Trong phòng ngủ.
Vân Giai Kỳ vừa tảm xong, đang chuẩn bị lên giường ngủ.
Chuông điện thoại vang lên.
Cô vừa nhấn nút nghe, đầu dây bên kia vang lên giọng nói thận trọng của Cố Phương Huyền: “Cô Vân, cô ngủ chưa?”
“Chưa”
“Có làm phiền cô nghỉ ngơi không?”
Vân Giai Kỳ cười: “Không đâu, Phương Huyền, cô đã nghĩ: Cố Phương Huyền hơi giật mình chưa?”
Đã lâu lầm không có ai gọi cô là “Phương Huyền” nữa rồi.
Cố Phương Huyền không khỏi có chút cảm thấy thân thiết với Vân Giai Kỳ Cố Phương Huyền nói: “Cô có thể nói cho tôi biết, cô định sắp xếp công việc gì cho tôi không? Không giấu gì cô, bây giờ tôi rất mong muốn được kiếm tiền.
Tôi cần tiền! vì thế, chỉ cần có công việc phù hợp, có khổ có mệt, tôi cũng chấp nhận!”
Vân Giai Kỳ nghe xong, nói với cô ấy: “Bây giờ tôi muốn thành lập một công ty về điện ảnh.
Hiện tại đang có dự định này, công ty điện ảnh thành lập, thời gian đầu sẽ cần chuẩn bị rất nhiều vị trí, nhiều vị trí ấy tôi đều có người quen.
Nhưng cô có muốn ký hợp đồng với công ty chúng tôi, làm giám đốc nghệ thuật không?”
“Giám đốc nghệ thuật?” Cố Phương Huyền hơi giật mình: “Quả thực tôi học khoa truyền thông, nhưng tôi chỉ mới như búp măng non, chưa có kinh nghiệm gì, làm giám đốc nghệ thuật…tôi sợ.”
“Có rất nhiều công việc quả thực cần phải có kinh nghiệm, nhưng về lĩnh vực nghệ thuật, thiên phú quan trong hơn kinh nghiệm.
Cô thấy thế nào?”
“Tôi..
Cố Phương Huyền hạ quyết tâm: “Tôi băng lòng thử sức! Nếu tôi làm không tốt, có thể chuyến vị trí, nhưng tôi xin hứa, tôi nhất định sẽ cố gắng làm thật tốt!”
“Ừm, tốt.
Vậy cô đợi tôi thông báo là được.”
“Được”
Ngày hôm sau Bạc Ngạn Thiên tổ chức tiệc chiêu đãi Mộ Khánh An và Mộ Ngọc My tại nhà họ Bạc.
Bạc Tuấn Phong tới công ty từ sớm.
Anh đã bình phục gần như trước kia, bắt đầu công việc tiếp quản Bách Nhạc.
Chỉ là vì mất trí nhớ một số công việc của Bách Nhạc có chút lạ lắm, cộng thêm Bạc Ngạn Thiên đã ép Tân Khải Trạch nghỉ việc, tuyến trợ lý mới cho anh, về công việc cũng vân phải làm quen với nhau một thời gian Mục đích mà Bạc Ngạn Thiên tố chức bữa tiệc là để bàn bạc cụ thế hơn về đám cưới Trong bữa tiệc, bông nhiên Bạc Ngạn Thiên đề nghị nói: “Việc chuẩn bị cho đám cưới cũng phải mất một khoảng thời gian.
Dù sao thì đám cưới của Ngọc My cũng sẽ là một đám cưới có quy mô lớn nhất.
Nhưng, trước đó Khánh An à, nếu không cứ để hai đứa trẻ thích nghỉ trước.”
Ý của Bạc Ngạn Thiên là muốn sống thử trước hôn nhân.
Đương nhiên Mộ Khánh An rất vui mừng khi thấy thành quả, nhưng ông ta gả con gái đi, đương nhiên cũng phải cẩn thận một chút.
Mộ Khánh An hơi do dự nói: “Điều này…mặc dù nói là đã đính hôn rồi, sau này, hai đứa nó ở với nhau, hợp lẽ thời cơ chín muồi thì mọi sự sẽ thành công.
Nhưng bây giờ, ở cùng nhau sớm như thế, có bị người ngoài dị nghị không?”
“Dị nghị gì chứ?”
Bạc Ngạn Thiên nói: “Hôn ước cũng đã định rồi.
Việc này, sớm muộn cũng thành! Tôi chỉ lo, nếu không thích nghỉ trước, kết hôn xong, hai đứa nó không va chạm, rồi lại phải chịu ấm ức.
Trước đám cưới cứ thích nghỉ với nhau trước cũng tốt”
Nói rồi, ông ta lại nói: “Thời gian này tôi sẽ tìm người cùng Ngọc My đi xem nhà.
Sau đó, kết hôn chính thức thành vợ thành chồng rồi, vẫn phải về nhà họ Bạc ở cùng với tôi.
Coi như hãy tận hưởng thế giới hôn nhân của hai đứa trước!”
Mộ Khánh An hiểu ý của Bạc Ngạn Thiên Sức khỏe của Bạc Ngạn Thiên ngày một xấu đi.
Vì vậy, đương nhiên muốn có cht đế bế bồng, có người chăm sóc cho mình..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...