Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Edit: susublue

"Nhất định là ngươi, vừa rồi chỉ có ngươi gặp ta." Tiểu Phấn đã dần dần biết làm thế nào để bảo vệ bản thân, hơn nữa chuyện này vốn không phải do mình làm mà lại còn uy hiếp đến tính mạng của tiểu thư, sao nàng có thể qua loa được.

"Ngươi không được nói lung tung, con mắt nào của ngươi thấy ta hạ độc." Tiểu Hồng đánh chết cũng không thừa nhận, còn tỏ vẻ lạnh nhạt, giống như chuyện này thật sự không liên quan đến mình.

A! Xem ra người trong cái thanh lâu này của Thẩm Vạn Xuân cũng không tốt đẹp gì, nhưng cũng chỉ là chút trò hề nhỏ, tuy rằng không biết là ai đứng sau, nhưng không có chuyện gì qua mắt được Bạch Hiểu Tình nàng.

Nhưng rốt cục chuyện này có phải do Thẩm Vạn Xuân chỉ đạo sau lưng nàng ta không thì cũng không dám khẳng định, tất nhiên Thẩm Vạn Xuân không cần phải dựng chuyện như vậy, huống chi trong chuyện này hắn không có lợi, diẽ[email protected][quysdo0n Thẩm Vạn Xuân nên biết nàng là người thế nào, hơn nữa người cao minh như Thẩm Vạn Xuân thì sao có thể phạm vào sai lầm đơn giản như vậy.

"Chuyện này càng lúc càng thú vị, Tiểu Hồng cô nương, ngươi là người của Thẩm gia đúng không." Bạch Hiểu Tình cười nói.

Tiểu Hồng nhìn vào đôi mắt sáng ngời của Bạch Hiểu Tình, cười cực kỳ quyến rũ, nữ nhân này thật sự không đơn giản, nàng đột nhiên có chút hối hận.


"Ta là người Thẩm gia, Bạch cô nương, ta tuyệt đối không hại ngươi, là Tiểu Phấn vu hãm ta, ta vốn không có lý do gì để hại ngươi." Tiểu Hồng nói hợp tình hợp lý, làm gì có điểm nào giống một nha hoàn.

"Tiểu thư, nàng nói dối." Tiểu Phấn thở phì phì biện hộ cho bản thân, thấy bộ dáng Tiểu Phấn đáng yêu, Bạch Hiểu Tình thật sự thấy có chút buồn cười.

"Ám vệ, hình như chúng ta chưa làm nhân bánh bao thịt người bao giờ thì phải." Bạch Hiểu Tình đột nhiên nói.

"Chẳng lẽ Bạch cô nương muốn thử một lần?" Ám vệ phối hợp nói theo.

Sắc mặt Tiểu Hồng đột nhiên thay đổi, nàng đã nghe nói Bạch Hiểu Tình tàn khốc vô tình, tàn bạo ác độc, là người lòng dạ hiểm ác, không phải là nữ nhân tùy tiện.

Bạch Hiểu Tình cảm thấy nàng đã đoán đúng tám chín phần, xem ra móng vuốt của hắn thật xa, không cho nàng chút thời gian rảnh rỗi, nhưng chiêu vu oan giá họa này không dùng được rồi, chỉ số thông minh của hắn cũng chỉ có như vậy thôi.

"Tiểu Hồng cô nương, nếu như ngươi chịu thừa nhận thì ta còn có thể cho ngươi toàn thây." Bạch Hiểu Tình nhàn nhạt nói.

"Ngươi..." Biểu cảm kinh ngạc của Tiểu Hồng đã tự tiết lộ thân phận của mình.

"Nói mau, là ai sai ngươi làm." Giọng Bạch Hiểu Tình trở nên nghiêm khắc.

"Hừ, không phải ngươi đã biết ta là người Thẩm gia sao, còn ai có thể sai ta được nữa." Tiểu Hồng biết mọi chuyện bại lộ cũng không che dấu nữa, dù sao hiện tại nàng cũng sẽ chết, vẫn nên hành hạ bọn họ.


"Ai nha, từ khi nào mà Thẩm Vạn Xuân ta lại có một đại mỹ nhân như vậy." Thẩm Vạn Xuân đột nhiên xông ra, phe phẩy cây quạt giấy, cười nói, giống như chuyện này không liên quan đến mình.

Thật ra Thẩm Vạn Xuân đã sớm tới rồi, Bạch Hiểu Tình xảy ra chuyện ở đây thì hắn nhất định sẽ biết, hơn nữa Tiểu Hồng là nha đầu bên cạnh hắn, nếu hắn không đến thì thật không biết mình sẽ phải gánh thêm tội danh gì nữa.

Bạch Hiểu Tình nhìn Thẩm Vạn Xuân nhàn nhã tự tại, trong lòng đã hoàn toàn xác định đáp án, Tiểu Phấn quỳ bên cạnh còn chưa biết là chuyện gì xảy ra, Bạch Hiểu Tình cảm thấy, tiểu nha đầu này thật sự quá đơn thuần để tự bảo vệ bản thân, nhưng vậy cũng tốt, có khuyết điểm, nàng thích những người như vậy.

"Gia... Thật xin lỗi, chuyện ngươi dặn Tiểu Hồng không có làm tốt, thỉnh gia xử phạt Tiểu Hồng." Tiểu Hồng không ngờ Thẩm Vạn Xuân lại xuất hiện vào lúc này, nhưng nàng ta cũng không phải người dễ bắt nạt, đầu óc suy nghĩ rất nhanh.

"Chút việc nhỏ ấy mà cũng làm không xong, kêu ta nên làm gì ngươi mới tốt đây." Mặt Thẩm Vạn Xuân không đổi sắc.

Hắn nói như thế khiến Tiểu Hồng bối rối, nàng không ngờ Thẩm Vạn Xuân lại nói như vậy.

"Được rồi được rồi, đừng đóng kịch nữa, có thể đừng làm ta buồn nôn được không." Bạch Hiểu Tình thật sự không nhìn được nữa, Thẩm Vạn Xuân tới xem kịch vui hay là tới để gây thêm phiền phức.

"Tiểu thư, thật sự không phải là ta, người phải tin ta." Tiểu Phấn nói xong, cũng gần như muốn khóc, Bạch Hiểu Tình bất đắc dĩ, nha đầu này thật sự vẫn không nhìn rõ tình huống.


"Xem ra không cho ngươi biết tay, ngươi sẽ không biết ta lợi hại, ám vệ, tìm người giết heo đến đây, tìm hai người, hôm nay bổn cô nương muốn ăn bánh bao nhân thịt người." Bạch Hiểu Tình hoàn toàn không nói đùa, Tiểu Hồng cũng biết Bạch Hiểu Tình là người thế nào.

"Hừ, chỉ sợ ngươi không có lộc ăn." Nói xong, nữ tử đang quỳ trên mặt đất nhảy lên, một tay đặt trên cổ Bạch Hiểu Tình.

Mà Bạch Hiểu Tình lại vẫn bình tĩnh không đổi sắc, cười lạnh, chút công phu này mà mơ tưởng ám sát nàng, thật quá coi thường nàng rồi, không đợi Bạch Hiểu Tình ra tay, ám vệ bên cạnh đã bình tĩnh bắt Tiểu Hồng lại.

"Thật đúng là ngây thơ, cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nói, rốt cục là ai sai ngươi làm, nếu không thì đừng trách ta độc ác."

Tiểu hồng đã cam chịu, biết võ công mình thấp dù có giãy dụa cũng sẽ chết, nên cuối cùng đã nói ra người sai mình làm.

Mà cũng không ngoài dự đoán của Bạch Hiểu Tình, quả nhiên là Thành vương làm, dien[dann


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui