Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Edit: susublue

Bạch Hiểu Tình thật sự không biết dùng cách nào để thu hút sự chú ý của mọi người, để làm cho chức danh hoa khôi của nàng càng thêm thần bí, danh tiếng cũng tăng thêm một chút, rồi từ bỏ sự nghiệp khi đang ở trên đỉnh vinh quang cũng tốt, như vậy sẽ không đột ngột.

"Ai, thật là buồn chết mất, chẳng lẽ lại đánh đàn sao? Cách này thật quá quê mùa mà? Nếu đánh đàn thì thật không biết sẽ thế nào, dù sao cũng có rất nhiều người biết đánh đàn!" Bạch Hiểu Tình vừa ngủ, vừa lầm bầm lầu bầu, giờ phút này ám vệ cũng không có ở đây, nếu bọn họ ở thì còn có thể bỏ phiếu quyết định.

Chẳng lẽ phải đi làm văn nhân nho sĩ sao? Nếu đi viết này nọ, nàng có thể dùng bút lông, mặc dù nàng có đầy bụng kiến thức rực rỡ của ba ngàn năm văn hóa, nhưng cũng không biết chữ viết ra có khó coi hay không!


Phiền phức quá.

Quên đi, không nghĩ nữa, đi ngủ!

Sáng mai có thể chuẩn bị sau, nàng không muốn hy sinh giấc ngủ đẹp của mình.


Lúc Bạch Hiểu Tình ngủ mê man, ở trong Vạn Xuân Các, Thẩm Vạn Xuân bận bịu đến sứt đầu mẻ trán.

Trước kia luôn cảm thấy Vạn Xuân Các làm ăn rất tốt, hắn cũng đứng một bên quan sát, sau đó tận hưởng, nhưng bây giờ thì tốt rồi, việc càng lúc càng nhiều.

Còn về chuyện gì thì không cần phải nói, đều là vấn đề khách quý, nhiều khách đến hơn, tuy rằng phục vụ rất tốt nhưng bọn họ vẫn không vừa lòng.

Ví dụ như lúc cô nương không lên biểu diễn, hoặc là muốn loại rượu nào đó nhưng không được đưa tới.

Trước kia hắn không biết rượu của mình tốt như vậy, bọn họ đều muốn uống, diẽn(dannlle3


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui