Hàn Môn Đích Nữ Có Không Gian


Lý phu nhân cười lắc đầu, bắt đầu hạch toán chi tiêu thu nhập trong tháng này.

Một khắc đồng hồ qua đi!
Hai khắc đồng hồ sau.

Nửa canh giờ sau, Lý phu nhân hơi kinh ngạc nhìn Đạo Hoa.

Bà vốn tưởng rằng, nữ nhi chỉ là tâm tính trẻ con, đối với sổ sách lít nha lít nhít khẳng định ngồi không yên, nhưng không nghĩ đến, nữ nhi xem xong một quyển lập tức tiếp tục xem một quyển khác, một bộ muốn xem hết sổ sách, hơn nữa còn xem càng cẩn thận.


Trong thư nhà trước kia lão thái thái có nhắc tới, Đạo Hoa ở quê nhà đều giúp bà xem sổ sách, ghi sổ, hơn nữa còn làm rất khá, trước đó nàng còn cảm thấy lão thái thái nói ngoa, nhưng bây giờ nhìn xem, đúng là thật sự biết.

Bình Hiểu hầu hạ bên cạnh cũng âm thầm lấy làm kỳ.

Trong khoảng thời gian này, đều nhìn thấy đại cô nương đi theo Tam gia, Tứ gia chạy loạn khắp nơi, vốn tưởng rằng là một người hoạt bát hiếu động không chịu nổi ngồi yên, thật không nghĩ đến lại còn có một mặt trầm ổn nhã nhặn như thế.



Bên này, Đạo Hoa đang vùi đầu vào xem sổ sách tất nhiên không biết tâm tư của hai người, sở dĩ nàng muốn lật xem sổ sách chính là muốn hiểu rõ thu nhập và chi tiêu của Nhan gia.

Sau khi đến nơi này, nàng phát hiện, trong nhà cũng không dư dả gì.

Hạ nhân trong nhà không phải rất nhiều, giống nàng, giống tam phòng mới tới, đến bây giờ còn chưa an bài người làm chân chạy cho bọn hắn.

Thứ hai chi phí ăn mặc cũng không phải rất tốt, bất kể là Nhan Trí Cao, hay là quần áo trên người Lý phu nhân đều nửa mới nửa cũ, so với người ở huyện ăn mặc tốt hơn một chút.


Từ những thứ này mà xem, phụ thân của nàng coi như thanh liêm.

Xem xong sổ sách, Đạo Hoa thầm nghĩ, khó trách tổ mẫu luôn nói Nhan gia vốn liếng mỏng.

Điều này thật mỏng đến không thể mỏng hơn.

Cả nhà chỉ có Nhan Trí Cao có bổng lộc, nhưng phải nuôi sống cả nhà, những người khác không có thu nhập, nhưng chi tiêu lại không ít.

"Nương, phụ thân cưới người coi như may mắn.

"
Đạo Hoa cảm thán nói.


Nếu không phải đồ cưới của Lý phu nhân phong phú, trong đồ cưới có trang tử, cửa hàng, mỗi ngày đều có thể có chút tiền, bằng không, cái nhà này thật đúng là không chịu được.

Lý phu nhân trừng mắt nhìn Đạo Hoa: "Nói cái gì đó, có thể gả cho phụ thân con, là phúc khí của nương.

"
Thấy Lý phu nhân mặt mày cũng mang theo nụ cười, Đạo Hoa che miệng cười trộm một chút, nàng nhìn ra được, nương nàng thật sự thích phụ thân nàng.


Đạo Hoa cười nói: "Phụ thân cũng có phúc khí, nếu không có nương trông coi nhà cửa, ông cũng không thể an tâm làm việc bên ngoài.

"

Lý phu nhân cười cười, lần này không nói gì đến Đạo Hoa: "Phụ thân con làm quan vất vả, nương đương nhiên phải chia sẻ nhiều hơn cho ông ấy.

"
Đạo Hoa:”Nương, người thật là tốt.

"
Nàng đây là hiền thê lương mẫu điển hình, trừ chăm sóc người nhà cẩn thận chu đáo, đối đãi với thiếp thất được sủng ái cũng chưa bao giờ khó xử, quán triệt gia đình cùng vạn sự đến cực hạn.

“Nương, gần đây phụ thân rất bận sao? Sao không thấy ông đâu cả.

" Đạo Hoa mở miệng hỏi.


Lý phu nhân đặt sổ sách trong tay xuống, nghiêm giọng nói: "Triều đình phái Thụy vương xuống cứu trợ thiên tai, phụ thân con cũng bận rộn lắm.

"
Đạo Hoa nghi hoặc: "Nhưng tình hình tai nạn huyện Lâm Nghi không phải không nghiêm trọng sao?" Nếu bận rộn thì cũng nên là những nơi gặp tai họa nghiêm trọng chứ.


Lý phu nhân thở dài một tiếng: "Chính là vì không nghiêm trọng lắm nên phụ thân con mới bận rộn, vội vàng an trí những dân chạy nạn không nhà để về.

Nghe Tôn quản gia nói, những ngày này nạn dân được phân công đến huyện Lâm Nghi đã lục tục đến rồi, hai ngày nay phụ thân con đã bận đến mức chân không chạm đất, ăn uống đều ở trong huyện nha phía trước, cũng trong đêm mới về hậu viện ngủ.

"

Đạo Hoa hơi kinh ngạc: "Như vậy xem ra, phụ thân rất cần chính yêu dân nha.

"
Nghe được cái này, trên mặt Lý phu nhân lộ ra một tia kiêu ngạo: "Nhan gia là nhà canh tác, phụ thân ccon hiểu rõ nhất dân chúng bên dưới khổ cùng khó, từ khi nhậm chức tới nay, đối với chuyện dân chúng cũng luôn để bụng.

"
"Huyện Lâm Nghi là huyện thứ ba mà phụ thân con nhậm chức, hai huyện trước khi phụ thân con rời đi có rất nhiều dân chúng đến đưa tiễn, mỗi lần như thế nương đều nhận được vài xe rau dưa.

"



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận