Edit: Bearny
--------------------
❋ Liếm đến tiểu huyệt ra nước.
"Khương Nguyên.
"
Nam nhân cúi người hôn lên mặt mày cô, cô gái nhỏ không có trang điểm, làn da mềm đến mức có thể véo ra nước, đầu ngón tay lạnh lẽo của hắn tiếp xúc với da cô, làm Khương Nguyên không khỏi run run.
Hắn nhìn thẳng vào cô, khiến Khương Nguyên mất đi dáng vẻ gan dạ vừa rồi cô duỗi tay che mắt hắn: "Anh, anh đừng nhìn em.
"
Phó Cảnh Thành cảm thấy hơi lạ, hắn đã từng gặp qua rất nhiều mặt của cô, đoan trang, ôn nhu, cuồng loạn, nhưng lại chưa từng gặp được bộ mặt như vậy của cô, ngang ngược lại đáng yêu.
Cảm giác này cũng không phải không tốt, Phó Cảnh Thành cười khẽ, lại giấu đi rất nhanh.
Người trước mặt Khương Nguyên, nói thẳng ra không phải Phó Cảnh Thàn đạo mạo trời quang trăng sáng như trong miệng mọi người hay nói, mà hắn chính là kẻ điên, đời trước Khương Nguyên đến cuối cùng mới hiểu được sự thật này.
Đáng tiếc.
Phó Cảnh Thành kéo tay cô ra.
Trên người cô gái nhỏ đã bị hắn lột sạch, toàn thân chỉ còn sót lại kiện nội y màu hồng nhạt, bọc trước ngực cô.
Da cô rất trắng, lúc này lại càng giống như là thoa phấn nhợt nhạt, không thể che hoàn toàn nhũ thịt đang bại lộ bên ngoài, cô ngăn trở cánh tay hắn.
"Phó Cảnh Thành, anh không phải chê em chứ.
"
Cô đối với chính bản thân mình từ trước đến nay đều không tự tin.
Phó Cảnh Thành hầu kết lăn lộn, con ngươi sâu thẳm dừng ở trước ngực cô, hắn đợi một lát mới nói: "Ừm, không chê.
"
Hắn có chỗ nào sẽ ghét bỏ, ngực thiếu nữ tuy không lớn, sinh ra lại hồng đến xinh đẹp, vểnh cao đứng thẳng ở trong không khí, hai viên núm vú phấn hồng, nhút nhát sợ sệt trốn tránh.
Người đàn ông này trước kia yêu thích nhất chính là cắn vú cô, hắn xoa một hai năm, xoa đến vú cô cũng lớn thêm một chút.
Lúc này cự vật cứng rắn của hắn liền chống lên thịt mềm của cô, Khương Nguyên không được tự nhiên mà vặn vẹo eo, nhìn nam nhân trên người cô không chút sứt mẻ.
côn th*t cứng rắn kia giây tiếp theo tựa hồ có thể vào trong thân thể cô, xúc cảm thịt dán sát thịt, không khỏi làm cô kinh hồn.
"Ừm.
" khớp xương rõ ràng của hắn sờ soạng xuống chỗ phía dưới của cô, tham nhập hoa thịt thiếu nữ làm cô nhịn không được co rút một chút, cô hoảng loạn mà ôm cổ hắn, "Phó Cảnh Thành.
"
Cô vậy mà không chút nào phòng vệ hắn còn ỷ lại, ngoài ý muốn đã thành công lấy lòng nam nhân.
Trong ấn tượng của hắn Khương Nguyên, chỉ còn lại dáng vẻ diễm lệ, và cả bộ dáng giương cung bạt kiếm.
"Anh sẽ làm nhẹ.
" Hắn cắn cắn vành tai cô, ý đồ an ủi cô.
Hắn kêu cô gái nhỏ thả lỏng nhiều ít, Khương Nguyên căng chặt thân run rẩy, tay vô ý thức bóp chăt cơ bắp hắn.
"Phó Cảnh Thành! " Một lần lại một lần cô trầm thấp mà gọi tên của hắn.
Cô của lúc này quá mức ngây ngô, cũng chưa trải qua chuyện mây mưa, cho dù Phó Cảnh Thành nhẫn nại bóp nhẹ cô, chỗ vẫn khô cạn.
Hắn hơi thăm dò hướng vào trong hoa huy*t mà đâm vào một chút, nơi đó căng đến lợi hại, làm cô thấp giọng nức nở, há mồm cắn lên vai hắn, đáng thương kêu đau.
"Đừng động, em đau.
"
Thân thể này tuổi còn trẻ căn bản không hiểu như thế nào là niềm vui.
Phó Cảnh Thành nhíu nhíu mày.
Khương Nguyên cảm giác lực đạo trên người nhẹ đi, cô còn chưa phản ứng lại, hai chân đã bị hắn mở ra, hắn chạm được đến nơi ấm áp ướt át kia, làm cô cả kinh, túm chặt lấy hắn.
Phó Cảnh Thành chôn đầu ở tiểu huyệt cô, đem khối thịt non kia toàn bộ mà ngậm vào trong miệng, hàm chứa, đầu lưỡi thọc vào, chậm rì rì mà liếm mút nhấm nuốt.
"Ưm em em! ! " Cô chưa từng chịu qua cái cảm giác này, thân mình bắt đầu trở nên mất khống chế, Khương Nguyên thấp giọng nức nở, muốn dẩu mông dịch qua hướng bên cạnh, rồi lại bị bắt lại gần đứa vào sát môi hắn.
Môi răng hắn cắn thịt hạch, lưỡi dò la dọc theo hoa tâm non mềm cẩn thận mà liếm, xúc cảm trơn trượt so với đầu ngón tay rõ ràng làm cô tiết ra nhiều hơn, hắn cũng cố kỵ cô nên chỉ ở chỗ đường đi đảo qua vài vòng.
Khương Nguyên ướt.
Người trước mắt hầu hạ mình, vậy mà làm cho cô càng thích, làm đến khi thể xác và tinh thần phù hợp để hoan ái, nên bây giờ cô căn bản ngăn cản không được bản thân.
Cô nóng nảy bất an mà xoắn thân mình, đống kích thích này suýt nữa đã bức điên hắn rồi, miệng cô tràn ra âm thanh cầu xin: "Phó Cảnh Thành, anh! Cứu em đi, ưm! "
Hắn căn bản đang giúp cô, mà giờ phút này bị cô không ngừng nức nở cầu xin: "Phó Cảnh Thành! "
Cô bây giờ gọi tên hắn gọi đến thuận miệng.
- ---------
9/8/2021
????: Nóng quá đê!!!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...