Trên người Thời Khanh ửng hồng, nửa người dưới bị anh nắm trong tay xoa nắn, dòng nước cuộn cuộn không ngừng đổ vào bàn tay của người đàn ông, rồi lại chảy xuống khăn trải giường.
“Em chưa nói muốn làm mà…” Ngoài miệng thì Thời Khanh nói như vậy, nhưng dưới thân thì lại không tự chủ được mà kẹp lấy ngón tay đang cắm vào trong miệng huyệt.
Ngón tay Phó Hoài Yến bị cắn, di chuyển vào cái bên trong huyệt nhỏ đã ngập nước từ sớm, lôi dịch mật ra, vẫy vẫy ngón tay triển lãm trước mặt Thời Khanh, dưới ánh mặt trời trên đầu ngón tay dính đầy mật dịch.
Anh nhìn xuống rồi cười thành tiếng.
“Không muốn sao? Sao lại chảy nhiều nước như vậy chứ?”
Anh cố ý vuốt ve ngón tay giữa hai chân cô gái, nhưng lại không chịu cắm vào trong, hai cánh môi thịt đã bị anh sờ đến mức đẫm nước, anh ưỡn người, dương vật dưới hạng cọ vào vùng đất non mềm.
Phần đầu gậy thịt thô to cọ xát vào thân thể mang lại khoái cảm không thể bỏ qua, Thời Khanh vặn vẹo người để cọ vào bàn tay to giữa hai chân kia, nước mắt lưng tròng, bộ dạng khiến người ta đau lòng.
Phó Hoài Yến vẫn chỉ cắm hờ hững một ngón tay vào bên trong, trêu đùa viên thịt nhỏ kia.
“Lại khóc gì nữa?”
“Khó chịu…” Thời Khanh kéo tay anh xuống giữa hai chân mình.
“Anh còn lột quần áo em nữa.”
Khoảng cách giữa hai người bị kéo gần lại, Phó Hoài Yến lấy hai tờ giấy ăn chỗ mép giường để lau khô nước mắt trên mặt cô.
“Bớt khóc đi, chút nữa lại không còn sức lực.”
Thời Khanh nhìn bộ ngực săn chắc gần trong gang tấc, tay không cầm lòng được mà sờ lên, cảm giác tốt thật, không nhịn được mà sờ soạng mấy cái trên eo người đàn ông.
Ngón tay cô gái non mềm, giống như đang cào ngứa, Phó Hoài Yến bị sờ đến mức cả người như bùng lửa, ngón tay bên trong huyệt nhỏ dán sát vào vách trong mà càn quấy, sự kiên nhẫn của anh đã khô kiệt, kéo rộng đôi chân đang khép của cô ra.
“Mở ra chút đi.”
“Nhẹ thôi…” Thời Khanh nhìn dương vật của anh, bên trong trải đầy gân xanh, quy đầu to lớn đâm vào giữa hai chân cô, nhớ tới lần trước sau khi làm hai lần ở nhà họ Phó, khi cô tắm rửa thì giữa hai chân hoàn toàn sưng đỏ, bây giờ nghĩ lại mà sợ.
Phó Hoài Yến sờ soạng miệng huyệt một hồi, vẫn còn đang đóng chặt, anh chỉ có thể dùng ngón tay chọc nhẹ vào miệng huyệt, nới rộng cái miệng nhỏ rồi lại cho thêm một ngón tay nữa vào trong.
Sau khi anh cho ngón tay thứ ba vào, cô gái dưới thân bỗng rên rỉ nức nở, run rẩy cọ vào người anh.
“Đau à?”
Mặt Thời Khanh gần như vùi vào trong người anh, nhỏ giọng nói.
“Hơi căng một chút.”
Thân dưới Phó Hoài Yến nhảy thình thịch, máu nóng dồn lên, giờ này không thể không cắm vào được nữa.
Đầu ngực của cô gái cọ vào trước ngực anh, anh giơ tay nắm lấy, thân dưới từ từ đặt trước miệng huyệt của cô.
Quy đầu tẩm ướt nước mật mà cô gái chảy ra, khi thì cọ vài cái, khi thì mạnh mẽ cắm vào, muốn mở miệng huyệt ra.
Phó Hoài Yến nhìn đầu ngực bị anh hút đến mức đỏ bừng, cúi đầu ngậm lấy, khoang miệng ấm áp làm Thời Khanh run rẩy, thân thể vừa mới mềm xuống, huyệt nhỏ lập tức bị gậy thịt xỏ xuyên qua, đẩy thịt mềm bên trong ra.
“Ưm —” Dưới thân Thời Khanh như bị chọc mở, tay ôm lấy cánh tay căng chặt cơ bắp của người đàn ông, cô hừ khẽ.
“Đau quá…”
Tay Phó Hoài Yến chạm vào đuôi mắt tràn ra vệt nước của cô, gậy thịt thong thả cắm vào cái bên trong huyệt nhỏ chặt hẹp của cô.
“Yếu ớt.”
“Chút nữa thì sẽ không đau.” Phó Hoài Yến nghe tiếng rên rỉ nhỏ bé yếu ớt của cô gái, tay bóp eo cô gái đẩy lên phía trước để xoa nắn ngực cô.
“Thả lỏng ra.”
Thời Khanh cản nhận được dưới thân sưng to, dòng nước chậm ra chảy ra từ khe hở.
“Ưm… Nó đang động đậy…” Ánh mắt Thời Khanh mê ly, gân xanh bên trên gậy thịt trong thân thể nảy lên, theo động tác của Phó Hoài Yến mà cọ xát vách trong của cô, mang theo cảm giác tê dại ngứa ngáy..
Phó Hoài Yến nắm lấy ngực cô, quỳ gối giữa hai chân cô, cử động phần eo bụng để di chuyển bên trong huyệt nhỏ, càng đi sâu thì huyệt nhỏ càng siết chặt, anh biết huyệt nhỏ của cô cực kỳ biết hút, lần đầu tiên suýt nữa thì anh đã bị đánh cho tơi bời.
Trong phòng quẩn quanh tiếng va chạm phạch phạch phạch, Phó Hoài Yến bị hút đến mức sảng khoái, hô hấp càng ngày càng nặng nề.
Anh cúi đầu ngậm lấy vành tai non mềm của cô gái, nóng bỏng như huyệt nhỏ của cô vậy.
“Cắn giỏi quá.”
Giọng nói người đàn ông khàn khàn, trầm thấp, hổn hển.
Tóc Thời Khanh dính trên vai, há miệng to thở dốc.
Phó Hoài Yến ngồi dậy, gậy thịt lập tức đâm vào thịt mềm bên trong, cắm vào một chỗ mà nghiền nát, mông thịt cô gái trắng nõn đàn hồi, tay anh xoa mông cô gái rồi nâng lên để mình đi vào sâu hơn.
“Chặt thế à?” Anh kéo nửa người dưới của cô gái áp sát vào hông mình.
Thời Khanh đã sớm không còn sức lực, chỉ cảm nhận được anh đang không ngừng ra ra vào vào, nước giống như dòng chảy bất tận, trải dài từ chỗ giao hợp của hai người đến khăn trải giường, toàn bộ đều ướt nhẹp.
“A —” Thời Khanh vô thức kêu thành tiếng, bụng nhỏ như có dòng nước nóng trào ra, mạnh mẽ cắn chặt gậy thịt vẫn còn đang va chạm bên trong, khoái cảm như muốn xông thẳng lên da đầu, khiến toàn thân tê dại.
Phó Hoài Yến cũng bị cô cắn đến mức nhạy cảm, tay bóp eo cô gái để bế người lên, dưới thân ép sát không hề tách rời.
“Sắp lên đỉnh rồi à?”
Thời Khanh gật đầu lung tung, tay ôm bả vai người đàn ông, ôm chặt chẽ, toàn bộ thân thể run rẩy trên người người đàn ông.
Phó Hoài Yến rút gậy thịt ra, tiếng “phụt” rõ ràng, anh ôm eo cô gái để thay đổi phương hướng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...