Hắc Liên Hoa Mỹ Nhân Đùa Bỡn FULL


Bảo vệ rất nhanh đã lôi người ra ngoài, lúc Tô Nguyên An bị kéo đi còn không ngừng lẩm bẩm: "Tôi là Dư Ổ, tôi là Dư Ổ", mãi cho đến khi gã bị ném vào nước biển lạnh băng trong nhà giam mới hoảng sợ nắm lấy rào chắn mà chất vấn hệ thống bạch liên hoa: "Không phải cậu đã nói tôi sẽ biến thành Dư Ổ sao? Vì sao tôi còn chưa trở thành cậu ta, tại sao???"
Trong nhà giam bỗng vang lên một tiếng cười vừa suy yếu lại trào phúng, hệ thống bạch liên hoa không thèm trả lời gã.
Mà ở trong phòng khách hoa lệ, Dư Ổ cũng đang nghe tiếng hệ thống thét gào, giờ đây cậu cũng không làm sao vui mừng khi nghe được giá trị công lược Lục Kỳ Thần đã đầy, bởi bọn họ còn có một tin càng đáng sợ hơn.
Hệ thống: [Người vừa rồi là bạch liên hoa! Hệ thống bạch liên hoa! Không biết bọn họ đã dùng biện pháp gì để che mắt, che chắn không cho ta đo lường, hiện tại chúng ta xong đời rồi, chúng ta nhanh chạy đi thôi! Hệ thống bạch liên hoa đã dùng bản thân để hủy diệt trang bị trên người ta, quy tắc thế giới sẽ rất nhanh nhận ra sự tồn tại của chúng ta, hắn sẽ tới giết chúng ta!!!!]
 Dư Ổ ghé vào trong lồng ngực Dư Hàng, rũ mắt hỏi: [Còn mấy ngày?]
Hệ thống: [Càng nhanh càng tốt, nhiều nhất là ba ngày, không thể nhiều hơn.

Hệ thống bạch liên hoa trước khi chết còn phản lại một đòn, hắn muốn kéo chúng ta chết chung.]
Dư Ổ: [Đã biết.]
"Hàng Hàng." Dư Ổ ôm thiếu niên đã trưởng thành đang vì cậu mà sợ hãi, cọ mặt vào cơ ngực rắn chắc của đối phương, "Anh trai rất nhớ em."
"Hàng Hàng cũng nhớ anh trai." Dư Hàng dùng cằm cọ cọ mặt nam sinh, nhìn nam nhân cao lớn đang tới gần, tất cả những ý nghĩ độc chiếm cùng tranh giành bây giờ đều bị hắn chôn sâu vào tận đáy lòng, giờ phút này hắn chỉ muốn được ôm anh trai trong lòng, xác nhận chính xác người trong ngực còn tồn tại.
Lục Kỳ Thần ngồi xổm xuống, duỗi tay muốn kéo mỹ nhân đang được Dư Hàng ôm trong ngực ra, lại vì sợ hãi mà không dám hạ tay xuống, bàn tay dừng trên không trung, thanh âm run rẩy hỏi: "Tiểu Ổ, em có bị thương chỗ nào không?"
Dư Ổ lắc đầu, chui ra khỏi ngực Dư Hàng, đôi mắt cong cong mỉm cười nhìn Lục Kỳ Thần, "Chú ơi, chú tới rồi sao."
[Từ ngày mai bắt đầu điều chỉnh khiến thân thể ta yếu đi, đến ngày cuối cùng thì GO DIE.]
Hệ thống: [Hay là chúng ta điều chỉnh từ ngày hôm nay luôn? Hai ngày sau liền chết có phải là không được khoa học lắm không?]

Dư Ổ: [...!Một hệ thống như ngươi thì còn nói gì tới khoa học...!Nếu hôm nay bắt đầu thì ngay cả trận làm tình để chia tay ta cũng không làm được đâu.]
Hệ thống: [....!Ồ, thế tính vậy đi.]
"Để chú nhìn xem em có bị thương ở chỗ nào không?" Lục Kỳ Thần lo lắng kiểm tra từng chỗ một trên người Dư Ổ, sau khi bình tĩnh lại, anh nhẹ nhàng xoa nắn tay cậu, thở dài một hơi: "Xem ra chỉ có thể lúc nào cũng buộc chặt Tiểu Ổ bên người thì mới có thể yên tâm được."
Dư Hàng đánh rớt tay Lục Kỳ Thần, bất mãn nói: "Anh em Lục gia các người đúng là có bệnh, nếu làm Ổ Ổ bị thương thì tôi nhất định sẽ tìm các người tính sổ."
Nam nhân luôn cường ngạnh ngang ngược hiếm có khi không phản bác như lúc này, tràn ngập trong mắt anh đều là mỹ nhân xinh đẹp, đơn thuần không mang tình dục mà hôn một cái lên môi Dư Ổ, "Thật may là Tiểu Ổ không có việc gì."
Lục Kỳ Thần đem người ở dưới tra xét rửa sạch một lượt, lại phái người đi tới nhà giam thẩm vấn Tô Nguyên An, sau đó cùng Dư Hàng đi vào thư phòng, Dư Ổ cũng không biết hai bọn họ thảo luận việc gì.
Dư Ổ ngồi trong phòng khách, liếm liếm chiếc muỗng dính bánh kem dâu tây, mùi vị ngọt ngào khiến đôi mắt cậu sáng rực, cậu rút di động nghe cuộc gọi video vừa gọi tới, trong màn hình là thanh niên mắt mày lạnh lùng, tóc đen giờ đây ướt sũng dán trên sườn mặt, trông có chút chật vật, tiếng gió mưa thét gào truyền ra từ điện thoại, Lục Kỳ Thâm nhìn người thương an ổn ngồi đó, nước mưa lạnh băng cũng làm y cảm thấy ấm áp, "Ổ Ổ, anh lập tức đến bây giờ."
"Biết rồi, biết rồi." Dư Ổ lại múc một muỗng bánh kem dâu tây, đưa tới trước màn hình, "Ăn siêu ngon, anh không nhanh tới em sẽ ăn hết đó."
Người ngày thường luôn hạn chế cậu ăn đồ ngọt giờ đây lại vô cùng ôn nhu: "Ăn hết thì lại bảo đầu bếp làm thêm."
"Được nha." Dư Ổ cười híp mắt, vừa rồi ăn bánh kem thơm ngọt cậu còn cảm thấy luyến tiếc, không nghĩ tới sau khi công lược thành công ba khí vận SSR lại dung túng cậu vô điều kiện như vậy, cậu nói gì thì sẽ là cái đó, thật là tốt nha, cậu luyến tiếc không muốn rời đi rồi.
Hệ thống tận tình khuyên bảo: [Ở thế giới tiếp theo bọn họ càng chiều cậu.

Không đi chúng ta sẽ hồn phi phách tán.]
Dư Ổ chớp chớp mắt: [Hệ thống các người cũng hồn phi phách tán sao?]
Hệ thống: [Tưởng tượng, tưởng tượng ngươi hiểu không.


Dù sao ta cũng không phải vẫy ống tay áo liền có một đám mây, hơn nữa nếu bị quy tắc thế giới phát hiện hắn ta sẽ xóa bỏ dấu vết tồn tại của ngươi ở thế giới này.]
Dư Ổ: [Thật khó chịu nha.]
Cậu giây trước vừa nói ba nhân vật SSR dung túng cậu, giây sau Dư Hàng đã đè cậu lên cửa sổ sát đất trong phòng khách, cặc lớn đỏ tím lấp đầy lỗ nhỏ, lỗ đít bị căng ra không chút khe hở, đầu buồi đâm sâu làm bụng nhỏ của cậu nhô lên, cặc bự chôn trong thân thể cậu ngày càng đâm vào sâu hơn, Dư Hàng như chó lớn động dục một bên địt vào một bên hôn môi liếm láp thân thể cậu, dấu răng cùng với dấu tay che lấp thân thể tuyết trắng, Dư Ổ bị địt tới mức trong mắt giờ toàn nước mắt, "A...!Hàng Hàng...!quá lớn...!Hàng Hàng....!anh trai ăn không nổi....!a....!a...!đừng vào nữa....!a....!sâu quá..."
Mà ngồi ở trên sô pha, nam nhân mặc tây trang cấm dục cầm một ly hồng trà nóng hổi, vừa nhìn mỹ nhân đang bị địt điên cuồng vừa bình tĩnh thưởng trà, ngoài cửa sổ, tiếng sấm vang lên từng tiếng từng tiếng, hạt mưa đánh vào cửa kính, sóng biển cuộn trào giống như giây tiếp theo sẽ cuốn lấy Dư Ổ nuốt xuống biển, cảnh tượng này càng kích thích Dư Ổ, lỗ đít cắn càng chặt, Dư Hàng đâm vào cũng càng mạnh hơn, hai năm nhớ mong giờ khắc này đều đã biến thành dục vọng nguyên thủy nhất, hắn chỉ nghĩ tới việc đem mỹ nhân dưới thân đụ địt khiến cả người cậu dính đầy mùi vị tinh dịch của hắn.
"A...!a...!Hàng Hàng địt thật sâu...!sâu quá.....!a....!anh trai bị Hàng Hàng địt nát rồi.....!a...."
Ngón tay Dư Hàng chui vào trong miệng cậu, khuấy đảo môi lưỡi bên trong, địt vào vừa sâu lại còn mạnh, "Anh trai tham ăn như vậy, hai con cặc bự đều có thể nuốt trôi, sao có thể bị em địt hỏng chứ."
Lục Kỳ Thâm vừa vào cửa đã nhìn thấy cảnh tượng thiếu niên chỉ mặc một chiếc áo thun rộng lớn, hạ thân trần trụi bị một nam sinh cao lớn điên cuồng đụ địt, trên mặt trên mông mỹ nhân dính đầy tinh dịch, cặc nhỏ phấn nộn giương cao, đỉnh lỗ đáng thương hề hề mà chảy ra dịch nhầy, mà anh trai tốt của y giờ đây lại ngồi trên sô pha giả làm thánh nhân, chỉ là hạ thân phồng lên một đống cùng hầu kết không ngừng lăn lộn đã sớm bại lộ dục vọng chân thật của anh.
Thị giác và thính giác đều bị đánh mạnh vào làm hạ thân Lục Kỳ Thâm nhanh chóng đứng lên chào hỏi, y nhìn tới mỹ nhân của anh em bọn họ bị người ngoài nhúng chàm, sự hụt hẫng trong lòng cũng chỉ có thể đè nén xuống, đấu tới đấu lui không bằng cùng nhau hưởng thụ, tránh cho lại phát sinh ra khoảng cách làm người khác có cơ hội gia nhập, đương nhiên...!bất luận như thế nào cũng không thể có thêm người khác tham gia vào.
Lục Kỳ Thâm nhanh chóng vọt vào nhà tắm tắm nước ấm, đem khí lạnh trên người xua đi, sau đó xoa tóc bước tới chỗ cửa sổ sát đất.
Vừa ấn Dư Ổ đâm vào từ phía sau Dư Hàng đã nhìn thấy Lục Kỳ Thâm đang bước lại đây, hắn thở hổn hển địt vào càng lúc càng sâu, Dư Hàng liếc mắt nhìn tới phần trước hông của anh em Lục gia, cặc bự đang chôn trong tràng đạo của mỹ nhân lại lớn thêm một vòng, nhưng bọn hắn trước đó đã giao kèo, đêm nay hắn phải địt thỏa mãn đã thì anh em bọn họ mới được chạm vào Ổ Ổ.
Đầu lưỡi liếm láp vành tai người dưới thân, Dư Hàng cắn lỗ tai cậu thở gấp nói: "Anh trai cắn Hàng Hàng thật chặt nha, vậy làm thế nào mà hai con cặc có thể vào được thế?"
"A...!a...!" Dư Ổ vô lực mà ưỡn mông thừa nhận người phía sau đụ vào, cậu nhìn Lục Kỳ Thâm đang đến gần, vươn tay muốn y ôm cậu một cái, Dư Hàng lại bóp chặt eo cậu kéo người trở về, nắc hông dập mạnh vào chỗ sâu bên trong, "Một căn cặc không đủ để Dư Ổ ăn no sao?"
"A...!hu hu....!a....!Hàng Hàng hư...!Hàng Hàng hư...." Dư Ổ đáng thương chảy nước mắt, áo thun đã bị xé ra, rách nát treo trên người cậu, eo nhỏ bị bàn tay to lớn nắm thành một độ cung dâm đãng, mông thịt đẫy đã rung rung, toàn thân đều bị địt thành màu hồng mê người.

Dư Hàng thật sự không cho Lục Kỳ Thâm chạm vào, sau khi một lần nữa bắn vào thật sâu bên trong Dư Ổ, hắn liền ôm thiếu niên đi tới chỗ sô pha, thiếu niên chạm được vào quần tây của nam nhân liền duỗi tay sờ lung tung, bàn tay nam nhân nắm lấy tay cậu dẫn đường cho cậu vỗ về chơi đùa với cặc lớn của anh, cặc bự màu đỏ tím bắn ra, "bang" một cái đánh vào gương mặt dâm mỹ của mỹ nhân, đầu lưỡi Dư Ổ hơi duỗi ra, si mê liếm láp đầu buồi đang chảy ra dâm dịch, quy đầu trượt vào giữa môi ướt át, cậu ngậm lấy nuốt vào, Dư Hàng nhìn thấy càng hăng máu, lần sau mạnh hơn lần trước mà đâm vào trong lỗ đít cậu, anh trai dâm đãng của hắn đang ăn cặc người khác.
Lỗ đít bị va chạm khiến cho căn buồi ở trong miệng đi vào càng sâu, cắm vào yết hầu, Lục Kỳ Thâm nhìn cảnh tượng dâm loạn trước mắt, nhịn không được móc ra cặc lớn nóng bỏng, chậm rãi chà xát trên gương mặt trắng nõn của thiếu niên, Dư Ổ vươn bàn tay mảnh khảnh ra cầm lấy thân cặc vuốt ve lên xuống.
Lỗ đít ăn một cái, trong miệng ngậm một cái, trong tay nắm một cái, tất cả đều là cặc bự nóng bỏng, địt Dư Ổ tới mất hết ý thức chỉ còn lại bản năng dâm đãng, đĩ điếm lắc mông cầu các nam nhân địt vào.
Bọn họ thay phiên nhau thọc vào rút ra, sau khi đã bắn một lần, ngón tay Lục Kỳ Thâm lại cắm vào lỗ nhỏ ướt nóng của Dư Ổ, moi đào nhét từng ngón tay vào trong, Dư Hàng biết y muốn làm gì liền phối hợp dừng ngay động tác đụ vào, sau khi căn buồi thô to không khác gì hắn đã đâm vào rồi, hắn lại bóp eo Dư Ổ tiếp tục địt thật mạnh vào trong.
Sinh viên thể dục sức lực lớn, mỗi lần địt vào là lại đâm vào tận sâu bên trong, giống như muốn địt xuyên qua thân thể cậu, Lục Kỳ Thần đem cặc đã bắn tinh dịch lần nữa lại cắm vào miệng cậu, rút ra thọc vào thật nhanh.
Tiếng gió, tiếng mưa, tiếng sóng biển làm bạn với tiếng da thịt va chạm, trận làm tình dâm loạn này kéo dài tới tận bình minh, nắng sớm từ cửa sổ chiếu vào, thân thể mỹ nhân xinh đẹp từ trên xuống dưới đã không có chỗ nào lành lặn, trên người dính đầy tinh dịch đặc sệt, giống như một con đĩ bị địt hỏng.
Dư Ổ sau khi ngủ liền không tỉnh lại nữa, vào chạng vạng buổi chiều, mấy nam nhân kia nôn nóng ôm cậu lên phi cơ, Lục Kỳ Thần mặt mày âm trầm sai người đi nhà giam tra hỏi, mỹ nhân trong lồng ngực đang dần mất đi sinh mệnh, màu da hồng nhuận giờ đây tái nhợt, điều này làm trái tim của bọn họ đau đớn không thôi.
Bệnh viện tốt nhất cả nước cũng không tra ra nguyên nhân hôn mê, bác sĩ nước ngoài đang tới, cả ba người đều đã mệt mỏi, sắc mặt tiều tụy, đáy mắt Lục Kỳ Thần như đã kết thành băng lạnh, anh thô bạo nắm lấy cổ áo cấp dưới, "Phế vật, cái gì cũng không hỏi ra là sao hả?"
Thuộc hạ cũng thật bất đắc dĩ, người nọ điên điên khùng khùng, "Lúc thì nguyền rủa Dư thiếu gia chết đi, bảo Dư thiếu gia không sống được, lúc thì lại điên khùng nói hắn là Dư thiếu gia, nhưng Dư thiếu gia không phải đang ở chỗ này sao."
"Không biết là dùng biện pháp gì, phải moi hết thông tin từ trong miệng hắn ra cho tôi."
Trước lúc sắp chia tay, Dư Ổ mở mắt ra, cảm giác thân thể suy kiệt thật sự không thoải mái chút nào, cả người cậu mất hết sức lực, dầu hết đèn tắt, nhưng cậu nghĩ muốn cùng các nam nhân này nói lời từ biệt.
Dư Hàng là người đầu tiên phát hiện ra Dư Ổ tỉnh lại, nam sinh cao lớn đỏ bừng mắt, thật nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu, "Ổ Ổ, anh tỉnh rồi, không có việc gì, không có việc gì." 
Ngay sau đó hai nam nhân khác cũng đi lại đây, bọn họ muốn chạm vào mỹ nhân trên giường bệnh nhưng lại không dám, thiếu niên ngày thường bọn họ điên cuồng làm tình giờ đây lại khiến bọn hắn tràn ngập sợ hãi, "Ổ Ổ, đừng sợ, bác sĩ rất nhanh sẽ tới."
Anh em Lục gia trước nay đều bình tĩnh bây giờ lại mất đi lý trí, đáy mắt Lục Kỳ Thần đã bị tơ máu che kín, anh nắm lấy tay Dư Ổ, thốt ra từng câu từng chữ uy hiếp cậu: "Không cho em ngủ, Dư Ổ, tôi nói em không được ngủ, nếu em dám rời khỏi bọn tôi, tôi sẽ để người ba tiện nghi của em chôn cùng, tất cả đều chôn cùng em."
Nếu Lục Kỳ Thần mà sống ở cổ đại chắc chắn sẽ là bạo quân, Dư Ổ muốn cười, chỉ là lúc này nụ cười của cậu lại yếu ớt khiến người ta đau lòng, trên mặt không có chút huyết sắc đâm mạnh vào tim bọn họ.
"Tiểu Ổ ngoan, Tiểu Ổ đừng rời bỏ chú mà."
"Ổ Ổ."
"Ổ Ổ, thật xin lỗi, xin lỗi."

"Đừng.....!khóc." Mí mắt nặng nề dần dần rũ xuống, Dư Ổ nỗ lực nâng mí mắt lên, khuôn mặt tái nhợt như vậy nhưng nốt ruồi lại vẫn đỏ tươi như trước kia, giống như hồi quang phản chiếu, "Sau này gặp lại."
"Ổ Ổ!"
"Ổ Ổ..."
"Tiểu Ổ!"
"Ha ha ha ha ha....!Dư Ổ đã chết Dư Ổ đã chết, về sau tôi chính là Dư Ổ." Tô Nguyên An quỳ rạp trên mặt đát, cả người dơ bẩn không thấy rõ hình dáng, điên điên khùng khùng khóc la, "Hệ thống sẽ không lừa tôi, hệ thống sẽ không lừa tôi! Tôi là Dư Ổ, tôi là Ổ Ổ của các người nha."
Bàn tay đeo gang tay nắm chặt cằm Tô Nguyên An, sau khi gã đối diện với gương mặt lãnh nghĩ kia thì lại càng trở nên điên loạn, "Lục tiên sinh, Lục tiên sinh, Lục tiên sinh, ta là Ổ Ổ đây"
"Ngươi không phải." Ổ Ổ luôn luôn ngọt ngào gọi anh là chú.
Thanh am Lục Kỳ Thần mang theo lạnh băng tra hỏi: "Hệ thống là cái gì?"
"Hệ thống, hệ thống chính là hệ thống nha, ha ha ha ha, mấy người ở trong thế giới này đều là kẻ đáng thương, đều bị tôi đùa giỡn trong tay...."
Lục Kỳ Thần thấy Tô Nguyên An điên khùng không hỏi được gì, đáy mắt càng ngày càng lạnh, một chân đá bay người tới góc phòng, chán ghét tháo bỏ gang tay trên tay vứt xuống.
"Đừng để hắn chết, tôi muốn hắn, sống không bằng chết."
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Thế giới tiếp theo: Tiểu hoàng tử yếu ớt với Hoàng huynh, Đại tướng quân, Thần y, Hoàng tử nước láng giềng(bí ẩn).

Cuối cùng cũng kết thúc vị diện này rồi, tung bông
Mà giờ các bà muốn tui đăng song song vị diện sau với truyện Si hán điên cuồng nuôi nhốt hay tập trung làm xong vị diện đầu của truyện Si hán.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui