Toàn bộ dương v*t đều bị vách tường mềm mại bao vây, bên trong hậu huyệt vừa nóng lại ẩm. Thế Huân lúc bắt đầu còn có thể khống chế tốc độ của mình, khi sâu khi cạn, trừu sáp từ từ, khoái cảm mặc dù không mãnh liệt, nhưng cảm giác tê dại cũng rất thoải mái. Nhưng một lúc sau, dương v*t bị kích thích chảy ra càng nhiều chất nhầy, làm bên trong hậu huyệt trắng mịn dính nháp, quy đầu vương về phía trước liền thống một cái, Thế Huân không thể tự chủ tăng nhanh tốc độ trừu sáp.
“Aha…” Hậu huyệt bị dương v*t nóng bỏng ra vào rất nhanh, quy đầu mỗi một lần đều hướng chỗ sâu nhất mà đỉnh. Thân thể Lộc Hàm liền theo đó run một chút, nhưng phía trước thẳng tắp lại không ai ngó ngàng, trụ thịt lung lay lên xuống, thực sự rất khó chịu, Lộc Hàm liền nhịn không được tự mình cầm lấy nó cao thấp lộng bộ.
“Đừng tự mình lộng.” Thế Huân ương ngạnh bắt lấy bàn tay đang tự an ủi mình của Lộc Hàm. Lúc trước cùng Quan Lâm ân ái, anh không có so đo cái này, dù sao dương v*t cũng là bộ vị mẫn cảm nhất ở phía trước của đàn ông, an ủi một chút càng đạt thêm nhiều khoái cảm, thậm chí có khi Thế Huân còn giúp Quan Lâm xoa nắn vài cái giúp hắn thoải mái đến bắn ra. Nhưng hiện tại, khi Thế Huân nhìn thấy quy đầu căng phòng bị nghẹn đến đỏ bừng kia, biết cậu khẳng định bị trướng đến khó chịu, nhưng anh lại không muốn cho Lộc Hàm lấy tay an ủi, mà là muốn cậu bị chính mình trừu sáp đến bắn ra, như vậy chứng minh chỉ có mình mới làm cho cậu đạt được cực hạn khoái cảm.
“Ân…” Thế Huân nói cái gì Lộc Hàm liền nghe theo cái đó, cho dù dương v*t trướng đến phát đau, cũng ngoan ngoãn thả lỏng tay.
Bộ dáng nhu thuận của Lộc Hàm làm cho lòng Thế Huân mềm nhũn, không muốn cậu khó chịu, dương v*t lại trừu sáp vào hậu huyệt mau hơn. Nhưng đồng thời gây cho Lộc Hàm khoái cảm, Thế Huân chính mình cũng bị vui thích tra tấn đến tận cùng, giống như sắp phát điên rồi, rõ ràng mỗi một lần đều đỉnh tới chỗ sâu nhất trong thân thể cậu, nhưng anh vẫn cảm thấy vô pháp thỏa mãn, còn muốn sáp nhập càng sâu hơn một chút.
Hai chân Lộc Hàm đặt ở hai bên hông làm Thế Huân cảm thấy có chút vướng bận, liền dùng tay túm lấy chân cậu, đem nửa thân dưới của Lộc Hàm gần như nhấc lên, mông lại hoàn toàn hướng về phía trước. Thế Huân lúc này mới vừa lòng, dương v*t một lần lại một lần hung hăn đâm vào hậu huyệt, xương hông hai bên không ngừng đập vào cái mông mềm nhũn, phát ra âm thanh ba ba vang dội.
“A a… Thế Huân…” Tới lúc này, Lộc Hàm sao còn nhịn nổi, thân thể bị Thế Huân lăn tới lăn lui, đại não cũng bởi vậy mà trở nên mê muội, vui thích đến nước mắt che mờ, thậm chí ngay cả hô hấp đều không thông thuận, há to miệng hớp khí, chăn đệm dưới thân rối rắm hỗn độn thành một đống, nếu là trước kia, Lộc Hàm khi bắn tinh nhất định sẽ lấy tay bao lấy dương v*t, cố gắng không để vương vãi khắp nơi, hiện tại đang ở trên giường, đáng lý còn phải cẩn thận hơn. Nhưng giờ khắc này cậu đã bị Thế Huân làm cho tâm thần bấn loạn, đầu óc căn bản không thể tự suy nghĩ, sau một lần điên cuống đỉnh tiến, tinh dịch không hề báo trước từ trụ thịt thẳng đứng phun ra ngoài, trên ngực, trên bụng Lộc Hàm nháy mắt liền dính đầy tinh dịch trắng ngà.
Lúc Lộc Hàm bắn tinh, hậu huyệt kịch liệt co rút lại, mút cho quy đầu càng cương, làm Thế Huân cơ hồ đồng thời cũng bắn ra.
Qua cơn cuồng loạn, trong phòng ngủ chỉ còn lại tiếng thở dốc ồ ồ của hai người đàn ông, Thế Huân buông hai chân Lộc Hàm xuống, cũng không màn trên người cậu dính đầy tinh dịch, dương v*t luyến tiếc rời khỏi hậu huyệt ấm áp, trực tiếp dùng tư thế lúc giao hợp, ghé vào trên người Lộc Hàm. Trái tim hai người để sát cùng một chỗ, tình cảm mãnh liệt qua đi, cảm giác ấm áp lại tràn ngập không gian.
“Thế Huân Thế Huân…” Lộc Hàm nhỏ giọng khẽ gọi, hai tay hoàn trụ bả vai rộng lớn của Thế Huân.
“Hửm!?” Ngô… Trong ngực của cậu hảo ấm, Thế Huân nhắm mắt, đầu vùi vào bên gáy Lộc Hàm.
“Không có việc gì.” Lộc Hàm nhẹ nhàng đáp, Thế Huân nhìn không thấy nụ cười ngập tràn hạnh phúc trên mặt cậu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...