Năm đó, bà ta và Cung Dận cũng coi như có một đoạn tình duyên ngắn ngủi với nhau, nếu như nhà họ Vân rơi vào cảnh tuyệt vọng, bà ta sẽ đưa Vân Giai Kỳ đi tìm Cung Dận nhận cha, nói không chừng, ở nhà họ Cung, bà ta sẽ có cơ hội trở mình.
Vân Lập Tân đối xử với bà ta như vậy, khiến trái tim của bà ta đã héo mòn từ lâu.
Bây giờ hai cha con Vân Lập Tân và Vân Ngọc Ân lại đồng lòng, dĩ nhiên Lâm Tĩnh Anh không thể không suy tính cho cuộc sống của mình.
Nếu như có một ngày, Vân Lập Tân thực sự phụ lòng bà ta, vậy thì bà ta sẽ đánh cược tất cả vào Vân Giai Kỳ, đưa Vân Giai Kỳ đi gặp Cung Dận.
Bà ta vẫn giữ vài sợi tóc của Vân Giai Kỳ.
Khi đó, Vân Giai Kỳ và nhà họ Vân đã cãi nhau một trận vô cùng kịch liệt, ở trước mặt tất cả người nhà họ Vân, cô đã cắt phăng đi mái tóc mà mình vô cùng nâng niu, ném vào người Lâm Tĩnh Anh, rồi tự cạo đầu mình, cắt đứt toàn bộ quan hệ với người nhà họ Vân.
Khi ấy để phòng trừ sau này có chuyện gì xảy ra, Lâm Tĩnh Anh đã giữ lại vài sợi tóc, sau này có thể đem đi giám định ADN.
Tuy nhiên, suy nghĩ này chỉ là nhất thời thoáng qua.
Lâm Tĩnh An cũng lo lắng nếu như nhà họ Cung chỉ nhận Vân Giai Kỳ mà không nhận bà ta thì bà ta biết phải làm sao.
Vân Ngọc Hân nào có biết rằng Lâm Tĩnh An đang tính toán cho cho tương lai của bà ta, nhìn về phía Vân Lập Tân, nói: “Vân Giai Kỳ biết thân thế của mình chưa cha?”
Vân Lập Tân lắc đầu: “Làm sao cha biết được?”
Nói rằng Vân Giai Kỳ nhận lại nhà họ Cung rồi sao?
Lỡ như Vân Giai Kỳ và nhà họ Cung đã nhận nhau, vậy thì có nhà họ Cung chống lưng, còn khốn đó sẽ càng coi trời bằng vung.
Vân Lập Tân nói xong liền quay đầu nhìn về phía Lâm Tĩnh An, thấy vậy Lâm Tĩnh An cũng lắc đầu.
Vân Ngọc Hân thấy vậy mới cảm thấy yên tâm.
Tuy nhiên, con khốn Vân Giai Kỳ đó hại cô ta đến thảm hại, cô †a nhất định không để cho cô được sống tử tế.
Nghĩ vậy, Vân Ngọc Hân liền nói với Vân Lập Tân: “Cha, cha nói với ông cụ Bạc chuyện con bị thương đi.
Nếu như ông cụ Bạc biết được con bị Vân Ngọc Hân hãm hại như thế này chắc chắc ông ấy sẽ xả giận cho con.
Lại thêm lần trước ông ấy bị anh Tuấn Phong đối xử như vậy, chắc chắn sẽ càng căm ghét Vân Giai Kỳ”
Vân Lập Tân ngay lập tức hiểu được suy nghĩ của Vân Ngọc Hân, chỉ cần ông cụ Bạc ra tay thì cho dù là Bạc Tuấn Phong cũng không thể bảo vệ Vân Giai Kỳ.
“Được rồi, cha gọi điện cho ông ấy ngay”
‘Vân Ngọc Hân liếc mắt cười lạnh: “Con khốn Vân Giai Kỳ này, cô †a tưởng rằng có con rồi thì có thể bước vào nhà họ Bạc sao? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Chỉ cần nhà họ Bạc cho răng Bạc Vũ Minh là con của con, thì Vân Giai Kỳ vĩnh viễn không thể trở thành con dâu nhà họ Bạc đâu”
“Hơn nữa, không chỉ mình ông cụ Bạc muốn đuổi cổ cô ta đi, mà ngay cả những người khác trong nhà họ Bác cũng muốn đuổi cô ta đi cho khuất mắt.
Con nhớ là Bạc Tuấn Phong có một cô em gái, cũng rất căm ghét Vân Giai Kỳ đúng không?
Nếu như cô ta biết Vân Gia Kỳ quay lại thì sẽ như thế nào đây?
Mặc kệ ra sao, tóm lại, Vân Gia Kỳ chắc chắn sẽ phải chết”
Chỉ cần Vân Giai Kỳ chết, cô ta sẽ có cơ hội tiếp cận Bạc Tuấn Phong một lần nữa, đến lúc đó, nhà họ Vân sẽ có cơ hội trở mình.
Vân Gia Kỳ và Doãn Lâm đi đến bãi đậu xe, ngồi lên xe.
Sau khi lên xe, Vân Gia Kỳ liền nhíu mày, cô cảm thấy có chút đau đầu.
“Cô Vân, tối hôm qua cô ngủ không ngon sao?”
“Ừm”
“Vậy lát nữa quay về cô nghỉ ngơi chút đi”
“Được”
Vân Giai Kỳ còn chưa kịp phản ứng, một tiếng “rầm” vang lên.
Toàn bộ chiếc xe dao động dữ dội.
Vân Giai Kỳ vô cùng sửng sốt, nhìn ra ngoài cửa sổ, ở lối ra của bãi đậu xe, một chiếc Maserati phiên bản giới hạn đã đâm vào xe của cô.
Cô nhanh chóng mở cửa bước xuống xe, cùng lúc đó, chủ nhân chiếc Maserati cũng bước ra khỏi xe.
Chủ xe là một người phụ nữ ăn mặc đẹp, tay xách túi hàng hiệu, đeo kính râm, đi tới trước xe nhìn một cái, lông mày chợt cau lại.
Vân Gia Kỳ cũng nhìn liếc nhìn người phụ nữ đó, toàn thân cô hoàn toàn sững sờ.
Bạc Thúy Quỳnh?
Sao lại là cô ta?
Cô chợt nhớ ra bệnh viện này là bệnh viện tư nhân của Bạc Tiêu Dương.
Ngành y tế của nhà công ty Bạc Vân vẫn luôn do Bạc Tiêu Dương phụ trách.
Bạc Thúy Quỳnh là em gái của Bạc Tiêu Dương, cũng là em họ Bạc Tuấn Phong, không có gì ngạc nhiên khi cô ta xuất hiện ở đây.
Trong khi Vân Giai Kỳ còn đang nhíu mày trầm tư thì bỗng nghe.
thấy tiếng Bạc Thúy Quỳnh hét lớn: “Cô lái xe kiểu gì vậy hả?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...