Ham Muốn Độc Chiếm Một Mình Em
Nói xong, cô đi lên tầng, chỉ để lại bóng lưng mảnh khảnh lạnh lùng cho những người phía sau.
Thái độ rất rõ ràng: đang nói: Cứ tự nhiên, tôi không tiếp, bởi vì cô không xứng !
Hotgirl mạng tức giận đến nắm chặt tay, kiêu căng ngạo mạn như một con khổng tước: "Cô tưởng rằng mình là minh tinh thì liền cao quý hơn tôi sao?! Cô xuống đây nói chuyện rõ ràng với tôi!"
Nào, đi xuống so sánh cấp bậc đi!
Lát nữa về tôi mua luôn mười tám cái Hotsearch dẫm chết cô, cướp luôn vị trí của cô!
Quản lý cửa hàng và nhân viên vội vàng ngăn cô ta lại, coi cô ta như tổ tông mà dỗ dành.
Người đàn ông phía sau bức bình phong đặt tách trà xuống, đứng dậy bước ra ngoài——
Nhất thời một đàn quạ bay ngang qua đầu óc từng người.
Một khắc trước vị Hotgirl mạng này còn huyên náo giờ đã câm như hến, quản lý cửa hàng và nhân viên đều đồng loạt cúi chào người đàn ông trẻ tuổi này.
Anh đứng thẳng tại nơi Ngu Hoan đã dừng lại một lúc, nhìn chằm chằm vào chiếc thang gỗ dẫn lên tầng hai.
Khuôn mặt tuấn tú không biểu lộ cảm xúc, ánh mắt thâm trầm tĩnh lặng tập trung truy tìm bóng dáng của ai đó.
Sau vài giây im lặng, Hotgirl mạng theo bản năng mở miệng: "Doãn tiên sinh ! ?"
Doãn Thừa Yến lấy lại tinh thần, đôi môi mỏng khẽ mấp máy.
Trong giây tiếp theo, anh xoay người nhanh chóng rời đi.
*
Trên.
tầng hai.
Ngu Hoan không hề bị ảnh hưởng, cô chọn một chiếc sườn xám may sẵn thay thế, búi tóc cao, trang điểm, ngồi trước ống kính và bắt đầu làm việc với nụ cười lạnh lùng đặc trưng của mình.
Kỳ thật Ngu Hoan chỉ là người có tính cách lạnh nhạt, những người từng tiếp xúc với cô đều nói rằng cô không khó tính như trong tưởng tượng.
Hôm nay cũng vậy.
Cuộc phỏng vấn diễn ra thuận lợi đến cuối cùng, dưới sự chỉ đạo của phó tổng biên tập, phóng viên hỏi một câu hỏi tạm thời được bổ sung ——
“Cô Ngu không chỉ là người Nam Thành, năm đó còn là trạng nguyên khối xã hội toàn tỉnh.
Chúng tôi đều rất tò mò về thế giới tình cảm của học bá*.
Không biết thời sinh viên ngoài việc học ra cô đã từng động lòng với ai chưa?"
(*) - Cụm từ để chỉ những người học giỏi.
“Rung động sao?” Ngu Hoan thành thật nhớ lại không lâu trước đây, trước mặt cô hiện lên bóng hình vừa nhìn thấy được qua bức bình phong lúc nãy.
Im lặng khoảng năm sáu giây, trong căn phòng yên tĩnh vang lên một câu trả lời dường như là phản xạ vô điều kiện của trái tim cô: "Có chứ.
"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...