Đã ba ngày đêm Tam thiếu gia hôn mê bất tỉnh, ngay cả Lục thần y cũng gần như thúc phủ vô sách, cả Trương phủ như rối thành một đoàn nhưng bên ngoài chẳng mảy may tin tức gì.
- Trương thúc, Trương mẫu. Hai ngươi yên tâm, Hàn nhi nhất định không sao. Con sẽ để dược đồng giỏi nhất của con ở lại, Minh Niên, y thuật của hắn ngang ngửa với thái y trong cung, có hắn ở đây Hàn Nhi sẽ ổn. Con sẽ ngay lập tức về thỉnh gia gia đến.
- Ta biết rồi, con cứ đi đi. Hàn nhi…tất cả xin nhờ cậy vào con._Trương Phong nặng nề gật đầu với Lục Cảnh Thác, ông cũng đã ba ngày ba đêm chưa chợp mắt.
--- ----
Tại buổi thiết triều, Minh hoàng đế Minh Hạo tỏa ra khí thế uy nghiêm trấn áp các quần thần trong điện.
- Chư vị ái khanh, hai tháng nữa là ngày sinh thần của hoàng hậu, trẫm muốn tổ chức tiệc mừng ngày đặc biệt này. Hoàng hậu hiền lương thục nữ, mẫu nghi thiên hạ, nay lại đang mang long chủng, vì thế nên trẫm muốn tích chút công đức, xá tội cho 2000 tử tù, tiệc khao 3 quận, đồng thời mở tiệc lớn 3 ngày 3 đêm trong cung. Quan từ lục phẩm đều được đặc cách cho tham dự. Mong rằng các khanh cùng gia quyến sẽ tham dự đông đủ.
- Chúng thần tuân chỉ._Các quan lại đồng thanh hô.
Trương Phong vẻ mặt lạnh nhạt, hay có thể nói là vô cảm, người ngoài nhìn vào thì không thể biết được ông đang nghĩ cái gì. Nhưng chỉ có những người thân quen mới rõ, cái mặt lạnh này là để che dấu đi tâm trạng lo lắng.
Trương Hàn Linh, hoàng hậu hiện tại của Kinh Sa, cũng là nữ nhi đầu lòng của ông. Ngày sinh thần của Trương Hàn Linh còn 2 tháng nữa, không biết tên cẩu hoàng đế kia đang âm mưu chuyện gì. Từ lúc có tin tức Trương Hàn Linh mang thai đến nay, người của Trương gia không tài nào gặp mặt được hoàng hậu, đều là hoàng đế lấy đủ loại lí do mời về. Trong lòng Trương Phong đang cực kì bất an.
- Trương ái khanh.
- Có thần.
- Dạo này trẫm không thấy Hàn Lãm tiến thư các, không biết là có chuyện gì?
- Bẩm hoàng thượng, thứ cho nhi tử không làm tròn bổn phận, chỉ có điều là từ trước đến nay thân thể hắn đều không tốt, không may mấy ngày nay phong hàn quấn thân không dứt. Tuy đã có chút thuyên giảm nhưng vẫn chưa thể xuống giường, làm chậm trễ việc học ở thư các, mong hoàng thượng thứ lỗi.
- Ra là vậy. người đâu, lát để thái y theo Trương khanh đến xem một chút cho Lãm tiểu tử. Tên nhóc này thực nhí nhảnh hoạt bát, thực hợp ý trẫm.
Một câu này của Minh Hạo nói ra, các quan đại thần trong triều mỗi người một tâm sự. Lại Bộ Thượng thư tức giận hoàng thượng coi trọng thiếu gia nhà Trương phủ, hoàng hậu cũng là con gái của Trương Phong, tướng quân cũng là con trai hắn. Thế này thì nữ nhi hắn ở trong cung, nhi tử hắn trong triều sao mà ngóc đầu nổi? Ngay cả bản thân lão cũng hận không thể vượt lên trên lão già kia. Tên Trương Phong này, phải diệt.
Nhị hoàng tử Minh Thiên Hữu cùng thừa tướng liếc nhìn nhau ý vị thâm tường, trao đổi ý nghĩ một cách nhanh chóng rồi lại trở về như bình thường, không để lộ tâm tình của mình.
Trương Phong nghe vậy, cơ mặt hơi đơ đi, cúi đầu giấu diếm.
- Tạ ơn hoàng thượng.
Trương Phong tuy tâm tình rất không tốt nhưng vẫn phải dẫn thái y đến xem bệnh cho Trương Hàn Lãm. Thế nhưng ông không hề lo lắng bí mật quan trọng nhất bị phát hiện, trong lòng âm thầm cười nhạo hoàng đế ngu si không biết dùng người. Hừ, cũng nhờ phúc của hắn, con gái ông, Hàn Lam trong lần tập kích năm 4 tuổi bị thương nặng đó, để có thể chữa khỏi thì phải đảo lộn tất cả các kinh mạch. Âu đó cũng là một vấn đề, phải là người có y thuật cao minh cùng sự nghiên cứu sâu sắc đối với hệ thống kinh mạch mới này mới có thể chữa trị kê đơn cho Hàn Lam. Những đại phu bình thường, kể cả thái y cũng khó mà chuẩn mạch đoán bệnh, huống hồ là phân biệt nam nữ. Mà Minh Hạo mỗi lần cử một thái y khác nhau, già có, trẻ có. Quả thật, hiện tại, ngoài Lục Cảnh Thác và gia gia của hắn ra, chưa xuất hiện thêm một ai có thể chữa trị cho Hàn Lam.
Quả đúng như vậy, vị thái y kia cũng rối rắm, kê xơ xài một thang thuốc trị phong hàn rồi vội vã ra về.
------
Đêm khuya, Tiểu Mai, Tiểu Cúc cùng dược đồng Minh Niên và nhiều người khác đều không dám ngủ, thấp thỏm lo âu trôm nom Trương Hàn Lam.
Đột nhiên, mọi người trong phòng tam thiếu gia lần lượt lăn ra hôn mê bất tỉnh. Chỉ trong một khoảnh khắc gần như cùng lúc, dược đồng Minh Niên nhận ra có gì đó không ổn, hắn ta bị người từ đằng sau, thần không biết quỷ không hay điểm huyệt ngủ, tức thì lăn ra như bao người khác.
Người đến là nam nhân một thân hắc bào, lẻn vào nhà người ta đêm hôm khuya khoắt cũng không thèm bịt mặt. Bá khí tỏa ra không ngừng, loại kiêu ngạo tận xương, khinh người tận tủy như vậy, trên đời chỉ có một không hai, chính là Nhị hoàng tử Kinh Sa, Minh Thiên Hữu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...