Mộ Ngọc My nháy mắt với cô ấy và nhẹ nhàng gật đầu.
Đoàn Lương Thanh lại nói: “Tôi sẽ chỉnh đốn Vân Giai Kỳ đó cho côITối nay, cô ta không thoát nối đâu.
Tôi sẽ tìm mọi cách đế cô ta say.
Nếu không say được, tôi sẽ dùng cách thủ đoạn! Đến lúc đó, Tôi sẽ ném cô ấy cho gã đàn ông nào đó, sau đêm nay, hôn ước của cô ta và Bạc Tiêu Dương còn giữ được không? HỊ Mộ Ngọc My che miệng cười: “Tiểu Thuần, cô thật là…”
“Tôi là làm vì ai… không phải cho cô? Đồ ngốc”
Vân Giai Kỳ cầm viên xúc xắc và nhìn vào sân, trên bàn đã có năm chiếc cốc đầy.
Cô không muốn uống.
Vinh Thế Vũ cũng đếm số chén: “Còn thiếu một điểm sáu nữa, Giai Kỳ, nếu em lắc được sáu điểm, thì sẽ an toàn”
“Nếu em lắc không được sáu điểm thì sao?”
“Anh sẽ lắc nó cho em” Vinh Thế Vũ lấy xúc xắc sau khi anh nói.
Đoàn Lương Thanh phản ứng lại, tức giận nói: “Vinh Thế Vũ, anh đừng đùa chứ?”
“Ai đùa chứ?”
“Ai lại không biết anh là cánh tay phải trong quán bar này, anh muốn tuyển dụng giờ nào? Anh có dễ dàng lắc 6 điểm không?”
“Lại thế nào nữa?”
“Cô ấy muốn lắc 6 điếm, kế cả anh, anh đều phải trực tiếp sẵn sàng lên phục vụ”
“Cho dù cô ấy lắc chưa đến 6 điểm, cũng là tôi thay cô ấy uống, trái lại, tôi sẽ không để người phụ nữ của tôi uống rượu đâu”
Đoàn Lương Thanh hùng hổ hăm dọa: “Cô ấy trở thành người phụ nữ của anh khi nào? Vinh Thế Vũ, anh uống nhiều quá phải không”
“Bạc Tiêu Dương không ở đây, cô ấy là người phụ nữ của tôi, em gái tôi! Tôi không bảo vệ ai bảo vệ đây?”
Đoàn Lương Thanh bị châm chọc một câu, biểu cảm đặc biệt khó nhìn: “Vậy anh đùa như thế, còn có ý gì? Dù sao anh thay cô ấy uống rượu, Cô ấy không uống rượu, còn đùa kiếu này làm gỉ? Thua hay chơi không nối?
Vinh Thế Vũ nói: “Cần anh lo? Làm sao, anh cũng có thể tìm một người đàn ông nào đó uống cùng anh mà, không phải chúng tôi không cho phép làm như vậy”
Đoàn Lương Thanh không nói nên lời Vân Giai Kỳ nói: “Để tôi tự làm”
Cô tiện tay lắc đến 6 điểm.
Vinh Thế Vũ không hiề do dự khen ngợi: “Giai Kỳ, em thật may mắn!”
“Vẫn còn may mắn ư? Anh trực tiếp uống hết toàn bộ đi!”
“Không phải sẵn sàng sao?”
Vinh Thế Vũ đứng dậy, buông lỏng cà vạt, nhìn thoáng qua Vân Giai Kỳ, rồi quay qua nhìn Bạc Tuấn Phong, giọng điệu khiêu khích: “U nhàn thục nữ thế này, sánh cùng quân tử sánh vầy lứa duyên! Vì Giai Kỳ, tất cả đều xứng đáng!”
Nói xong, anh ta liền một hơi uống cạn 6 ly rượu.
Mọi người đều phải giương mắt mà nhìn.
Một hơi uống hết, Vinh Thế Vũ ngồi xuống, Mộ Ngọc My giương mắt nhìn nói: “Uống hết 6 ly rượu đều không chớp mắt, cậu chủ Vinh tửu lượng của anh cũng tốt quá nhỉ?”
Vinh Thế Vũ thuận tay ôm Vân Giai Kỳ: “Tửu lượng không tốt, làm sao bảo vệ người phụ nữ của mình?”
Đoàn Lương Thanh tức giận, không bình tĩnh nói: “Quả nhiên anh chơi xấut”
Vinh Thế Vũ nói: “Có vẻ như anh đang nhắm vào người phụ nữ của tôi? Từ lúc đầu đã nhắm vào, vả lại, tôi chơi xấu lúc nào? Giai Kỳ tự mình lắc vào điểm, tôi cũng uống hết rồi, chỗ nào chơi xấu?”
Đoàn Lương Thanh giận đến mức không nói nên lời Bạc Tuấn Phong nghe vậy, ánh mắt trong chốc lát lạnh như băng: “Anh nói, ai là người phụ nữ của anh?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...