Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan
Mấy cô gái lần lượt nhìn về phía Vân Giai Kỳ với ánh mắt dò xét, thấy cô ăn mặc giản dị nhưng khuôn mặt lại xinh đẹp, trong lòng bọn họ không khỏi có chút hoài nghỉ.
Không phải là…
Bạn gái?
Nhưng nếu như là bạn gái, Bạc Tiêu Dương nhất định sẽ giới thiệu nghiêm túc.
Hóa ra là một người có xuất thân không ra gì không biết từ đâu xuất hiện, muốn bám vào cành cây là anh Bạc của bọn họ.
Nghĩ vậy, cô gái đứng đầu có khuôn mặt xinh đẹp nhất bước đến trước mặt cô nói: “Cô tên gĩ Cô gái vừa đi tới, trên người có mùi nước hoa nức mũi, tuy giọng điệu có vẻ lễ phép, nhưng thật ra thái độ vênh váo đắc ý, hiển nhiên không để Vân Giai Kỳ vào trong mắt.
“Trước khi hỏi tên ai đó, không phải cô nên tự giới thiệu bản thân mình trước sao? Đã là thiếu nữ xe đua, chẳng lẽ ngay cả chút lễ nghỉ xã giao ấy mà cũng không biết sao”
Cô gái kia nghe cô nói như vậy, nét mặt lập tức thay đổi, suýt chút nữa nhào lên.
Cô ta lập tức nói: “Tôi tên là Tô Mỹ Lệ, là thiếu nữ xe đua chuyên dụng của anh Bạc”
Trên người cô ta còn dán nhãn hiệu tài trợ cá nhân của Bạc Tiêu Dương.
Vân Giai Kỳ nói: “Tôi tên là Vân Giai Kỳ, đi cùng anh Bạc đến đây chơi”
“Đến chơi?”
Người phụ nữ nhướng mày: “Cô có biết đây là đâu không?”
Tay đua nữ vô cùng hiếm, xét cho cùng, trong lĩnh vực đua xe này, phụ nữ tương đối yếu.
Do đó, bình thường những người đến câu lạc bộ hoặc là phỏng vấn các thiếu nữ xe đua, hoặc là… Là bạn gái hoặc tình nhân mà lái xe đưa đến.
Tô Mỹ Lệ là linh vật đẹp nhất của đội xe, cũng là thiếu nữ xe đua duy nhất bên cạnh Bạc Tiêu Dương có thể gắn nhãn thương hiệu tài trợ trên người, cho nên cô ta rất tự cao tự đại.
Vân Giai Kỳ không thể hiểu được sự thù địch của cô ta: “Tôi đến đây chơi, còn có thể chơi cái gì nữa? Chơi xe”
“Ha ha ha”
Một đám bảo bối xe đua cười đến mức không nhịn được.
“Lái xe nữ? Không thể nào?”
“Mặc dù cuộc đua trong sân không nguy hiểm như cuộc đua đường núi, nhưng không phải ai cũng có thể chơi được”
Tô Mỹ Lệ có chút hoài nghi hỏi Vân Giai Kỳ không thèm quan tâm đến cô ta.
Bạc Tiêu Dương đã đi tới cửa ga ra: “Giai Kỳ, lại đây”
“Biết rồi”
“Cô biết chơi xe đua không?”
Vân Giai Kỳ đi về phía Bạc Tiêu Dương.
Giai Kỳ?
Mấy thiếu nữ xe đua quay mặt nhìn nhau.
Vậy mà anh Bạc lại gọi cô ấy là “Giai Kỳ”?
Trong ấn tượng của bọn họ, anh Bạc chưa bao giờ dùng xưng hô thân mật như vậy đối với bất kì người phụ nữ nào.
Tô Mỹ Lệ bỗng cảm thấy cổ họng nghẹn lại.
Ở bên cạnh, mấy thiếu nữ xe đua bắt đầu châm ngòi thổi gió..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...