Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch Ngợm
Chỗ của Thu Tâm.
Nàng đang đứng nhìn mọi thứ xung quanh bỗng có tiếng bước chân đang tiến gần về phía nàng, Thu Tâm đang định quay người lại thì người phía sau nhanh hơn nàng một bước, ôm lấy nàng vào lòng từ phía sau.
- Lâu rồi không gặp, người được hứa gả cho ta! - Hàn đưa môi đến sát gần tai của nàng nói.
Hơi thở của chàng phả vào tai nàng khiến nàng hơi nhột muốn tránh né nhưng khổ TT^TT, người nào đó lại không cho nàng cơ hội tránh khiến nàng đỏ mặt.
- Ai hứa gả cho ngươi chứ? Thả ta ra! - Nàng đỏ mặt nói.
" Nàng đang xấu hổ sao? Thật đáng yêu nha! " chàng nghĩ.
- Nhanh như vậy nàng đã quên rồi sao? Là Hoàng hậu cùng hai Vương phi đã hứa gả nàng cho ta đó! - Chàng tựa cằm lên vai của nàng cười nhạt nói.
Nàng nghẹn lời, đúng là nàng bị các tỷ ấy hứa gả cho người này thật!
- Ta với nàng còn nhiều thời gian, chúng ta từ từ nói! - Chàng hôn lên tóc của nàng rồi nói.
Nàng khổ quá mà!!!
Chỗ của Hoan Nhi.
Nàng đang buồn chán, ngồi nãy giờ mà không thấy gì! Đưa nàng tới đây làm gì vậy? Tĩnh tâm hay rèn luyện? Có ai đến đưa nàng đi chỗ nào vui hơn chỗ này không? Chỗ này buồn quá à!
Thấy quá buồn chán nàng đứng lên đi tìm xung quanh xem có gì vui không, đi một vòng nàng quyết định mở cánh cửa trước mặt ra xem thì cánh cửa đột nhiên bị đẩy vào. Nàng không chú ý nên bị cách của đập trúng vào trán... đau.
- Là ai vậy? Đau quá!! - Nàng đau đến mức chảy cả nước mắt, ngồi xuống ôm lấy trán.
Người đứng trước cửa cũng bị nàng làm cho hết hồn vội ôm nàng lên đặt xuống ngồi ghế, xem vết thương của nàng.
- Ta xin lỗi! Ta không cố ý đâu, mau bỏ tay xuống để ta xem vết thương của nàng nào! - Sinh vừa xin lỗi vừa dỗ dành nàng nói.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc nàng bỏ tay xuống, ngẩng đầu lên nhìn chàng với đôi mắt đầy nước khiến người ta đau lòng.
- Đau!!! - Nàng nghẹn ngào nhìn chàng nói.
- Ta xin lỗi! Ta bôi thuốc cho nàng nhé!- Chàng nhìn cái trán bị sưng to, đỏ một mảng lớn của nàng liền đau lòng nói.
Chàng lục trong người lấy ra một lọ dược đổ dược vào tay, chàng nhẹ nhàng bôi lên trán nàng, lúc tay của chàng chạm vào vết thương khiến nàng hơi đau nên rụt người lại.
- Ngoan, ngồi yên ta bôi thuốc cho nàng ta sẽ thật nhẹ nhàng, nàng chịu đựng một chút! - Chàng dỗ dành nói rồi tiếp tục bôi thuốc cho nàng.
Nàng cũng rất phối hợp nên bôi thuốc rất nhanh là xong. Bôi xong chàng liền ôm nàng lên, đặt nàng ngồi lên đùi chàng còn chàng thì ngồi xuống ghế. Ôm chặt lấy nàng, một không gian yên tĩnh nhưng lại trở nên hài hoà hơn.
( HanhLuin: đăng chương khi chưa hoàn thành, mọi người đọc tạm nha sẽ bù sau. Thật sự xin lỗi vì sự cố này!)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...