Hàm Dục Nở Rộ FULL
Beta: Thu
Nụ hôn này ngắn hơn so với bất kỳ nụ hôn sâu nào nhưng môi lưỡi triền miên còn ngọt ngào hơn.
Nguyễn Tình bị ôm thật chặt, cô chỉ cảm thấy thân thể của mình dường như hòa vào trong thân thể của Lâm Mặc Bạch, dưới ánh nắng hai người hợp lại làm một.
Dừng lại sau nụ hôn.
Khi môi hai người tách ra phát ra tiếng "chậc" khe khẽ, vang vọng trong không khí.
Hai tay Nguyễn Tình đang ôm cổ Lâm Mặc Bạch, miễn cưỡng buông tay ra, đỏ mặt lẩm bẩm nói: "Sẽ lây bệnh.
"
"Ai lây bệnh cho ai?" Lâm Mặc Bạch mở miệng nói, giọng anh khàn khàn trầm thấp, trong đó hàm chứa một chút ý cười.
Anh ôm Nguyễn Tình từ phía sau, tay luồn sâu vào mái tóc dài như thác nước đen, đầu ngón tay nắm lấy một lọn tóc, xoay tròn rồi vòng đi vòng lại, đây từng là động tác gợi tình vô cùng quen thuộc của anh, hiện giờ vẫn giống nhau như đúc.
Nguyễn Tình không để ý đến điều đó, chỉ là dựa sát vào ngực Lâm Mặc Bạch không chút kẻ hở.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...