Một câu nói lại khiến không khí như yên tĩnh lại.
Bạch Dương thấy một phần gợi cảm của Hàm Nhất bị lộ ra ngoài, phần da thịt trắng nõn cuả Hàm Nhất lúc ẩn lúc hiện, khiến Bạch Dương liên tưởng tới nhiều điều, thậm chí đôi chân đắng sau chiếc áo ngủ gợi cảm của Hàm Nhất cũng đã hiện lên trong tâm trí anh, anh căng thẳng nuốt một ngụm nước bọt.
Hàm Nhất im lặng không nói gì, con ngươi chuyển động vài vòng, như đang suy nghĩ điều gì đó, Hàm Nhất đột nhiên chủ động xuất kích, đối mặt với miệng Bạch Dương, hôn anh tạo thành tiếng lớn, “Đúng, quyến rũ chết người!”
Hàm Nhất đã chủ động làm tới bước này rồi, nói thật thì tiếp theo cần phải làm gì, Hàm Nhất không hiểu mấy, chỉ đành giao quyền chủ động cho Bạch Dương.
Hàm Nhất không làm gì nữa ngồi yên một chỗ, ngây ngốc nhìn Bạch Dương, đợi hành động tiếp theo của Bạch Dương.
Bạch Dương không ngờ Hàm Nhất sẽ đột nhiên hôn anh như thế, anh bị hôn trở tay không kịp, Bạch Dương không biết tiếp theo nên làm gì.
Theo lý mà nói, người đàn ông tới lúc này mà không biết làm gì, thì đó là người không bình thường, nhưng Bạch Dương vẫn luôn nhớ tới lời Lý Hưởng nhắc nhở, lần đầu tiên rất quan trọng, rất liên quan tới hạnh (tính: tình dục) phúc sau này của người phụ nữ, thậm chí còn liên quan tới cả tôn nghiêm của người đàn ông.
Chuyện thế này không thể coi nhẹ được, Bạch Dương đứng bật dậy cầm lấy điện thoại rời đi, chỉ để lại hai chữ, “Đợi anh.” Người thì đã tiếng vào nhà vệ sinh, chỉ để lại một mình Hàm nhất ngơ ngác không hiểu gì ngồi trên giường.
Bạch Dương ngồi lên nắp bồn cầu, bắt đầu tra trên Baidu nhiều kiến thức liên quan, thậm chí còn tìm một vài bộ phim điện ảnh kinh điển để học hỏi.
Hàm Nhất hoàn toàn không biết Bạch Dương đang làm gì, chỉ có thể như một cô ngốc ngồi đó chờ anh, cứ đợi cứ đợi rồi một tiếng đồng hồ trôi qua.
Hàm Nhất đột nhiên cảm thấy có hơi ấm ức, đây lẽ ra nên là đêm đầu tiên đầy lãng mạn, ai dè bây giờ lại chẳng biến thành cái gì, cúng không biết có phải do sức quyến rũ của bản thân không đủ, mới khiến anh không có chút hứng thú gì.
Càng nghĩ Hàm Nhất càng buồn, cả người cuộn tròn trong chăn, im lặng rơi nước mắt.
Lúc Bạch Dương đi từ nhà vệ sinh ra, chợt nghe thấy tiếng khóc ngắt quãng, Bạch Dương hoảng loạn, bước vội tới giường, mở chăn ra, thấy Hàm Nhất đã biến thành cô bé mít ướt rồi, “Em sao thế?”
Hàm Nhất mặc kệ Bạch Dương, nằm bò lên giường, mặt vùi sâu vào trong gối, Bạch Dương cũng không vội gì mà đè cả người lên Hàm Nhất, hôn từng chút một lên đôi tai để lộ ra ngoài của cô, hôn rất nghiêm túc, Hàm Nhất không nhịn được phát ra những âm thanh khẽ khàng, khuôn mặt cũng dần để lộ ra một góc nhỏ.
Bạch Dương nắm chắc thời cơ, hôn môi Hàm Nhất, tiện thể lật cả người cô lại.
Vừa ngừng hôn, Bạch Dương liền thả Hàm Nhất ra, “Tại sao lại khóc? Bởi vì anh đi à?”
Hàm Nhất nói không có, nhưng lại ngước đôi mắt âm ức nhìn anh, giọt nước mắt còn vương bên khoé mắt khiên cô trông rất đáng thương.
Bạch Dương thấy Hàm Nhất thì tự trách mình, “Anh sai rồi, anh không nên để mình em ở lại, chỉ là anh.” Bạch Dương đang nói thì ngừng lại không biết nên nói gì.
“Chỉ là sao?” Hàm Nhất tò mò hỏi.
e b o o k t r u y e n.
v n
Bạch Dương cúi đầu nhìn Hàm Nhất dưới thân mình, cảm thấy giải thích là dư thừa, thực tế thì hành động đnsg tin hơn nhiều, lòng nghĩ thế nào, thì cơ thể hành động như thế, Bạch Dương nhớ rõ ba nguyên tắc đầu tiên, lại hôn trán Hàm Nhất một lần nữa.
Từ trán, tới mắt, rồi dần chuyển suống đầu mũi, hai bên gò má, cuối cùn là phủ lên môi.
Bạch Dương hôn rất chậm rãi, dường như rất có kiên nhẫn, đều nghe nói lần đầu tương đối đau với phụ nữ, nên Bạch Dương vô cùng cẩn thận.
Hai người trải qua một trận mây mưa gió vần.
(Tác giả có điều khổ tâm không nói ra được, tôi biết làm sao giờ? Tấn Giang ép tôi đó, tôi chẳng còn cách nào khác, đều là lỗi của nó, tôi không có cách nào cả, chỉ có thể đổi thành thế này.
Tôi sai rồi, x2, xin lỗi, x5, xin hãy tha thứ, x5 tôi thật sự không cố ý đâu.)
Đều nói the first time (thời gian lần đầu) rất nhanh, nhưng đây không phải là vấn đề của Bạch Dương, không biết là do học thành tài hay do thiên phú dị thường nữa, tôn nghiêm của đàn ông hoàn toàn được giữu vững, Hàm Nhất có thể nói là một người hạnh phúc nhất.
Hai người lần đầu nếm được mùi vị của trái cấm, không biết đủ mà đi thăm dò niềm vui của cơ thể, tìm kiếm sự kích thích, lúc đó Bạch Dương nhắc nhở chính mình, lần đầu tiên sẽ mệt, đừng tốn quá nhiều sức, thấy mồ hôi trên trán của Hàm Nhất, ánh mắt mệt mỏi, Bạch Dương vẫn đau lòng mà khắc chế nhu cầu của mình.
Qua hồi lâu, hai người đều đã sức cùng lực kiệt, Bạch Dương ôm Hàm Nhất, hôn trán cô, “Anh nhìn em ngủ.”
Hàm Nhất mệt tới nỗi mí mắt không nhấc lên nổi, đầu tựa vào vai Bạch Dương, cánh tay thì vắt lên eo Bạch Dương, ngủ say sưa, khoé miẹng còn vương nụ cười chưa kịp tan.
Bạch Dương được thoả mãn thì ôm Hàm Nhất thật chặt, cằm tựa lên đầu cô, bước vào giấc ngủ ngọt ngào, cuối cùng người phụ nữ bên cạnh cũng đã hoàn toàn thuộc về mình, Bạch Dương hài lòng không thôi.
Sáng sớm hôm sau, Bạch Dương rõ ràng cảm thấy chỗ nào đó trong cơ thể bắt đầu ngóc đầu dậy, nếu là trước kia thì Bạch Dương chỉ có thể dùng nước lạnh giải quyết, nhưng bây giờ vợ đẹp nằm trong lòng, Bạch Dương sao mà chịu nổi chứ.
Hàm Nhất đang nằm mơ, cảm thấy cơ thể chợt nặng thêm, he hé mắt, thấy mới sáng sớm mà Bạch Dương đã bắt đầu cày cấy rất hăng say, Hàm Nhất muốn mắng mà không được, giây sau bèn được Bạch Dương cho lên thiên đường.
Sáng sớm đã vận động kịch liệt, đối với một đúa không thích vận động như Hàm Nhất mà nói đúng là quá tàn nhẫn rồi, mệt tới nỗi cuối cùng ngất rồi ngủ luôn.
Bởi vì Bạch Dương vẫn còn lịch trình quay chụp, trước khi đi có để lại lời nhắn cho Hàm Nhất, nhẹ nhàng hôn lên trán cô rồi mới rời đi.
Vừa lên xe, thì Lý Hưởng đã nhìn ra dáng vẻ gió xuân phơi phới tràn đầy sức sông của Bạch Dương, “Xem ra tối hôm qua có bất ngờ nhỉ?”
Bạch Dương không trả lời, không muốn thảo luận vấn đề riêng tư thế này, chỉ là vẻ mặt đã bán đứng anh rồi.
Lý Hưởng cũng chẳng hỏi nhiều, chỉ lấy tin tức mới nhất về tin đồn hồi trước của Hàm Nhất và Nguỵ Nghiêm, “Cậu tính xử lý chuyện này thế nào? Xem ra là có người cô tình hắt nước bẩn lên Hàm Nhất.”
“Có thể tra ra người đứng sau không?” Bạch Dương được Lý Hưởng nhắc nhở mới nhớ lần này Hàm Nhất tìm mình vì chuyện này.
“Là một công ty giải trí nhỏ, chuyên bóc phốt những tin tức của minh tinh, nhưng thật giả lẫn lộn, không biết còn có ai hợp tác với họ không nữa.” Lý Hưởng đã nhờ một vài người bạn trong vòng tra hộ từ lâu rồi.
“Rồi, em biết rồi, về sau cứ để em xử lý đi.” Bạch Dương gọi một cuộc điện thoại.
Lãnh Phong vừa từ toà án về, thì nhận được điện thoạ từ anh bạn cũ Bạch Dương, “Có gì phân phó?”
Bạch Dương: “Giúp tôi một việc, tôi đang ở nước ngoài, tôi nhờ cậu giúp tôi gửi thư luật sư, tố cáo một công ty nhỏ, tốt nhất là tra rõ giúp tôi có người nào đang đứng sau giở trò gì không.
Nội dung cơ bản thì tôi gửi trong email.”
“Đại minh tinh Bạch Dương, tôi là luật sư về mặt hôn nhân, án này của cậu không thuộc lĩnh vực của tôi.” Lãnh Phong cảm thấy mình điên rồi, cũng thất Bạch Dương dám sai sử mình, như lẽ tự nhiên nữa.
Bạch Dương thì chẳng cảm thấy áy náy gì cả, chẳng cảm giác gì nói: “Một bình lafite.”
“Năm nào?” Sở thích này của Lãnh Phong, Bạch Dương nắm chắc trong tay.
Bạch Dương: “Năm 82.”
“Thành giao.” Ở trước rượu ngon, Lãnh Phong chỉ đành thoả hiệp.
Đối với ông chủ lạnh mặt thế này, Trì Tiểu Trúc đã cạn lời từ lâu rồi.
ai mà muốn ngày nào tới phòng làm việc cũng phải đối mặt với một núi băng lớn lạnh lùng chứ, thế mà lại kí hợp đồng chỉ bằng một ly rượu.
Đúng là đừng nhìn mặ mà bắt hình dong, phần công việc mấy tháng nay của Trì Tiểu Trúc đã được tính khí của Lãnh Phong mài mòn rõ ràng, tổng kết lại một câu: Khác biệt quá lớn.
Hàm Nhất tỉnh lại lần nữa, là sắp 10h rồi, ngồi dậy mà cảm giác như xương cốt muốn rã ra, khó khăn bước vào phòng tắm, thấy bản thân không hề giống như hôm qua, cũng không nói ra được điểm khác biệt cụ thể nằm ở đâu.
Từ con gái thành phụ nữ, Hàm Nhất cảm thấy khí chất của mình cũng thay đổi theo.
Lần đầu tuy rằng mệt, nhưng cũng rất hạnh phúc, ít nhất về phương diện này Bạch Dương đúng là khiến cô bất ngờ, có thể ngang ngửa với ông chồng của Nam Nam, không biết đây có được coi là do gen di truyền không nữa.
Hàm Nhất tắm xong thì thấy lời nhắn của Bạch Dương, bên trên có ghi địa chỉ hôm nay quay chụp, còn có thêm mấy chữ “Tối nay đợi anh” nữa.
Mặt Hàm Nhất nháy mắt ửng hồng lên, “Cái anh này.” Tiếng mắng này căn bản chẳng có tí thuyết phục nào.
Hàm Nhất đổi sang một chiếc váy dài liền thân, che đi những vết hôn trên cơ thể, cầm thẻ phòng đi ra ngoài, tới nhà ăn ở khách sạn, bổ sung năng lượng, ăn bữa trưa, rồi mới ra ngoài đi đến địa chỉ hôm nay Bạch Dương quay chụp.
Mọi người trong đoàn đều có thể cảm nhận được sự vui vẻ của Bạch Dương, Hồi trưa Bạch Dương còn đặt đồ hải sản cho mọi người trong đoàn, còn chu đáo thêm cả đồ uống nữa.
Nhân viên công tác đều đoán là công lao của Hàm Nhất.
Nên mới nói họ là người cùng môt nhà, hai người đều thích tặng đồ ăn cho người khác, thế này khiến nhân viên công tác rất vui, mệt cả buổi trời mà có bữa cơm ngon thế này cũng coi như cuốn hết mọ mỏi mệt theo.
Lúc Hàm Nhất đến, Lý Hưởng phát hiện ra ngay, đi tới cạnh Hàm Nhất, “Hôm nay chồng em vui vẻ một cách khác thường, mời cả đoàn ăn một bữa hải sản lớn.”
Hàm Nhất hơi xấu hổ, lại không biết nên làm gì với Bạch Dương, Bạch Dương bây giờ còn vui hơn đứa trẻ đến Tết được mặc áo mới, thậm chí còn nhiều hơn nữa.
Bạch Dương nhìn thấy Hàm Nhất, vừa đi vừa vẫy tay với cô, “Sao em lại đến đây, sao không ở khách sạn nghỉ ngơi đi? Ăn cơm chưa?”
“Em ăn sáng rồi.”
Bạch Dương kéo Hàm Nhất về khu vực mình nghỉ ngơi, “Em xem em muốn ăn gì nào?”
Hàm Nhất thấy một bàn đầy đồ ăn, cua, tôm đỏ Argentina, sò, hàu, các loại hải sản khác, chỉ vào tôm rồi nói, “Em muốn ăn tôm.”
“Em ngồi yên đi anh bóc cho.” Bạch Dương kéo ghế qua để Hàm Nhất ngồi, mình thì bắt đầu đi bóc tôm cho cô, còn chu đáo đến mức lột cả sống lưng tôm, còn đặt cả thịt tôm vào miệng Hàm Nhất.
Hàm Nhất cắn một nửa, một nửa còn lại thì đưa đến bên miệng cho Bạch Dương.
Một con tôm cả hai người cùng ăn hết.
Lý Hưởng thấy nửa năm trước còn là đứa em họ độc thân, bây giờ thì biến thành ma vương cuồng vợ, đúng là điều khiến người ta không thể tin được, nếu không phải tận mắt nhìn thấy chuyện này, thì có lẽ Lý Hưởng không cách nào tưởng tuọng được việc Bạch Dương sẽ đối xử dịu dàng như thế này với một cô gái nài đó.
Lý Hưởng đứng bên nhìn rồi lén lút chụp một tấm, gửi cho Nam Nam, Nam Nam lại gửi cho mẹ Trần, mẹ Trần lại gửi cho bố mẹ của Bạch Dương, một truyền mười, mười truyền trăm, tin tức Hàm Nhất đến thăm ban Bạch Dương đã lên tin tức, dẫn tới nhiệt độ thảo luận cao của các fans, trở thành đòn phản kích tốt nhất cho tin đồn ly hôn chia tay hay ngoại tình.
Hàm Nhất ngồi một bên vừa ăn vừa hỏi: “Bộ phim điện ảnh này anh đã quay xong chưa?”
“Ừ, mai là ngày quay cuối rồi, còn lại ba cảnh nữa, quay xong thì đóng máy.” Bạch Dương bóc xong cua bèn đưa thịt cua tới miệng Hàm Nhất.
Hàm Nhất: “Vậy sau này anh có sắp xếp gì không? Còn công việc nào khác không? Về nước luôn à?”
Bạch Dương nghĩ ngợi rồi cười nói: “Không, chúng ta sẽ đi tuần trăng mật.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...