Hai Con Người, Một Cuộc Đời

Hai tay Lộc Hàm run rẩy cởi bỏ dây lưng của Thế Huân, sau khi quần được kéo xuống, bên trong lộ ra quần lót màu đen ôm lấy dương v*t, càng làm nổi bật thêm hình dáng thô dài. Lộc Hàm do dự một chút rồi kéo quần lót xuống, trụ thịt sắc tím lập tức nhảy ra, cứng rắn đứng thẳng trước mắt Lộc Hàm. Nguyên lai bao quy đầu sớm đã được lột ra, cái đầu nấm cực đại no đủ sáng bóng, Lộc Hàm lấy ngón tay nhẹ nhàng chạm vào, ngô… Hảo nóng.

“Nhanh lên cầm nó.” Thế Huân bất mãn với động tác thong thả của Lộc Hàm, hung hăng nhéo đầu v* cậu một cái.

“A!” đầu v* truyền đến đau đớn làm Lộc Hàm kêu lên một tiếng, nhanh chóng lấy tay vây trụ dương v*t của Thế Huân, trụ thịt nóng bỏng đến mức lòng bàn tay của cậu cũng hầm hập nóng theo. Tuy rằng lần đầu tiên Thế Huân không có ấn tượng, nhưng Lộc Hàm thì nhớ rất rõ, cậu biết như thế nào mới có thể làm cho Thế Huân càng thêm thoải mái. Dù nói đây mới là lần thứ hai Lộc Hàm làm tình, nhưng trước kia cậu đã từng tự an ủi, hành động này coi như khá thuần thục. Tay Lộc Hàm cao thấp di động giúp Thế Huân lộng dương v*t.

“Thủ pháp không tồi, xem ra cậu thường xuyên giúp khách nhân lộng.” Được Lộc Hàm an ủi Thế Huân cảm thấy rất thoải mái, đĩnh thẳng thắt lưng làm cho dương v*t cọ xát mạnh hơn vào trong tay của Lộc Hàm.


Ở cùng Quan Lâm 5 năm, Thế Huân thật sự là sủng hắn đến mức tận cùng, cho tới bây giờ cũng chưa từng bắt hắn giúp mình thủ dâm hay khẩu giao, mỗi một lần làm tình đều luôn quan tâm đến cảm thụ của Quan Lâm trước, sợ hắn có tí xíu đau đớn hoặc là khó chịu. Nhưng bởi đối tượng hôm nay là Lộc Hàm, trong mắt anh cậu bất quá chỉ là một MB, không cần chăm sóc che chở, hơn nữa Thế Huân hôm nay vốn chính là muốn phát tiết, hành vi so với khi cùng Quan Lâm càng thêm phóng túng tùy tiện, bất quá cũng làm cho anh cảm giác được càng nhiều thoải mái.

Lộc Hàm không có hé răng, tiếp tục giúp Thế Huân lộng dương v*t, cảm giác thứ trụ thịt nóng bỏng kia lại thô lớn lên rất nhiều, lỗ nhỏ nơi quy đầu thậm chí đã tràn ra chất lỏng, dính nháp đầy tay cậu, bất quá thứ keo trắng mịn này làm Lộc Hàm càng thêm thông thuận để giúp Thế Huân an ủi.

“Sao không kêu nữa, lúc nãy kêu rất dâm đãng mà.” Thế Huân đưa tay nâng lên cằm Lộc Hàm, ánh mắt lộ ra nụ cười khiêu khích, đồng thời lực đạo xoa bóp đầu v* cũng tăng theo.


“Aha… Ngô… Ngô tổng…” đầu v* vẫn luôn bị Thế Huân nắm trong tay đùa bỡn, bản thân lại đang an ủi dương v*t của Thế Huân, lúc nãy bởi vì những lời khinh rẻ của Thế Huân nên cậu mới cố đè ép thanh âm rên rĩ, vậy mà hiện tại lại bị nụ cười khiêu khích của Thế Huân làm cho nhịn không được rên thành tiếng.

“Thực tao!” Thế Huân trước sau đều không có nghe qua Lộc Hàm nói gì nhiều, nhiều nhất cũng chỉ lắp bắp một tiếng Ngô tổng. Nhưng thanh âm của cậu quả thật không tồi, nhẹ nhàng ôn nhu, nhất là dưới kích thích của tình dục càng có chút ám ách có chút vi suyễn, tiếng than nhẹ nhàng ngọt nị làm trái tim anh trở nên ngứa ngái. Thế Huân thẳng tiến đem tiếng rên rĩ của Lộc Hàm nuốt vào trong miệng, ngậm lấy đôi môi mềm mại mà tham lam mút vào.

Bàn tay Thế Huân mò đến khố gian của Lộc Hàm, linh hoạt rút ra dây lưng, cởi bỏ quần, bái hạ quần lót, luồn vào phía sau bắt lấy một bên mông của cậu vuốt ve.

“Ngô…” Miệng bị Thế Huân chiếm cứ, Lộc Hàm chỉ có thể thoát ra thanh âm mơ hồ. Giúp Thế Huân an ủi dương v*t đã được một lúc làm cho tay cậu có chút mỏi, liền buông tay tạm nghỉ ngơi, nhưng ngay lặp tức Thế Huân lại kề sát lại, dương v*t nóng bỏng ma xát với phía trước đã sớm xích lõa của cậu.

Hai trụ thịt đồng dạng nóng bỏng kề sát cùng một chỗ, làm cho hơi thở hai người nháy mắt trở nên nặng nề, thân thể bốc lửa dựa vào nhau điên cuồng hôn môi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận