh. Lúc Viên Thiệu đánh Công Tôn Toản đã từng trước sau dẫn thiết kỵ Ô Hoàn vào, còn có mấy lần hợp tác với người Tiên Ti tiến hành giáp công Công Tôn Toản...
Trong mắt người thời đại này, cũng có thể hợp tác với người dị tộc.
Nhưng theo Lưu Sấm thì đó chính là phản bội tổ tông.
Uy danh của Điền Trù ở U Châu cũng không hề thấp kém. Thân là danh sĩ Hữu Bắc Bình có vô số người nịnh bợ y. Thậm chí trong đó có cả Trần Kiểu cũng không tán thành Lưu Sấm mưu sát Điền Trù. Thứ nhất, đúng là Điền Trù này thực sự có tài năng. Trong thời gian ngắn y cấu kết với Tiên Ti, liên hợp với Ô Hoàn, thậm chí cònkhiến cho Bặc Bí Dị và Yến Lệ Du bỏ qua cả ân oán cùng nhau tiến hành hợp tác, cũng nói rõ nên năng lực của y.
- Nay chủ công lấy U Châu, càng cần có nhân sĩ U Châu ủng hộ. Có lẽ Điền Trù không đáng lo, nhưng dù sao y có danh tiếng ở U Châu, nếu như mưu sát Điền Trù rất dễ làm nhân sĩ U Châu phẫn nộ, thậm chí có thể khiến họ phản kháng. Ngày xưa Tào Tháo giết Biên Nhượng, đó là một vết xe đổ. Chủ công không muốn dùng Điền Tử Thái thì cũng có thể giữ y ở bên cạnh. Ngàn vàng mua bộ xương khô (Thiên kim mãi mã cốt: ý chỉ khát khao có được người hiền tài) chủ công lấy ơn báo oán, tất nhiên sẽ được càng nhiều nhân sĩ U Châu tán thưởng... Chủ công không giết Điền Trù, có thể bắt y giam lỏng. Ít nhất cũng cho thấy sự độ lượng của chủ công.
Trần Kiểu nghĩ cho Lưu Sấm, điều này hắn rất rõ.Sau khi suy nghĩ kĩ, hắn quyết định để Điền Trù làm Chinh Bắc Tướng Quân duyện, làm phụ tá bên cạnh hắn. Nhưng đây chỉ là một cách đối phó với bên ngoài mà thôi. Trên thực tế cũng chẳng khác nào việc trông chừng Điền Trù. Thậm chí Lưu Sấm sẽ không ủy thác cho Điền Trù bất kì một sự vụ gì.
- Quý Bật, xem ra Tào Tháo đã sinh sát ý với ta.
Đêm về, Lưu Sấm cho tìm Trần Kiểu và Sử Hoán đến, giọng điệu rất nghiêm trọng.
Trần Kiểu nói: - Điều này nghĩ ra cũng là bình thường. Chủ công ở Liêu Đông thanh thế càng ngày càng thịnh. Tào Tháo một mặt hi vọng chủ công có thể kiềm chế Viên Thiệu. Mặt khác y cũng không muốn chủ công quá mạnh, cứng rắn. Trước đó lại xảy rachuyện Y Đai Chiếu, chủ công có ký tên trong đó, Tào Tháo có thể không giận sao? Y vừa mới mang con gái gả cho chủ công, còn bổ nhiệm chủ công nhậm chức Chinh Bắc Tướng Quân. Nhưng quay đầu lại, chủ công muốn phản lại y, đổi lại nếu Ti Hạ là Tào Tư Không cũng sẽ sinh lòng ác với chủ công.
Những lời này khiến Lưu Sấm không nhịn được cười.
Nhưng hắn chợt nghiêm mặt nói: - Dù bây giờ vẫn chưa trở mặt nhưng mọi người đã biết lòng dạ nhau rồi. Nếu đã như vậy, Lưu Công lập tức phái người tới Lâm Du mời cha vợ ta đi cả đêm đến thành Cô Trúc. Giam Lưu Diệp Lưu Tử Dương lại cho ta.
Trần Kiểu ngẩn người ra: - E rằng Tử Dương không liên quan đến việc này.Lưu Sấm khẽ mỉm cười: - Ta cũng biết Tử Dương không liên quan đến việc này. Trước sau gì cũng sẽ có một trận chiến với Tào Tháo, ta sao có thể để ông ta lại trở về? Đây chẳng phải là tự mình đưa mình vào thế bí sao? Chuyện này ta quả quyết không làm.
Giam Tử Dương lại, đừng nói nhiều nữa. Ta đã quyết định mời Ôn Hầu xuất chinh đi Bắc Cương, để cho Tử Dương đi theo. Dù gì Lưu Diệp cũng là dòng họ nhà Hán. Nay vì Đại Hán mở mang bờ cõi mà dương oai với bên ngoài, y chắc chắn sẽ không từ chối. Về phần Hoàng Tu Nhi thì lại càng không phải khó xử. Đợi khi về ta sẽ hỏi rõ nó, nếu nó muốn về Hứa Đô thì ta sẽ để nó về, ân oán giữa ta và Táo Tháo không thể giáng xuống người nhà được.
Trần Kiểu nghe xong liên tục khen ngợi.Y chẳng có ý kiến gì với sự sắp xếp của Lưu Sấm. Tuy cảm thấy giam sứ giả là không hợp lễ nhưng Lưu Sấm đang muốn trưng dụng Lưu Diệp, để y dốc lực cho nhà Hán, về tình về lý cũng chấp nhận được.
- Công Lưu đã kiểm kê xong chiến quả chưa?
Sử Hoán vội khom người trả lời: - Cuộc chiến Liễu thành lần này có thể nói là bội thu. Chủ công dùng một mồi lửa, hỏa thiêu ba mươi dặm doanh trại Tiên T theo kiểm kê sơ lược, giặc Tiên Ti chết từ bốn ngàn người trở lên. Sau ba đêm đuổi giết, số người bị các huynh đệ chém chết ước khoảng ba ngàn người, bắt được giặc Lỗ là hơn vạn người. Thu được hơn tám ngàn chiến mã, đồ quân nhu quân lương thu được vô số kể. Ngoài ra, hai vạn phản quân Ô Hoàn chết thê thảm và nghiêm trọng, tổn thất tam đình, gần một vạn người bị bắt giữ, số người chạy chốn về Liêu Đông hoặc Bắc Cương khó mà có thể thống kêđược.
Người Ô Hoàn tổn thất tam đình, có nghĩa là chết hơn năm ngàn người. Nếu tính theo chiến quả này thì đúng là từ khi Hán Đế đăng cơ đến nay, Hán thất chưa thắng một dị tộc nào lớn như vậy.
Chỉ có điều hơn hai vạn tù binh...
Lưu Sấm nghe xong không khỏi đau đầu.
Theo hắn nghĩ lúc này phải lấy máu tanh để trấn áp những dị tộc này. Giết hơn hai vạn tù binh mới có thể làm ngoại vực khiếp sợ. Nhưng nếu giết số người này sẽ gây ra sóng gió lớn. Giết tù nhân, từ xưa đến nay là điềm không may. Còn giết được bao nhiêu trên chiến trường thì cũng không sao, nhưng người ta đã đầu hàng rồi màlại giết thì không được tiện lắm.
Nhưng hơn hai vạn tù binh này sắp xếp thế nào đây?
Ăn ở cũng không phải con số nhỏ. Mà Liêu Đông cũng không phải là nơi giàu có đông đúc gì cho cam, làm sao có thể nuôi nổi nhiều người như vậy?
Cũng may là Sử Hoán đã có đối sách, thấy Lưu Sấm đau đầu như vậy, y liền cười nói: - Chủ công không cần phải phiền não. Nay Liêu Đông, Liêu Tây hơn một nửa là hoang vu, rất nhiều chỗ không có đường đến. Từ đầu năm, chủ công đã cho làm đường, nếu những tù binh này đến đây chẳng phải là những cu li tốt nhất sao? Sáu quận Liêu Đông có rất nhiều việc đang cần làm. Phải xây dựng đường mở rộng thành trì, khai khẩn đất hoang...Đưa tù binh này đến đó, thứ nhất là có thể tăng thêm laođộng. Thứ hai là không để cho số giặc đó có thời gian nhàn rỗi.
Lao động?
Lưu Sấm nhìn Sử Hoán, ngạc nhiên không kìm nổi chậc lưỡi.
Chủ ý này của Sử Hoán chẳng phải là sự cải tạo lao động ở đời sau sao? Như vậy cũng tốt, ép những người này làm mình cũng không phải đèo bồng. Trên thực tế công trình ở sáu quận Liêu Đông vô cùng nặng nề. Cho dù công việc ở sáu quận có hết thì còn có công việc ở U Châu. Tóm lại là không đến mức phải nuôi nhiều người như vậy.
Đương nhiên để những tù binh này làm việc cũng phải cho họ những hi vọng.Lưu Sấm suy nghĩ một chút rồi nói suy nghĩ của hắn cho Trần Kiểu, để y nhanh chóng làm một chương trình.
Trần Kiểu vui vẻ lĩnh lệnh, cùng Sử Hoán cáo từ ra về.
Sáng sớm ngày thứ hai, Lưu Sấm đã có tin tức.
Giáo úy quận Huyền Thố là Ngụy Diên nghe nói Liễu thành bị bao vây đã dẫn một đội binh mã đi trong đêm, có khoảng hai ngàn viện quân gấp rút đến chi viện cho Huyền Thố, đội tiên phong đã đến Du Thủy.
Lưu Sấm lập tức cho dẫn viện quân vào thành, đích thân gặp chủ tướng.Quan tiên phong của quận Huyền Thố tên là Lý Dật Phong, tiểu danh là Hàm Ngưu Nhi là người Liêu Đông. Lúc Ngụy Diên công phá Tương Binh đã thu người này về trướng của mình, nay phong quan làm Quân Tư Mã, độc lĩnh một đội kỵ quân.
- Sao Văn Trường nhận được tin nhanh vậy?
Lý Dật Phong đứng trên công đường khom người đáp: - Khởi bẩm hoàng thúc. Từ đầu tháng bảy, người Tiên Ti đã liên tiếp điều động binh mã. Tuân Thái thú và Trưởng sử Hiểu Phong thấy tình hình không ổn đã lệnh cho Ngụy tướng quân đóng quân ở Vọng Bình. Sau đó trưởng sử Hiểu Phong lại được tin người Tiên Ti đột nhiên thẳng tiến về Liêu Tây, lo lắng chúng sẽ hành động lớn, cho nên đã lệnh cho thám báo đi dò la... Hôm trước Ngụy tướng quân biết người Tiên Ti tấn công Liễu thành liền gấp rút cho viện binh. Hiện giờ y không còn gì đáng phải lo lắng đã thuyết phục được Tô Phó Diên, điều năm ngàn binh mã từ Y Vu LưSơn, một vài ngày nữa sẽ đến.
Sau khi Lưu Sấm nghe vậy không khỏi kinh ngạc.
Không ngờ Hiểu Phong này có kiến thức đến vậy...
Tuy Liễu thành bị bao vây đến khó hiểu, nhưng phản ứng của Ngụy Diên như vậy có thể nói là thần tốc... Nếu như hôm qua không thể lấy hỏa mã trận để đại thắng Tiên Ti, thì chỉ cần thủ vững mấy ngày, viện quân tới cũng sẽ có được đại thắng.
- Văn Trường trung nghĩa, quả nhiên là không tầm thường.
Lưu Sấm vừa nói chuyện vừa đánh giá Hàm Ngưu Nhi này.Thực ra Lý Dật Phong là người cao to cường tráng, rất có chí khí.
- Ngươi tên là Hàm Ngưu Nhi?
- Khởi bẩm tướng quân, mạt tướng vốn dĩ tên là Lý Dật Phong, chỉ là theo thói quen thì gọi là Hàm Ngưu Nhi.
- Lý Dật Phong...
Lưu Sấm trầm ngâm một lát rồi đột nhiên hỏi: - Nhìn người cũng là một hảo hán. Ta có ý cho người vào Phi hùng kỵ, không biết ngươi có muốn không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...