Tự Hộc nghe thấy vậy lặng im.
Y không thể ngờ được rằng thúc đẩy Vương Hạ làm loạn lại là nguyên nhân như vậy.
Chuyện của Viên Triều Niên, y cũng có từng nghe người ta nói tới.
Nghe nói hắn vốn là thủ hạ của Viên Hi, không biết tại sao lại bị Viên Hi tặng cho Thuần Vu Quỳnh.
Lúc Thuần Vu Quỳnh mới đến Liêu Tây, Viên Triều Niên cũng thể hiện bản lĩnh... Nhưng ai mà ngờ được năm mới đến, Thuần Vu Quỳnh uống nhiều rượu, lại đi cưỡng ép dâm ô với Viên Triều Niên. Viên Triều Niên kia nhìn bề ngoài có vẻ nhunhược nhưng thực ra tình tình lại rất cương liệt.
Chịu sự nhục nhã này hắn sao có thể bỏ qua? Vì thế hắn ám sát Thuần Vu Quỳnh, không ngờ lại bị Thuần Vu Quỳnh bắt sống, bị đánh nhốt vào trong lao tù.
Cuối thời Đông Hán, lễ nhạc sụp đổ.
Sĩ phu nuôi dưỡng luyến đồng, yêu thích nam giới cũng không phải là chuyện gì lạ.
Cho nên lúc đó Tự Hộc nghe nói việc này cũng không để trong lòng. Lúc đó, y còn đang phối hợp với Điền Thích ly gián quan hệ giữa Lưu Sấm và Lã Bố, căn bản là không để ý gì. Thật không ngờ, một món đồ như vậy lại theo y cũng là chuyện bình thường nhưng lại dẫn đến hậu quả như vậy. Quan trọng nhất là, Thuần VuQuỳnh khiến cho Vương Hạ sinh ra bất an và khủng hoảng. Vì thế y mới chủ động liên lạc với Lưu Sấm.
Con đê ngàn dặm vỡ bởi tổ kiến.
Ai có thể ngờ được trong cuộc chiến Liêu Tây, chỉ vì một sự yêu thích nho nhỏ của Thuần Vu Quỳnh làm lại phát sinh biến hóa đến trời long đất lở như thế.
Vương Hạ đã tham gia vào toàn bộ kế hoạch mưu sát Tự Hộc và Điền Thích. Nếu y đã đầu hàng Lưu Sấm, nói cách khác, sự trù tính của Tự Hộc và Điền Thích đã bị Lưu Sấm biết được, và hắn đang chờ bọn họ ngoan ngoãn đến cửa.
Tự Hộc thực sự không biết nên đánh giá việc này thế nào.Nói Thuấn Vu Quỳnh không phải? Hoặc cũng có thể nói là Lưu Sấm may mắn!
- Nếu đã như vậy thì Vương Hạ động thủ đi!
Vương Hạ cười lạnh lùng nói: - Tử Dực công tử cứ yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không làm hỏng tính mạng của công tử đâu. Lưu Hoàng thúc đã truyền lệnh phải giữ lại tính mạng cho công tử và công tử Điền Thích... nay tướng quân Trương Liêu đã suất binh đến dưới thành, nói lên rằng đám người Thuần Vu Quỳnh đã vào Cốc Trung. Tiếp theo, xin công tử hãy thành thật một chút, đừng hành động thiếu suy nghĩ, nếu không đừng trách ta không khách sáo.
Vương Hạ vừa dứt lời liền sai người đè Tự Hộc xuống.Sau đó, Vương Hạ đón tiếp Trương Liêu vào thành, cũng cầm binh phù trợ giúp cho Trương Liêu nhanh chóng chiếm lĩnh được hai huyện Tân Đồ và Đồ Hà.
Sau khi Trương Liêu vào Dương Nhạc, Dương Nhạc không bị chấn động.
Vương Hạ ở Nhạc Dương đã nhiều năm, tuy là phụ quan nhưng danh tiếng cũng không hề thấp.
Dưới sự hiệp trợ của y, dân chúng Dương Nhạc cũng không có cảm xúc gì mâu thuẫn quá lớn, thậm chí cả hai huyện Tân Đồ và Đồ Hà cũng chiếm được một cách thuận lợi.
Lúc Trương Liêu đánh hạ được Dương Nhạc thì đồng thời Hoàng Trung cũng dẫn binh đi ngang qua núi Lâu Tử, như thần binh giáng trần đến Liễu Thành.Đạp Đốn, Hãn Lư Duy đều không ở Liễu Thành. Thát Hủy Cát và Mạc Ly không có bất kì sự đề phòng nào. Theo bọn họ, đại cục của Liêu Đông đã định, chỉ đợi Hãn Lư Duy và Đạp Đốn liên thủ với Thuần Vu Quỳnh bắt sống Lã Bố thì có thể dễ dàng có được quyền khống chế Liêu Tây.
Chỉ có điều bọn họ cũng không ngờ trong đại doanh sông Lục Cổ nhưng lại xảy ra biến cố kinh thiên.
Liễu Thành Ô Hoàn như rắn mất đầu.
Hoàng Trung suất quân đánh lén, thế như chẻ tre.
Người Ô Hoàn vội vàng ứng chiến, sao có thể là đối thủ của Hoàng Trung?Trong loạn quân, Quang Trung chém Thát Hủy Cat, bắt Mạc Ly chém liên tiếp hơn 10 người Ô Hoàn khiến bộc lạc Ô Hoàn hoàn toàn sụp đổ.
Sáng hôm đó, Sử Hoán chia binh đến Liễu Thành, cả Liễu Thành hỗn loạn.
Hơn mười vạn người Ô Hoàn sống tại phụ cận Liễu Thành không còn lòng dạ nào tiếp tục chống cự, đối mặt với đao thép sắc bén của quân Hán. Tám trăm người Ô Hoàn không dám hành động thiếu suy nghĩ. Hôm sau, Tô Phó Diên từ Y Vu Lư Sơn tới trấn an iễu Thành Ô Hoàn. Rồi sau đó chợt tuyên bố quy phục và chịu giáo hóa.
Nhiều người Ô Hoàn như vậy đương nhiên là không thể để cho bọn họ tiếp tục ở Liêu Tây được nữa.
Gia Cát Lượng sớm đã có sắp xếp, đánh tan người Ô Hoàn, để bị người này phânbố khắp Liêu Tây, chịu người Hán đồng hóa hoàn toàn.
Tháng 5, năm Kiến An thứ năm, Lưu Sấm từ Liêu Đông trở về Liêu Tây dừng lại ở Dương Nhạc.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn vào Dương Nhạc, sau khi tìm hiểu địa hình, hắn bổ nhiệm Lã Đại làm Thái thú Liêu Tây.
Vương Hạ tiếp tục làm Trưởng sử Liêu Tây, nhưng lại bổ nhiệm thêm chức vụ và quân hàm Tham Quân Sự. Đối với chuyện này, thực ra Vương Hạ cũng không quá để ý. Sở dĩ y đầu hàng cũng là xuất phát từ ý muốn tự bảo vệ mình. Nếu thực sự để y drời khỏi Liêu Tây, thì trong lòng y chắc chắn sẽ không cảm thấy cao hứng.
Sống ở Liêu Tây nhiều năm, Vương Hạ đã sớm quen với nơi này rồi. Mình cóbao nhiêu tài năng cơ chứ?
Trong lòng Vương Hạ rất rõ... Làm một vài việc cần phải cẩn thận thì y còn có thể, chứ bảo y đảm đương một phương thì chưa chắc y đã đủ sức.
Đến lúc này, Lưu Sấm cướp được bốn quận Liêu Đông, cũng mở rộng Cao Cú Lệ làm quận Cao Cú Lệ, là nơi quản lý năm quận, dân chúng dưới quyền nhanh chóng gia tăng lên đến gần hai trăm vạn người. Dân số như vậy, nghe thì có vẻ kinh người nhưng Lưu Sấm rất rõ số người này chưa hoàn toàn được trấn an, cũng không thể hình thành nên sức sản xuất và chiến đấu được. Nếu muốn chỉnh hợp thành lực lượng của mình thì còn cần phải có thời gian và công sức.Lưu Sấm cũng không sốt ruột.
Quận Huyền Thố, có Tuân Khuông làm Thái thú, Ngụy Diên làm phụ tá, đã bắt đầu được phục hồi nguyên khí.
Trần Quân tạm lĩnh thái thú quận Liêu Đông, Bộ Chất làm Thái thú Nhạc Lãng, Diêm Nhu làm Thái thú quận Cao Cú Lệ... thêm nữa Lã Đại Liêu Tây, toàn bộ nhân viên ở Liêu Tây được bố trí cơ bản đã hoàn thành. Nhưng thái thú Nhạc Dương ở nơi quá hẻo lánh, không thích hợp để trị vì.
- Huynh trưởng, sao không sửa Liêu Đông phụ thuộc thành quận Xương Lê?
Gia Cát Lượng ra đề nghị với Lưu Sấm, cho rằng cái tên Liêu Đông phụ thuộc đã không thích hợp để tồn tại nữa rồi.Lưu Sấm cho rằng đề nghị của Gia Cát Lượng không tồi. Liêu Đông phụ thuộc có năm huyện, nhân khẩu hơn mười vạn, cộng thêm nối liền Liêu Đông và Liêu Tây là một vùng trọng địa, theo việc Diêm Nhu thực hiện việc di dân đại quy mô ở Cao Cú Lệ, đúng là Liêu Đông phụ thuộc không thích hợp để tồn tại nữa.
Chỉ có điều chuyện này cần trình báo lên triều đình.
Sau khi Lưu Sấm suy nghĩ liền sai người dâng tấu chương về Hứa Đô, đồng thời nên đổi Liêu Đông thành quận Xương Lê, quản lý năm huyện, phong Trần Kiểu làm Thái thú Xương Lê, cai trị Y Vu Lư Sơn. Sau đó, hắn hạ lệnh sửa quận Liêu Tây thành Lâm Du, phong Tô Phó Diên làm Giáo úy Dương Nhạc, Sử Hoán làm Giáo úy Liễu Thành cùng với Trương Liêu Bạch Lang Bảo như một thế chân vạc vững chắc, hô ứng cho nhau.Sau khi bố trí xong tất cả, Lưu Sẫm dẫn theo Thái Sử Từ, Hứa Chử, Triệu Vân và Hạ Hầu Lan rời khỏi Dương Nhạc đi đến đại doanh sông Lục Cổ, hội hợp với Hoàng Trung và Lã Bố.
Giữa mùa hạ, sông Lục Cổ gió mát.
Lúc đoàn người Lưu Sấm đến sông Lục Cổ, Lã Bố và Hoàng Trung dẫn văn võ chúng tướng qua sông nghênh đón.
- Hoàng thúc, lần này con đến, cuối cùng ta cũng được thở phào rồi.
Sau khi Lã Bố nhìn thấy Lưu Sấm thì tươi cười như trút được một gánh nặng.
Chính xác là sau khi Lưu Sấm vào Liêu Đông thì Lã Bố phải chịu áp lực rất lớn.Toàn bộ Liêu Tây đã nằm yên trong tay ông, đối mặt với sự uy hiếp và dụ dỗ của Viên Thiệu, ông cũng thật sự trải qua một thời gian giằng xé và mệt mỏi...
Lưu Sấm kéo tay của Lã Bố, lắc đầu liên tục.
- Nhạc phụ, lúc này cha cũng chưa thể nhàn hạ được.
Tiếp theo, Liêu Tây này xin mời cha trấn thủ, lần này con về Liêu Tây còn có chuyện quan trọng hơn, cho nên xin cha vất vả thêm một chuyến nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...