Tự Phủ Chiêu Vương qua đời khiến nhiều tiểu quốc động tâm tư, nhân lúc quốc sự rối ren mà nhiễu loạn biên cảnh, khiến Phàn Diên phải tự mình dẫn quân giải quyết, Phàn Diên bỏ lỡ lễ tang của tiên đế, phải đảm bảo tiểu quốc lân cận không dám có hành động gì nữa hắn ta mới có thể trở về kinh thành.
Vừa mới trở về kinh thành, áo giáp còn chưa kịp cởi bỏ, Đại tướng quân đã vội vội vàng vàng chạy vào cung diện thánh, trong tâm trí hắn ta tràn ngập bóng hình thiếu niên đã ba năm không thấy kia, giờ đây không còn lão hoàng đế cản trở, Phàn Diên hắn nhất định sẽ lấy tiểu hoàng tử kiều mỹ kia làm nương tử của mình.
Thân thể Thập Cửu hoàng tử yếu không chịu được khí lạnh, vì thế Tước Cung được xây dựng cách mặt đất một khoảng, tránh xa bị hơi lạnh ở mặt đất xâm lấn vào cơ thể, Phàn Diên vừa đến cửa Tước Cung đã bị thị vệ ngự tiền ngăn lại: "Tướng quân, bệ hạ phân phó, bất luận người nào cũng không được vào trong."
"Ha, bất luận người nào cũng bao gồm bổn tướng ?" Mắt sói của Phàn Diên quét tới, đôi mắt đã quen nhìn đao kiếm chiến trường chứa đầy sát khí làm thị vệ run lên, "Thỉnh Tướng quân đừng làm khó thần."
"Cút ngay!" Phàn Diên nhấc chân bước vào, không đem khẩu dụ của hoàng đế để vào mắt chút nào cả.
Thị vệ cuối cùng cũng không dám ngăn lại vị Đại tướng quân đã chinh chiến hai triều đại, trên dưới có vô số quyền uy như Phàn Diên.
Tiểu thái giám dẫn Phàn Diên đi tới Băng Cơ Trì, trên đường lo lắng nói: "Thân thể của điện hạ nhiều ngày nay đã không được tốt lắm, giờ đây lại ngâm mình trong Băng Cơ Trì non nửa canh giờ rồi, vậy mà bệ hạ lại không cho phép bọn nô tài tiến vào hầu hạ."
"Lui xuống đi." Phàn Diên để thái giám lui xuống, tự nhiên giống nhà mình mà đẩy cửa Băng Cơ Trì ra, cửa vừa mới mở ra sắc mặt hắn ta đã ngay lập tức tối lại.
Cửa bị đóng lại thật mạnh phát ra âm thanh vang dội, thanh âm da thịt va chạm trong điện cũng ngay lập tức dừng lại, hiển nhiên là đã nghe được tiếng hắn ta mở cửa, Phàn Diên mang khuôn mặt tối tăm đi tới ngọc trì, thanh âm khôi giáp va chạm trong không gian yên tĩnh như được phóng đại lên.
"Ai? Cút ngay!" Phủ Triều Dục ôm lấy mỹ nhân mềm mại trong lòng, lỗ thịt trơn mềm ướt át của thiếu niên vẫn đang chậm rãi cắn nuốt cặc rồng của hắn, nghe được tiếng cửa mở cùng với thanh âm bước chân hắn liền lạnh lùng quát lớn, trong mắt ẩn chứa sát khí ngụt trời, "Ai cho phép ngươi tiến vào?"
Tiếng bước chân vẫn chưa dừng lại, Phủ Triều Dục ôm thiếu niên trong ngực xoay người đi chỗ khác che đậy đi thân thể tuyệt mĩ của cậu, động tác di chuyển khiến thân cặc trong cơ thể cậu cọ xát lấy thịt mềm, Dư Ổ không nhịn được kêu lên đầy dâm đãng: "A...!a....!không....!Hoàng huynh...!lấy ra đi...!hức...!a..."
Dư Ổ cố gắng xốc lên đôi mắt hồ ly đang chưa đầy sương mù mênh mang mà nhìn vào bóng hình đang bước tới kia.
Thân thể Phàn Diên cao lớn uy vũ, thân hình mặc khôi giáp như một ngọn núi nhỏ từ trong màn hơi nước xuất hiện, Phủ Triều Dục híp mắt, sau khi thấy rõ người tới liền nhanh chóng đem gậy thịt của mình đâm sâu vào trong, xoay người ôm thiếu niên lại để cậu đối mặt với nam nhân, bản thân lại bắt đầu một vòng đụ địt mới.
Thân thể xinh đẹp của mỹ nhân mở rộng trước mặt nam nhân kia, dương vật phấn nộn không ngừng chảy ra dâm dịch, cửa miệng lỗ dâm còn dính nhớp dâm thủy, hình ảnh dâm mĩ làm đồ vật dưới háng của Phàn Diên nhanh chóng thức giấc.
Dư Ổ rốt cuộc cũng thấy rõ người tới, Đại tướng quân bị phụ hoàng điều khỏi kinh thành ba năm trước.
Phàn gia là thế gia quân quyền danh cao vọng trọng ở Phủ quốc, nhiều thế hệ bọn họ đều chinh chiến nơi sa trường, một thế hệ lại tiếp nối một thế hệ danh tướng uy nghiêm, mà Phàn Diên năm nay hai mươi bảy, từ năm mười hai tuổi đã lên chiến trường, lập được vô số công lao.
Dư Ổ vừa mới tới thế giới này đã gặp được hắn ta, dưới sự cố ý câu dẫn của Dư Ổ, tướng quân trẻ tuổi nổi danh lại ở trên triều đưa ra nguyện vọng muốn lấy Thập Cửu hoàng tử mới mười bốn tuổi về làm nương tử của bản thân, dưới sự giận dữ, tiên đế đã đuổi Phàn Diên ra biên thành, không ngờ lúc này lại nổ ra chiến sự ở biên cương, khiến hắn ta thắng thêm được vô số trận đánh, lập thêm được nhiều công danh, dù là tiên đế vẫn còn, thì qua một hai năm nữa Phàn Diên cũng có thể trở về kinh.
Ba năm không gặp, nam nhân vốn đã cao lớn cường tráng hơn người khác giờ đây lại càng rắn rỏi hơn, uy áp bao phủ khiến người ta khó thở không thôi, Dư Ổ run rẩy đưa tay ra, đôi mắt hồ ly ướt dầm dề nhìn ngắm nam nhân, "Phàn...!Phàn Diên ca ca...."
Gậy thịt trong lỗ đít đột nhiên hung ác địt vào, Dư Ổ nháy mắt mất đi âm thanh, bàn tay vô lực rũ xuống, tiếng rên rỉ mê người lại chậm rãi vang lên.
"Bệ hạ thật có nhã hứng, dù đệ đệ thân sinh của chính mình cũng không chịu buông tha." Phàn Diên cười lạnh tháo khôi giáp, khôi giáp lạnh lẽo rơi xuống đất, hắn ta lại cởi áo trong làm lộ ra cơ bắp màu đồng rắn chắc nơi ngực bụng, bước chân đi vào trong nước làm hồ nước xao động thật lớn.
Đế vương trẻ tuổi mới vừa đăng cơ tuy trong lòng không được vui nhưng cũng không ngăn cản Phàn Diên tới gần, Phàn Diên tay cầm quân quyền, là một chiếc vũ khí sắc bén để hắn có thể củng cố triều đình, Phủ Triều Dục cũng cười lạnh mà đáp lại: "Tướng quân không phải cũng đang có rất nhiều nhã hứng đấy sao, chuyện đầu tiên làm sau khi hồi cung lại là tới Tước Cung, thật to gan."
"Huhu...!Hoàng huynh....!Hoàng huynh động đi...!động một chút đi..." Thiếu niên kiều mị cuộn tròn ngón chân ngọc ngà, khó chịu mà co rút lỗ thịt.
Phàn Diên đưa bàn tay to lớn đầy vết chai sạn ra nắm lấy chân ngọc xinh đẹp của cậu si mê hôn lấy, cánh môi ngậm lấy ngón chân liếm láp gặm cắn, sự thật thiếu niên đã bị người khác nhanh chân đến trước chiếm lấy làm hắn ta bất mãn không thôi, "Sớm biết Tiểu Ổ dâm đãng như vậy, Phàn Diên ca ca nên địt ngươi ngay vào thời điểm ba năm trước."
Dư Ổ run run vươn một cái chân khác qua dẫm lên cơ bắp cường tráng trên người nam nhân, trên này có vô số dấu vết bị thương do đao kiếm mang lại làm bàn chân kiều nộn của cậu có chút đau nhói, lồng ngực rắn chắc giống như tường đồng da sắt áp vào khiến cậu có ảo giác như bị cầm tù, "A...!a...!Phàn Diên ca ca....!Hoàng huynh...!Hoàng huynh bắt nạt Tiểu Ổ..."
Phủ Triều Dục và Phàn Diên là bạn tốt từ hồi niên thiếu, ở thời điểm Phàn Diên đưa ra đề nghị muốn cưới Dư Ổ quan hệ tốt đẹp của hai người ngay lập tức chuyển biến xấu, bọn họ không hề lui tới cùng nhau nữa.
Bởi vì Dư Ổ cố ý câu dẫn nên cả hai người đều sinh ra tình cảm cùng dục vọng đối với cậu, hiện giờ một triều đại đã hạ màn, đế vương đứng trên vạn người không cần che dấu dục vọng của chính mình, tướng quân quyền cao chức trọng cũng mất đi trói buộc, chuẩn bị ngắt lấy tiểu hoàng tử mà bản thân đã mơ ước nhiều năm qua.
Phàn Diên nhả ngón chân nhỏ tinh xảo trong miệng ra, một đường hôn lên phía trên, ngậm lấy một bên đầu vú nhỏ như quả anh đào tươi ngon của thiếu niên chậm rãi mút vào, một bên khác bị ngón tay thô ráp của hắn ta nắm trong tay xoa nắn, mắt sói của Phàn Diên nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ửng hồng của tiểu hoàng tử như nhìn thấy một con mồi ngon miệng, "Tiểu Ổ đã nói sẽ làm tiểu nương tử của Phàn Diên ca ca không phải sao, ca ca trở về cưới Tiểu Ổ đây."
"Không...!a...!Phàn Diên ca ca vì sao lại cắn Tiểu Ổ nha..." Dư Ổ nhanh chóng lảng tránh sang chuyện khác.
Ba năm trước đây, nếu không phải cậu dùng lí do chờ Phàn Diên trở về để gả cho hắn để ổn định hắn ta thì có lẽ hắn ta đã tạo phản luôn rồi, tự dưng tự lành lại xảy ra một trận tai ương đổ máu.
Phủ Triều Dục đâm vào rút ra ngày càng nhanh, năm ngón tay mạnh mẽ bóp chặt hõm eo mỹ nhân hung hăng nắc vào, dâm thủy theo động tác của hắn mà chảy ra càng nhiều phát ra những tiếng "phụt phụt" đầy nhục dục, hòa vào trong nước nóng phía dưới.
Đôi chân thon dài tuyết trắng của thiếu niên đặt trên bờ vai cường tráng giống như một ngọn núi nhỏ của nam nhân phía trước, sau khi mút vào hai núm vú nhỏ của cậu, Phàn Diên lại chậm rãi hướng lên trên rồi ngậm vào bờ môi mềm mại mà hắn ta đã nhớ nhung suốt ba năm qua, mạnh mẽ cạy môi mỹ nhân, chiếc lưỡi to dày của hắn ta nhanh chóng chen vào khoang miệng của Dư Ổ, Dư Ổ cũng không chần chừ mà đưa lưỡi của mình lên quấn lấy chiếc lưỡi của nam nhân, làm như muốn đẩy ra nhưng lại dâm đãng câu lấy.
Trên da thịt tuyết trắng của tiểu hoàng tử yếu ớt dần xuất hiện những vệt đỏ loang lổ, vị tân đế đã đụ địt một hồi lâu đâm vào một cái thật mạnh, đem long tinh bắn vào trong lỗ dâm nóng bỏng, Dư Ổ bị bắn vào nháy mắt cũng cao trào, bản thân thất thần bị hai nam nhân cao lớn kẹp lấy, đôi mắt mất đi tiêu cự, ngây ngô nói ra lời dâm đãng khiến người ta phải nứng lên: "Nóng quá....!a....!nóng....!Hoàng huynh đem long tinh bắn đầy bụng Tiểu Ổ rồi....!huhu...."
Nam nhân cao lớn nắm lấy hai cánh mông thịt đẫy đà của Dư Ổ nhấc lên trên, cặc rồng thô to ngay lập tức bị kéo ra ngoài, tinh dịch trắng đục cùng dâm thủy từ cửa lỗ chảy ra, khung cảnh dâm đãng làm căn cặc của Phàn Diên càng cương lên đau nhức, hắn ta nhanh chóng kéo xuống tiết khố của bản thân, gậy thịt đỏ tím với kích cỡ thật lớn bật ra, đầu buồi to bự chống lên mông thịt của thiếu niên.
Phàn Diên ngồi vào trong nước, ngón tay to dài đâm vào lỗ đít còn chứa đầy tinh dịch và dâm thủy của Dư Ổ, hắn ta mang theo nước ôn tuyền chảy vào mà đêm lỗ thịt của cậu rửa sạch, sau đó mới đưa căn buồi cực đại của mình đặt trước miệng lỗ, hai mắt hắn ta đỏ tươi ôm lấy thiếu niên mở rộng hai chân, đầu buồi đâm vào từng chút từng chút một, Dư Ổ còn đang đắm mình trong dư vị cao trào lại bị cặc lớn căng đến tràng đạo phồng lên, cậu khóc lóc giãy giụa, "Phàn Diên ca ca, Phàn Diên ca ca....!Tiểu Ổ không cần....!căng quá...!căng quá...!huhu..."
"Không cần thế nào?" Đại tướng quân đem cánh tay mỹ nhân gông cùm xiềng xích nắm chặt, không cho phép cậu từ chối cặc lớn của hắn ta, Phàn Diên đem buồi lớn đi vào hoàn toàn bên trong, phía sau lưng là lồng ngực vừa to vừa cứng, cảm giác bị nam nhân cao lớn mạnh mẽ phá lỗ dâm đi vào làm lỗ đít Dư Ổ chảy ra càng nhiều dâm thủy hơn, dâm thủy "òm ọp" cùng nước của ôn tuyền hòa vào với nhau, dâm tới độ Phàn Diên càng nứng hơn nữa, cuối cùng hắn ta đâm một cái thật mạnh vào sâu bên trong, thân cặc hoàn toàn chôn vào trong lỗ thịt, cửa lỗ đỏ rục bị căng đến phẳng mọi nếp uốn, trên bụng nhỏ của mỹ nhân lộ ra hình dáng của dương vật cực bự, căng đến mức Dư Ổ thở dốc cũng phải cẩn thận.
"Tiểu Ổ không phải muốn làm tân nương của Phàn Diên ca ca sao?" Nam nhân thong thả rút ra rồi lại đâm vào thật mạnh, nắc tới mức tiếng rên rỉ của tiểu hoàng tử cũng bị đánh cho rời rạc, "Tân nương mỗi ngày phải ăn buồi lớn của phu quân."
Nhìn bộ dáng thiếu niên dâm đãng mở rộng thân mình, cặc rồng của Phủ Triều Dục lại một lần nữa cương cứng, hắn vỗ về chơi đùa thân thể của thiếu niên, dùng dấu vết của mình bao trùm lên dấu hôn mà Phàn Diên vừa để lại trên thân thể Dư Ổ.
"A....!a....!đừng...." Dư Ổ tìm lại được một chút lí trí của bản thân, cậu hé mắt nhìn người đang liếm láp trước ngực mình, nức nở hỏi: "Tiểu Ổ...!Tiểu Ổ không phải nương tử của hoàng huynh, vì sao...!vì sao cũng phải ăn cặc rồng của hoàng huynh chứ?"
Lời nói dâm đãng như thế lại bị tiểu hoàng tử ngây ngô nói ra khiến cả hai nam nhân đều đỏ bừng mắt, thiếu niên còn cố tình co rút lỗ nhỏ, khó chịu lắc lắc mông.
"Tiểu Ổ đúng là dâm phụ." Phàn Diên cắn lên cánh mông Dư Ổ, bẻ ra mông thịt của thiếu niên rồi bắt đầu dùng sức nắc hông thật mạnh, trứng dái "bạch bạch" va chạm vào mông thịt tạo nên một mảng đỏ ửng, bờ mông bị đâm cho đung đưa không ngừng, Dư Ổ sướng tới nỗi không nói nên lời, cánh môi khẽ mở lộ ra đầu lưỡi, bộ dáng giống như đã bị địt hỏng.
Phủ Triều Dục hôn lên đôi môi đỏ của mỹ nhân dâm đãng, buồi lớn cắm ở lỗ đít Dư Ổ kéo dài quá mức, tân đế đè xuống nửa người trên của cậu, cặc rồng thô to đâm vào mặt thiếu niên, Phàn Diên tuy rất khó chịu nhưng vẫn đem thiếu niên đè xuống, căn cặc thô to phun ra dâm dịch đánh trên mặt Dư Ổ, cậu mơ mơ màng màng mở mắt, bị cặc bự nóng bỏng trêu chọc đến thèm thuồng mà mở ra miệng nhỏ đuổi theo cặc lớn kia liếm láp.
"Tiểu Ổ đúng là đồ điếm nhỏ, đĩ đực ở kỹ quán cũng không dâm đãng được như Tiểu Ổ." Phủ Triều Dục nắm lấy gáy Dư Ổ, đem cặc rồng nóng bỏng đâm vào trong khoang miệng của cậu, khoang miệng vừa chặt lại còn nóng, cái lưỡi mềm mại cùng nước bọt trơn ướt bao bọc lấy đầu buồi làm hắn cương to thêm vài phần.
Thân thể này vừa mới khai trai, lại một lần tân hai cây cặc bự, Dư Ổ thỏa mãn chỉ muốn họ hung hăng mà địt cậu, địt nát cậu, đều là nam nhân đã nhịn xuống dục vọng suốt mấy năm, trừ bỏ lúc đầu còn thương tiếc cậu, về sau lại càng đụ càng tàn nhẫn, đụ cậu đến nỗi mất tiếng, bờ mông vặn vẹo chảy dâm thủy không ngừng, nhưng hai người này rốt cục vẫn rất thương thân thể yếu đuối của cậu, sau khi địt liền nhanh chóng rút ra, cảnh tượng hai cây một lỗ mà Dư Ổ chờ mong cũng không xảy ra, cậu vừa thõa mãn vừa tiếc nuối lâm vào hôn mê, khóe môi còn giương lên nụ cười, cuối cùng cậu cũng không phải trải qua những ngày tháng nhạt nhẽo vô vị không có tình dục nữa rồi.
Phàn Diên ăn mặc chỉnh tề nhanh chóng ôm lấy tiểu hoàng tử đã hôn mê bước về phía tẩm điện, Phủ Triều Dục vừa bước vào đã kêu thái giám đi tìm ngự y, khi ngự y tới, vừa mới run rẩy xốc quần áo Dư Ổ lên thì đã bị tân đế nổi giận đuổi đi, phải chia sẻ cậu với Phàn Diên đã làm hắn đủ khó chịu, để thêm một người khác nữa nhìn thấy thân thể của bảo bối hắn đã kiều dưỡng suốt mười năm qua là điều không thể nào.
Đại thái giám mới nhậm chức có cái nhìn rất nhanh nhạy, nháy mắt đã phát hiện ra điểm mấu chốt làm đế vương tức giận, gã thấp giọng nói: "Trong cung thật ra còn có một vị thần y mù."
Phủ Triều Dục nhìn qua, "Người mù?"
Đại thái giám vội vàng giải thích, "Là thần y trong truyền thuyết giang hồ, tiên đế tìm về cho Thập Cửu hoàng tử, chỉ là thần y vừa tiến cung thì tiên đế đã băng hà, hoàng thành canh phòng nghiêm ngặt, thần y liền ở luôn ở Thái Y Viện, mấy ngày nay đều cùng các ngự y bàn luận y thuật, các lão ngự y đều khen không dứt miệng, chỉ là vị thần y kia hai mắt đều che vải trắng, nghe nói vừa mới sinh ra đã bị mù, thật đáng tiếc....."
Nghe ra người kia thật sự là bị mù, Phủ Triều Dục cũng lười nghe Đại thái giám nói dong dài, hắn vẫy vẫy tay, "Gọi người kia tới đi."
"Vâng."
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tui đã trở lại rồi đây! Dạo này lười quá, chắc tập trung ở bộ này nhiều hơn á...(* ̄0 ̄)ノ
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...