Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan
Vân Giai Kỳ càng không nhịn được, nước mắt lại càng không ngừng ‘tuôn rơi.
Đêm đã khuya.
Cửa nhà Cung trạch.
Vân Giai Kỳ đẩy cửa bước xuống xe.
Bạc Tiêu Dương hạ cửa kính xe xuống.
Mắt cô vẫn còn đỏ.
Bạc Tiêu Dương nói: “Anh trai cô nhìn thấy đừng để anh ấy nghĩ là tôi bắt nạt cô đấy nhé”
Vân Giai Kỳ cười: “Không đâu”
“Vậy anh ấy hỏi cô, sao lại khóc, cô trả lời thế nào”
Vân Giai Kỳ nói: “Tôi sẽ nói, thứ muốn đấu giá lại không đấu giá được, tức quá mà khóc thôi”
Bạc Tiêu Dương bị cô chọc cười Cậu ta sờ cánh mũi, nói: “Cô nghỉ sớm đi”
“Ừm, ngủ ngon”
“Ngủ ngon”
Vân Giai Kỳ đi tới cửa nhà, hít một hơi khí lạnh, lại nhẹ nhàng dụi mắt, mới mở cửa đi vào.
Mãi tới khi nhìn thấy cô vào trong nhà, Bạc Tiêu Dương mới lái xe rời đi Vân Giai Kỳ vừa vào trong đã nghe thấy tiếng soi mới lạnh lùng vang lên ở phòng khách.
“Muộn như thế này rồi mới về, một cô gái vẫn chưa lấy chồng, đính hôn rồi mà nửa đêm mới chịu về nhà.”
Vân Giai Kỳ quay đầu lại nhìn thấy Mộng Yến Mi đang ngồi trong phòng khách, vẻ mặt không mấy vui vẻ.
Hình như Cung Dận và Cung Chiến đều không có nhà Bình thường Cung Dận và Cung Chiến ở nhà, Mộng Yến Mi sẽ coi Vân Giai Kỳ như không khí, Hai người họ không có nhà, Mộng Yến Mi mới dám nói như vậy, Vân Giai Kỳ nhìn đồng hồ, mới có mười giờ tối.
Sau khi bữa tiệc từ thiện kết thúc, Bạc Tiêu Dương dẫn cô đi ăn chút đồ mới về.
Quả thực cũng có muộn một chút Nhưng cũng không muộn tới mức nửa đêm nửa hôm.
Vân Giai Kỳ không nói gì, đi thẳng lên lâu.
Mộng Yến Mi thấy cô không để ý, tức nghẹn họng: “Không nhìn thấy dì ngồi đây có phải không? Trong mắt con không có người dì này à? Di hỏi con, con hoàn toàn không để lọt vào tai sao?”
Vân Giai Kỳ vẫn không dừng bước, cứ thế đi thẳng lên lầu.
Cô không muốn có tranh chấp với Mộng Yến Mi.
Cô ở lại trong gia đình này là vì cha và anh trai Nếu Mộng Yến Mi đã nhường một bước, chấp nhận đế cô ở trong nhà họ Cung, cô cũng nên nhường một bước.
Vân Giai Kỳ tưởng rằng, cô chịu nhịn như thế, Mộng Yến Mi sẽ dừng lại ở đó, không ngờ, bà ta lại đuổi theo cô lên lầu.
“Con đứng lại đó cho dì!”
Vân Giai Kỳ đi tới cửa phòng, nghe thấy tiếng bước chân đuổi theo của Mộng Yến Mi, quay người lại, nhìn bà ta Mộng Yến Mi nói: “Có phải di không đặt quy định cho con thì con hoàn toàn không coi di ra gì đúng không?”
Vân Giai Kỳ nhắm mắt lại, rồi lại mở mắt ra, giễu cợt nói: “Di, di tức giận với ai ở ngoài à? Vì thế muốn đem cục tức này đổ lên người con?”
Mộng Yến Mi nhất thời nghẹn họng.
Câu nói ấy của Vân Giai Kỳ quả thực đoán đúng một nửa.
Quả thực bà ta đã tức giận ở ngoài.
Bình thường, Mộng Yến Mi có một nhóm những quý bà, lúc rảnh rỗi sẽ hẹn nhau đi làm đẹp, chơi mạt chược: Hôm nay lúc chơi mạt chược, có một bà bình thường cũng không ưa Mộng Yến Mi cho lầm, đã cố ý chọc tức bà ta..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...