Hải Tặc Vương Chi Sinh Đôi FULL
----- Quần đảo Sabaody , Paradise ----------
" Cuối cùng cũng đến nơi ...!" Haruki vui vẻ nói khi nhìn thấy được bóng dáng của quần đảo Sabaody.
Bởi vì có Robin đi cùng nên hai người không thể sử dụng năng lực dịch chuyển bằng cổng không gian vì Robin chưa bao giờ được sử dụng cách đó và khoảng cách giữa nơi của ba người và quần đảo Sabaody khá xa nên nếu như Robin đi qua cổng dịch chuyển thì có khả năng nàng sẽ bị ảnh hưởng nặng đến tâm trí và thậm chí có thể bị trở thành một người ngu ngốc .
" Bọn hắn nói là sẽ gặp ở đâu nhỉ ? " Haruki quay đầu nhìn anh .
" Ở khu 78 ." Haruto nhìn chằm chằm quần đảo trước mặt , sau đó trả lời cô .
" Ta nghe nói ở nơi này có đến 79 khu vực ah ...!" Haruki lẩm bẩm nói rồi nhìn xuống dưới mặt biển .
" Hay là chúng ta đi thử một chuyến xuống Đảo Người Cá đi ? Nghe nói nơi đó đẹp lắm nha ." Haruto mặt hắc tuyến nhìn cô trước khi nhu nhu thái dương .
" Lần này chúng ta đến đây không phải là để đi chơi.
Sau khi gặp mặt xong thì chúng ta sẽ nhanh chóng quay trở lại hòn đảo cũ.
" Haruto nói khiến cho cô bĩu môi thất vọng .
" Chỉ là đi chơi một chút thôi mà.
Robin cũng muốn mà đúng không ? " Robin ngẩng đầu nhìn cô rồi nhìn sang anh , không biết nên gật đầu hay lắc đầu.
Nàng thật sự muốn biết được khu vui chơi là gì , công viên giải trí là gì nhưng nghe anh nói phải rời đi sau công việc khiến cho nàng chần chừ.
Nàng rất muốn đi chơi nhưng đồng thời nàng không muốn khiến cho anh gặp rắc rối ...
" Ngươi muốn đi chơi sao , Robin ? " Haruto quay đầu nhìn nàng , cặp huyết mâu dịu xuống .
" Vâ- Vâng ...!Có được không , Haruto ca ? " Robin ngập ngừng nói , hai tay hơi chắp vào nhau.
Anh nhìn nàng một lúc rồi nhìn lên Haruki , hơi nhướng mày rồi thở dài .
" Được thôi , nếu như các ngươi muốn.
" Hai người đều nở nụ cười vui vẻ khi được anh chấp thuận .
" Đến rồi ." Khi chiếc thuyền vừa cập bến , cả ba người ngay lập tức từ trên boong thuyền biến mất không một dấu vết.
Những tên phụ thuyền và thuyền trưởng đều giống như không nhìn thấy bọn họ biến mất mà tiếp tục đứng im ở trên thuyền.
Tình trạng này duy trì rất lâu trước khi có một người khó hiểu nhìn con thuyền cứ đứng im mà không có ai di chuyển xuống .
Tên đó đi tới trước con thuyền và kêu to nhưng không một ai trả lời.
Mặc dù hắn có thể nhìn thấy những người phụ thuyền ở trên nhưng điều quái dị ở đây chính là không một ai cử động cả , ngay cả di chuyển chân tay một chút cũng không ...!cứ như là đã biến thành một bức tượng vậy.
Tên đó sợ hãi nhìn xung quanh nhưng vẫn không thấy điều gì xảy ra nên mới lấy hết can đảm để đi lên con thuyền.
Hắn đi đến từng người và làm mọi cách để thu hút sự chú ý của những người kia nhưng không thành.
Cho đến khi hắn tiến vào phòng thuyền trưởng và chạm tay lên vai của ông ta .
" Hả ? ...!Ngươi là ai ? " Tên thuyền trưởng ban đầu hơi lắc lư một chút rồi mới quay đầu nhìn tên kia .
" Các ngươi là ai và làm gì ở đây ? Đã cập bến rồi mà không một ai di chuyển , các ngươi cứ như một bức tượng vậy ! "
" Cập bến ? Ở đâu cơ ? " Tên kia khó hiểu nhìn tên thuyền trưởng .
" Đương nhiên là quần đảo Sabaody rồi.
Ngươi đã đi đến đây thì đương nhiên phải biết nó là đâu chứ ? " Tên thuyền trưởng lúc này mới ngạc nhiên cực độ nhìn tên kia .
" Tại sao lại là ở quần đảo Sabaody ? Bọn ta đang là chở hàng đến đảo Kumate ah ? " Tên kia lúc này đã thật sự nhìn tên thuyền trưởng với cặp mắt nghi ngờ .
" Ngươi đây là đùa giỡn ta ? Đảo Kumate và quần đảo Sabaody có lộ trình giống nhau hay sao mà ngươi lại có thể nhầm lẫn được ? "
" Thuyền trưởng ! Nơi này không phải là quần đảo Sabaody ah ? Không phải chúng ta đang ở trên đường đến Kumate sao ? " Một tên phụ thuyền bước vào trong và ngạc nhiên khi nhìn thấy kẻ lạ mặt .
" Ngươi nghĩ ta biết sao ? Ta chỉ nhớ rằng ta đang đi đúng chính xác hướng đến đảo Kumate và hiện giờ chúng ta lại ở quần đảo Sabaody ! " Tên thuyền trưởng bất mãn nói .
" Như vậy ...!thì các ngươi có nhờ gì ngoài điều đó nữa không ? "
" Không , tất cả những gì ta biết là khi ngươi chạm vào vai ta là ta đã ở đây rồi ...!" Tên thuyền trưởng lắc đầu .
" Các ngươi sau khi cập bến là không hề có bất cứ người nào di chuyển.
Như một bức tượng vậy ! "
" Kì lạ ...!" Rồi đột nhiên cả ba người bọn hắn rùng mình.
Mặc dù không hiểu vì sao lại đột nhiên rùng mình như vậy nhưng bọn hắn đều cảm thấy có gì đó không ổn ở đây.
Cho dù rất muốn tìm hiểu vì sao nhưng nơi đây là Sabaody , nơi các hải tặc tụ tập lại.
Nếu như không muốn bị để mắt tới thì tốt nhất nên nhanh chóng rời đi khi còn có cơ hội .
" Được rồi , nếu như vậy thì các ngươi hãy rời đi nhanh chóng.
Ta nghĩ rằng các ngươi không muốn phải gặp phải hải tặc đâu nhỉ ? "
" Được rồi ...!" Tên thuyền trưởng và tên phụ tàu nhanh chóng gật đầu rồi chuẩn bị để rời bến.
Chỉ là bọn hắn vẫn còn cảm thấy rằng có điều gì đó mà bọn hắn đã quên mất .
------------------------------
" Haruki tỷ , chúng ta rời đi như vậy được sao ? " Robin nhìn cô , hơi nhướng mày hỏi .
" Ngươi đừng lo , Robin.
Bọn hắn sẽ không làm gì chúng ta nếu như chúng ta rời đi ." Haruki lắc đầu nói.
Ba người bọn hắn đã đến được khư vực thứ 70 và đang tiến về khu vực thứ 78.
" Vâng ...!"
" Robin , sau khi đến nơi đó thì bọn ta sẽ để ngươi ở lại khách sạn.
Đừng đi ra ngoài được chứ ? Nếu như có ai muốn đi vào thì tuyệt đối đừng mở cửa cho bọn hắn.
" Haruto cúi đầu nhìn Robin , cẩn thận nói .
" Được ." Nàng gật đầu nhu nhuận .
" Tốt.
Nếu như lần này mọi thứ không có gì xảy ra thì ta sẽ cho ngươi và Haruki đi chơi , được chứ ? " Anh mỉm cười xoa đầu nàng .
" Vâng ! " Nghe đến được đi chơi khiến cho nàng trở nên phấn khích và nở nụ cười thật tươi .
" Chỉ mong rằng ...!" Anh hơi ngẩng đầu nhìn dòng người đi qua lại , đôi huyết mâu loé lên một tia quang mang .
" Bọn Thiên Long Nhân kia đừng ngu dốt đụng đến chúng ta là được ...!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...