Hai Tờ Di Chúc

Và em tin chắc cái đồng hồ Y-Ba vừa nói đúng là chiếc đồng hồ cổ của cụ Doanh, trong đó chắc phải có quyển sổ con bí mật liên hệ tới tờ di chúc. Và cái đồng hồ "quý giá" ấy đã bị tụi cướp đem đi rồi.
Ái Lan, đôi mắt sáng lên cương quyết :
- Được ! Mình phải lấy lại cái đồng hồ đó bằng được. Muốn thế, chỉ còn một cách : đuổi theo tụi cướp và lấy lại đồ đạc.
Dứt ý nghĩ, em chạy vút ra ngoài, tới chỗ để xe vespa và gọi Y-Ba đi theo.
- Được được, tôi ra đi với cô liền đây ! Chút xíu thôi hà !
Đoạn loạng choạng, anh ta đi vòng ra phía sau biệt thự, khuất tầm mắt Ái Lan lúc đó đã ngồi sẵn trên chiếc xe máy nổ êm êm.
Có tới ba phút sau, Y-Ba vẫn biệt dạng. Em cất tiếng gọi to. Không có tiếng trả lời. Không dừng được, Ái Lan vội vã dựng xe chạy vào. Y-Ba đang lúi húi cho đầu vào vòi nước trong bồn cỏ... gội đầu. Và anh ta chẳng chút vội vàng, khum hai bàn tay hứng nước rửa mặt. Em giận quá hét lên :

- Thiệt là quá xá rồi nghe, Y-Ba ! Anh không biết là tôi sốt ruột chờ đợi anh và chúng ta không được chậm trễ một phút nào không ?
- Cô tội nghiệp tôi mà ! Phải rửa cái mặt át mẻ một chút !
- Biết rồi ! Nhưng đi về rồi rửa không được sao ?
- Ý ! Đâu được ! Đi tìm cảnh sát thì phải đàng hoàng chút đỉnh và... và… cho đỡ nhức đầu mà ! Chỉ có nước lạnh là tốt nhất đó cô !
Ái Lan chỉ còn mỗi một cách là... đứng đợi. Mãi sau hai người mới ra xe.
16 - CẢNH SÁT HOẠT ĐỘNG
Cũng may cho Ái Lan, bữa đó Cảnh Sát tuần lưu lại không đi tuần tiễu tại khu vực này, nếu không, chắc hẳn thế nào em cũng bị dính một tờ giấy phạt vì lý do "chạy quá tốc độ". Chiếc xe vespa xinh đẹp lao vun vút như có gió đưa đi. Y-Ba ngồi yên sau, đôi lúc kêu lên thất thanh :
- Trời, cô chạy gì lẹ quá vậy ? Lao xuống ruộng thì chết !
- Anh yên trí. Cứ ngồi vững, muốn nói gì cứ việc, nhưng chớ có ngả nghiêng thì lật xe thiệt đó, nghe !
Chưa đầy mười phút sau, hai người đã tới ngả ba Lạc Dương-Đà Lạt-Sài Gòn. Theo sự chỉ dẫn của Y-Ba, Ái Lan cho xe chạy từ từ. Chưa đầy năm phút sau đã tới trước cửa cảnh sát La Ngà. Dựng xe xong, em nhẩy bổ vào phòng trực :
- Tôi muốn gặp ông chỉ huy ! Để báo một vụ cướp !

Nhân viên cảnh sát trực, ấn một nút đỏ trên mặt bàn. Chưa đầy phút sau, ông chỉ huy đã xuất hiện, theo sau có gần một chục nhân viên. Ái Lan trình bày rõ ràng và vắn tắt sự việc xảy ra tại biệt thự của ông Phàm rồi giơ tay chỉ Y-Ba đang ngẩn người đứng nghe, vẻ mặt lo lắng. Em bảo Y-Ba xác nhận lại sự việc trước mặt nhân viên công lực.
Anh chàng người Thượng cất tiếng hồn nhiên :
- Cô nhỏ này nói đúng đấy ! Nhưng cô ấy không nói gì về những cái ác của chúng ! Các ông thử nghĩ coi : mới đầu nó bắt cóc tôi lên xe rồi định đem đi đâu đó mới cho tôi uống chẳng biết một thứ thuốc mê gì đó. Tôi ngủ mê man, liền bị tụi nó đem bỏ vào một cái quán ở ngã ba Lạc Dương. Ðến khi tỉnh dậy, sờ vào túi thấy chùm chìa khóa đã biến mất. Sợ quá, đâm đầu chạy về biệt thự, thấy cửa mở toang hoác, đồ đạc mất hết và cô này thì bị chúng nhốt trong hầm tối.
Viên chỉ huy cảnh sát quay lại nhìn Ái Lan :
- Thế cô em có thấy chúng chạy xe về lối nào không ?
- Dạ có chứ ! Khi rời khỏi biệt thự, tôi đã để ý nhìn kỹ vết bánh xe cam nhông của chúng còn in rõ nơi cửa vườn. Và mới lúc nãy, trên con đường đi tới đây, cách trụ sở các ông chừng năm, sáu cây số, có một lối rẽ về bên phải. Có lẽ con đường đó là đường tắt tới La Ba. Và chỗ ấy thấy có vết bánh xe rõ rệt lắm.
- Cô có thể dẫn chúng tôi tới chỗ rẽ đó không ?
- Dạ được chứ ! Tôi cũng chỉ mong được dẫn các ông tới đó ngay lập tức.

Viên chỉ huy quay lại ra lệnh cho các nhân viên sẵn sàng và ông quay lại phía Ái Lan :
- Cô ra lấy xe đi ! Rồi chạy trước dẫn đường, chúng tôi theo sau vespa của cô !
Ái Lan chạy nhanh ra cửa :
- Mau lên các ông ơi ! Tụi gian phi mất hút được gần hai tiếng đồng hồ rồi đó !
Đoạn nhẩy lên xe, đạp áy nổ. Quay nhìn lại đã thấy tám, chín nhân viên cảnh sát đang chạy ra xe, vừa chạy vừa gài dây lưng đeo súng đạn. Họ nhảy ào lên một chiếc xe jeep sơn hai màu xanh trắng. Ông chỉ huy đội mũ rộng vành, dây lưng cũng không kịp thắt, choàng đại vào cổ. Và đích thân ông cầm lái. Ngay lúc đó Ái Lan đã quay số cho vespa lăn bánh, rồi sang số


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui