CHƯƠNG 9: THỦY MẶC ĐAN THANH.HỌA GIẢ
Editor: Luna Huang
Ngày ra mắt: 25/07/2018
Hôm nay chúng ta tìm hiểu một ít họa giả thủy mặc đan thanh của lịch sử Trung Quốc.
Trước tiên phải nói với mọi người về họa gia này, Nghê Toản là họa gia kéo(túm, lôi) nhất trong lịch sử TQ. Ổng thực sự kéo chết luôn. Nói thế nào nhỉ?
Mỗi lần ổng đắc tội một đại quan, bị giam vào ngục, ngục binh đến đưa cơm, Nghê Toản nhìn một mắt, nói: Ngươi đưa cơm phải giơ lên cao đến mày, nếu không nước bọt phun vào trong rồi, ta làm sao ăn a.
Hello, tù binh này đang là cái quỷ gì vậy? Sao đó, ổng liền bị giết chết.
A, là kéo đến chết.
Nhưng mà kéo của Nghê Toản là có tư bản, giống như phong cách vẽ của ổng cũng rất kéo. Lưu Bạch thích diện tích lớn cũng không đủ vẽ, ngươi thích xem thì xem.
Hiện tại chúng ta cảm thấy trong họa gia, có ất nhiều thủ phát Lưu Bạch, đúng không, đó là bởi vì rất nhiều họa gia xem qua tranh của Nghê Toản, cũng cảm thấy, rất khốc, cũng bắt trước theo Nghê Toản.
Ở bên cạnh bức tranh đã có thể thấy được một câu: Phỏng vân lâm sơn thủy. (Luna: Ý là mô phỏng lại tranh sơn thủy của Vân Lâm)
Bởi vì Nghê Toản có hiệu là Vân Lâm.
1/ Bạch Vũ
bạch vũ
2/ Thụy Hạc Đồ:
Thấy loại hoa in này, mọi người đã biết ta muốn nói ai rồi. Tống Duy Tông thật sinh ra liền muốn làm một một nghệ thuật gia. Ổng dự đoán, ta cư nhiên là hoảng tử, nhưng ta xếp tới thứ mười một, hoàng đế nhất định không đến phiên ta làm đâu. Cho nên cả ngày liền ở trong nhà viết chữ vẽ vẽ.
A, ai mà ngờ đến, lão đại lão nhị lão tam lão tứ. . .lão thập trong nhà đều chết hết. Chỉ còn dư lại lão cửu, nhưng lại chỉ có một con mắt, không thích hợp làm hoàng đế.
Cho nên liền đến phiên lão thập nhất Tống Duy Tông.
(Luna: Nên nói ổng xui hay may mắn đây)
Lúc đó thực sự là Tống Duy Tông tập hợp một thân tài hoa, chỉ là không muốn làm hoàng đế. Ha, đây mới gọi là sống, thật là thân bất do kỷ a!
Sau khi thành hoàng đế rồi, Tống Duy Tông kiến lập ‘Tuyên Hòa Họa viện”, dùng lực lớn đẩy rộng các loại nghê thuật, tự bồi dưỡng các thanh niên nghệ thuật gia, đơn giản chính là thời đại đỉnh phong trong lịch sử nghệ thuật của TQ
3/ Quần Tiểu Tiên Hạc
4/ Hai dây Phù Cừ
5/ Hạc Vũ
6/ Hồng Phù:
Một họa tác khác rất nổi tiếng của Tống Duy Tông [Phù Dung Miên Kê Đồ], vẽ phi thường sống động. Bởi vì ổng thường tiêu phí rất nhiều thời gia cho việc theo đuổi chim, quan sát hình thái của bọn chúng.
Có một lần họa gia dưới tay của ổng vẽ một cong khổng tước chuẩn bị tung cánh bay, ổng nhìn một mắt liền nói, không được,bởi vì nếu khổng tước muốn bay, nhất định sẽ nhấc chân trái trước, ngươi vẽ sai rồi.
7/ Hồng Hoang Thiên Niên Tự Văn:
Hồng Hoang Thiên Niên Tự Văn
Tống Duy Tông không chỉ biết vẽ tranh, ốm toàn thân như ta ổng cũng rất thích.
Thư pháp của cổ đại chúng ta xem trọng tàng phong, cũng là biến hóa trong bút họa, cũng cần nhu và cần ‘tàng’ (Luna: giấu).
Nhưng ốm toàn thân lại không phải như thế, không chỉ không tàng, còn sinh ra sợ người khác nhìn không ra. Lão tử ở đây ngừng bút rồi, nên mỗi một chữ, cũng khốc đến phong mang hoa lộ.
Bộ này chính là ‘thiên địa huyền hoàng, linh miêu hồng hoang’ do Tống Duy Tông viết.
8/ Áo thun Thiên Tự Văn
9/ Thiên Lý Giang Sơn:
Nói đến vẽ nhất định [Thiên Lý Giang Sơn Đồ] chạy không thoát. Bức họa này đẹp biết bao, mọi người đều biết. Nhưng tác giả của nó mười phần thần bí, không phải nói ổng ẩn giấu cao, mà là thời gian tại thế của ổng thực sự quá ngắn ngủi.
Lúc nãy chúng ta nói, sau khi Tống Duy Tông làm hoàng đế kiến lập ‘Tuyên Hòa Họa viện’, còn tự bồi dưỡng nghệ thuật gia. Tác giả của [Thiên Lý Giang Sơn Đồ], Vương Hy Mạnh, lúc 17 tuổi bị Tống Duy Tống phát hiện, cảm thấy ổng là thiếu niên thiên tài, cho nên đích thân dạy ổng vẽ tranh.
Chỉ dùng thời gian 1 năm, năm Vương Hy Mạnh 18 tuổi liền vẽ ra được thanh lực sơn thủy trường quyển quan trọng nhất trong lịch sử TQ, [Thiên Lý Giang Sơn Đồ].
Sai đó 19 tuổi, Vương Hy Mạnh liền chết.
(Luna: Đúng là trời ghét người tài mà.)
Cảm giác này giống như con trai trời chọn, xuống phàm trần dạo một vòng, chỉ vì một chuyện này, phải vẽ một bức tranh lợi hại nhất 5000 năm. Mà ổng cũng thực sự làm được rồi.
10/ Mặc Sơn Huyết
11/ Lạc Thần Phú:
lạc thần phú
Bức [Lạc Thần Phú Đồ] này, vốn xuất từ tay của Tào Trực, trong đó có câu hình dung thần nữ: Phiên nhược kinh hồng, uyển nhược du long, hạo xỉ nội tiên, minh mâu thiện lãi.
Đây quá kinh điển, sau này chúng ta thấy người cổ đại viết mỹ nhân, đều viết những câu này. Luôn cảm thấy mỹ nữ của mấy ổng đều có hình dáng này. Nếu truy tìm nguồn gốc, sẽ phát hiện, các nàng đều giống Lạc Thần.
Vậy nhân vật Tào Trực viết như siêu cấp thần tiên kia, là nhân vật thần tiên siêu cấp trong tranh vẽ của Cố Khải Chi. Vì sao lại nói như thế?
Bởi vì sau cố Khải Chi, tiên nữ trong tranh TQ mới chân chính có tiên khí.
Các bạn xem tiên nữ trước Cố Khải Chi xem, giống như con rối điều khiển bằng dây, đây mới là tiên nữ của Cố Khải Chi, tay áo bay bổng, vô cùng nhu mỹ. Bắt trọng điểm nhẹ nhàng và bay bổng.
12/ Vũ Phiến
13/ Nón Lạc Thần
14/ Quần ống rộng Long Giác: Trên quần chỉ thêu sừng vì sao không thêu cả con thần thú? Là bởi vì thêu quá đắt sao?
Không! Mời các bạn xem mặt của thần thú (Trong clip), ta. . .thêu không được.
15/ Áo thun Hướng Thượng Khán – Bát Đại Tiên Nhân:
Cuối cùng a, nói với mọi người một chút về Bát Đại Tiên Nhân. Bát Đại Tiên Nhân a không phải là tám đại tiên nhân, chỉ là một người thôi.
Ổng đặt một cái tên này dùng để bảo mệnh. Sao lại nói dùng để bảo mệnh?
Bởi vì ổng là quý tộc của Minh triều, nhưng sinh ra chưa được mấy năm, quân Thanh vào thành, toàn gia của ổng cũng bị giết, chỉ có một mình ổng thoát được.
Sau khi chạy thoát, ổng liền bắt đầu dùng tên ‘Bát Đại Tiên Nhân’. Vẽ một ít họa châm biếm Thanh triều, trên họa còn thường viết vài câu thờ mắng Thanh triều.
Nhưng thời gian dài rồi, ổng cũng biết, tiếp tục mắng như thế cũng không phải là cách, không thể cứ sống nhu nhược trong bi thương thế này được.
Nhân sinh mà, quan trọng nhất chính là luôn nhìn lên. Cho nên ổng bắt đầu, trừng mắt, đúng, cho nên chúng ta dùng Phiên Bạch Nhãn Đồ của Bát Đại Tiên Nhân.
16/ Áo thun Nhất Điều Hàm Ngư – Bát Đại Tiên Nhân
17/ Áo thun Cáo Từ – Bát Đại Tiên Nhân
18/ Áo thun Thâm Tình Sở Vẫn Lộc – Bát Đại Tiên Nhân:
Đến khi Bát Đại Tiên Nhân già chút rồ, mắt cũng vẫn trừng trừng cũng không thể mãi được. Thường thường khi vẽ tranh, đến mắt cũng có chút rũ xuống.
Nhân sinh mà, quan trọng nhất chính là giấc ngủ.
19/ Thụy Giác Tối Trọng Yếu
20/: Nón Lý Bạch
Nguồn: https://.bilibili.com/video/av27265674?from=search&seid=8596324351302789404
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...