- Hả?
Hai gò má của Lưu Sấm hơi nhăn lại chợt cười rồi nói: - Trọng Đạt không cần phải lo lắng, ta tin rằng cha vợ ta sẽ có một lựa chọn tốt nhất.
Vốn dĩ Tư Mã Ý còn muốn khuyên bảo nữa nhưng Gia Cát Lượng lại giật ống tay áo của y lại.
Hai người thảo luận ở trong phòng Lưu Sấm trong một lát rồi cáo từ ra khỏi phòng.
Tư Mã Ý không kìm nổi liền hỏi: - Khổng Minh vừa rồi tại sao lại không cho ta nói tiếp? Hành động hiện giờ của Ôn Hầi chắc chắn là không bình thường.Ta rất lo lắng, biểu huynh vừ mới ổn định được trận tuyến ở Liêu Đông nhưng nếu ở Liêu Tây xảy ra tình trạng gì, tất nhiên sẽ gây ảnh hướng lớn đến anh họ...
Gia Cát Lượng cười nói: - Trọng Đạt, huynh theo huynh trưởng chưa được lâu cho nên vẫn còn phần không hiểu được huynh ấy. Nếu huynh trưởng đã nói như vậy thì tất nhiên là đã có chủ ý rồi... Hơn nữa giữa Ôn Hầu và huynh trưởng đã có tình nghĩa cha con, sao có thể phát sinh tình huống gì được chứ?
Lời này chợt nghe thì rất có lý.
Nhưng cân nhắc lại thì căn bản là chân cũng không còn đứng được vững nữa.
Lã Bố là ai?
Đây chính là người giết Đinh Nguyên, giết Đổng Trác. Tuy Lưu Sấm và cha vợ có tình cảm tốt đẹp nhưng chưa chắc đã có thể cam đoan được rằng Lã Bố sẽ không mưu phản.
Dù thế nào thì Lã Bố cũng đã từng là chư hầu một phương, còn Liêu Tây lại càng có Trương Liêu mà xưa kia từng là bộ khúc của ông ta, nếu ông thực sự có ý mưu phản thì e rằng không ai có thể ngăn cản được.
Nghĩ đến đây, Tư Mã Ý càng lo lắng hơn.
Y quyết định tiếp tục theo dõi Lã Bố, một khi đã tìm được chứng cớ rồi thì phải nhanh chóng thông báo cho Lưu Sấm tránh để hắn trở tay không kịp.
*******
Bình minh ngày hôm sau.
Dân chúng Tương Bình đột nhiên phát hiện mấy ngày trước còn có thượng khách sứ đoàn Cao Cú Lệ nhưng vào trong một đêm đã bị Lưu Sấm giết chết không còn một ai.
Xác chết xếp thành kinh quan, còn ngoài thành Tương Bình trong đó có mấy chục xác chết là nữ nữa, chắc cũng là thành viên trong sứ đoàn Cao Cú Lệ. Không chỉ có sứ đoàn Cao Cú Lệ bị giết mà trong thành Tương Bình mấy kho hàng do người Cao Cú Lệ mở cũng bị quan quân đến càn quét.
Đồng thời, tất cả các nơi ở Tương Bình đều đã loan tin. Từ hôm nay sẽ bắt đầu dọn sạch người Cao Cú Lệ, trong vòng ba ngày nếu người Cao Cú Lệ chịu quy phục và chịu người Hán giáo hóa thì sẽ không truy cứu gì nữa. Còn ngược lại dù thế nào cũng sẽ giết cả nhà.
Qua một hồi hỏi thăm mọi người mới biết, không ngờ là sứ đoàn Cao Cú Lệ này lại có âm mưu giết Lưu Sấm. Dân chúng Tương Bình không kìm nổi chửi ầm lên, vô cùng bất mãn với người Cao Cú Lệ.
Biết rằng sau khi Lưu Sấm chiếm lĩnh Tương Bình, tuy thời gian chưa được lâu nhưng hắn đối xử với dân chúng rất tốt.
Cày bừa vụ xuân, nhà nhà đều được thông báo lấy cày cũ mang đến quan phủ để đổi lấy cày mới, nghe nói là rất có ích cho việc khai hoang. Không chỉ có như vậy Lưu Sấm còn thuê trâu bò vốn thuộc về Công Tôn Thị để giúp dân trồng trọt. Đồng thời hắn giảm thấp thuế má, ra thời gian lao dịch chậm lại... Mọi việc thi hành như vậy khiến cho dân chúng Tương Bình như trút được gánh nặng cảm giác cuôc sống khá giả hơn trước rất nhiều.
Tuy rằng năm nay quan phủ ra những nông cụ hoàn toàn mới, lại khiến nhiều người cảm thấy khó hiểu.
Nhưng quan phủ lại cam đoan nếu như cày mới không cho vụ mùa thu hoạch thì sẽ miễn thuế cả năm và sẽ bồi thường cho dân.
Đối với dân chúng mà nói ai có thể làm cho họ có cuộc sống tốt đẹp thì người đó là minh quân. Cho nên mặc dù thời gian Lưu Sấm chiếm lĩnh Liêu Đông chưa được lâu nhưng họ đã bắt đầu chấp nhận hắn. Chứ nói chi đến việc hắn bị giết thì Liêu Đông ắt sẽ đại loạn. Đến lúc đó người Cao Cú Lệ chắc chắn sẽ tấn công biên giới thì chịu cực khổ còn không phải là đám dân chúng hay sao? Cũng chính vì nguyên nhân này mà sau khi họ biết được ý đồ muốn ám sát Lưu Sấm của bọn người Cao Cú Lệ, họ cũng không nhịn được mà chửi ầm lên. Họ giận giữ mắng người Cao Cú Lệ không đáng tin.
Thậm chí có rất nhiều người đã chủ động giúp quan phủ thanh tra người Cao Cú Lệ, khiến người Cao Cú Lệ phấp phỏng lo âu.
Quy phục? Hay là không chịu giáo hóa?
Đây cũng là một lựa chọn khó khăn.
Tuy là một khi bị khoác lên mình thân phận người Hán, chắc chắn phải tuân thủ pháp luật của Đại Hán, nhưng nếu cả nhà bị tổng xét hỏi thì đến lúc đó kết quả hẳn sẽ không được tốt lắm.
Ba ngày ngắn ngủi, người Cao Cú Lệ đã đến quan phủ chịu quy phục và chịu giáo hóa.
Việc thanh tra này làm xong, sau khi Lưu Sấm có kết quả thanh tra, hắn cũng không khỏi bất ngờ. Vẻ vẹn một quận Liêu Đông có gần 200 ngàn người Cao Cú Lệ ở lại. Những người này không những mua tài sản an cư lạc nghiệp ở Liêu Đông mà tài sản còn khá phong phú.
Chỉ là do trước kia Công Tôn Độ phóng túng, những người này không có đăng ký hộ tịch.
Ở một góc độ nào đó mà nói về phương diện này rất nhiều người đã tiếp thu tập quán sinh hoạt của người Hán. Thậm chí đã biến thành người Hán nhưng trong hộ tịch lại không có bất kì một biểu hiện nào như thế.
Tính toán nhanh, riêng chỉ có Liêu Đông đã là hơn mười vạn nhân khẩu rồi.
Lưu Sấm cũng không khỏi cười khổ, trong lòng thầm oán trách Công Tôn Độ, đây là tài nguyên nhưng không ngờ y lại vứt đi không cần.
Giải quyết hộ tịch là một công trình vô cùng nặng nề chứ không hề đơn giản chút nào.
Cũng may là Liêu Đông không giống với Trung Nguyên. Một người duy nhất là Công Tôn Thị cũng đã bị Lưu Sấm tiêu diệt. Những cường hào còn lại rơi rụng gần hết không dám đối kháng với Lưu Sấm, cho nên vẫn còn triển vọng. Chỉ có điều chuyện này còn liên lụy đến rất nhiều chuyện khác cần một thời gian tương đối dài.
Lưu Sấm giao việc này cho Gia Cát Lượng phụ trách.
Cuối tháng hai Kiến An năm thứ năm, Tào Táo đánh tan Lưu Bị ở Tiểu Bái. Sau đó lão suất bộ thẳng tiến đến Hạ Bì, Quan Vũ gặp thế lớn của quân Tào, trong lòng biết chỉ với thành trì Hạ Bì căn bản là không đủ để chống cự lại thế mạnh của lão. Hơn nữa Tiểu Bái đã bị công phá, tung tích của Lưu Bị không rõ nơi đâu, Quan Vũ không khỏi bối rối. Sau khi suy nghĩ kỹ, Quan Vũ quyết định bỏ thành Hạ Bì phá vòng vây.
Trong tiết Thanh Minh mưa phùn lả lướt. Mùa này là lúc lũ xuân tràn đến nước sông dâng cao. Nhớ lúc đầu Tào Tháo bao vây Lã Bố, Hạ Bị cũng đã một lần bị ngập dưới nước. Dù qua một năm nghỉ ngơi chỉnh đốn nhưng Hạ Bì vẫn chưa khôi phục lại được diện mạo như cũ.
Dưới tình hình như vậy, Quan Vũ sao có thể ngăn cản được thế tấn công của quân Tào? Vì thế trong một đêm Quan Vũ đã suất bộ dời khỏi Hạ Bì, ý đồ bất ngờ đánh vào Tào doanh phá vòng vây. Không ngờ quân Tào sớm đã có sự phòng bị, Tào Tháo điều động đại quân lệnh cho Hạ Hầu Đôn, Tào Thuần, Từ Hoảng, Nhạc Tiến mai phục ngoài thành. Lúc Quan Vũ suất bộ đến bị mai phục bị đánh bất ngờ làm y trở tay không kịp. Y dẫn theo Quan Bình giết trong loạn quân. Tuy cha con Quan Vũ võ công phi phàm nhưng quân Tào quá đông, binh mã Hạ Bì lại vừa mới chiến đấu nên đã bị đánh tan ngay lập tức.
Trong đêm tối, xung quanh đều là quân Tào.
Quan Vũ và Quan Bình tả xung hữu đột nhưng quân Tào càng lúc càng đông.
- Thản Chi, rút lui lên núi trước.
Mặc dù Quan Vũ võ công hơn người nhưng gặp nhiều binh mã như vậy cũng khó mà có thể phá được vòng vây. Rơi vào đường cùng, y đành phải dẫn theo Quan Bình rút lên núi. Sau khi Quan Vũ rút lui lên núi, quân Tào liền ngừng tấn công mà vây núi chặt như nêm cối... Lúc bình minh, Quan Vũ người kiệt sức, ngựa hết hơi, trời lại có mưa phùn, y đứng trên gò núi nhìn ra xa hít một hơi thật sâu.
Chỉ thấy xung quanh đồi núi toàn là quân Tào, ít nhất cũng phải có hơn vạn người.
Còn phía sau Quan Vũ chỉ có mấy trăm người ai cũng mình đầy thương tích. Ngay cả đến Quan Bình cả người cũng bị trúng tên, chỉ e là không còn sức chiến đấu được nữa.
Trong tình huống như vậy muốn phá vòng vây ra ngoài còn khó hơn cả lên trời.
Quan Vũ không khỏi than thầm một tiếng. Xem ra cha con ta khó lòng thoát chết...
- Thản Chi, con vẫn tốt chứ?
Quan Vũ đến bên cạnh Quan Bình, thấy Quan Bình muốn đứng lên liền giơ tay ngăn lại.
Trên vai Quan Bình và cả trên lưng trúng ba mũi tên.
Tuy đã băng bó nhưng vẫn đau đớn khó chịu.
Anh ta đứng lên sắc mặt trắng như tờ giấy nhưng vẫn nở nụ cười: - Chỉ là vết thương nhỏ, không phải chuyện lớn, cha đừng lo lắng cho con.
Nhìn sắc mặt nhợt nhạt của Quan Bình, không biết tại sao trong lòng Quan Vũ lúc này đau xót vô cùng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...