Edit: Ư Ư
Thẩm Ngư không nhìn thấy động tác nhỏ của hắn, cô đang quan sát Đoạn Thanh Dư và nữ phụ Nhan Đường ngồi đối diện, trạng thái của hai người này đều không tốt lắm.
Nữ phụ Nhan Đường bởi vì nam phụ mà hận Đoạn Thanh Dư, như bao quyển tiểu khuyết khác, Nhan Đường thích nam phụ, nam phụ thích Đoạn Thanh Dư, Đoạn Thanh Dư thích nam chính.
Không bao lâu, xe run rẩy, tất cả mọi người trong xe đều bắt đầu lo lắng đề phòng.
Một quân nhân nhìn tình huống bên ngoài, nói với bọn họ: "Đoạn đường phía trước rất nhiều zombie, mọi người ngồi vững, sắp tăng tốc!"
Dứt lời, xe bắt đầu tăng tốc, xe là xe việt dã, cũng không chịu được sự xóc nảy này, mỗi lần xóc nảy, mọi người đều bị ngã nghiêng ngả.
Thẩm Ngư ngồi gần phía ngoài, bị Kỳ Cừu kéo vào trong lòng, khuôn mặt đâm vào trong ngực hắn, đặc biệt đau, chưa kịp cảm thấy đau, xe đột nhiên nghiêng ngả, tất cả mọi người đều bị văng ra ngoài.
Ngay sau đó bên tai đã truyền đến tiếng gào rống của zombie.
Thẩm Ngư vừa nhấc mắt, đã nhìn thấy một làn sóng zombie đi tới, đen nghìn nghịt không nhìn thấy điểm cuối.
Quá nhiều, đây hẳn là sóng zombie loại nhỏ.
Xe việt dã đã báo hỏng, tất cả mọi người bị văng ra ngoài, run bần bật đứng phía sau nhóm quân nhân, Thẩm Ngư có thể xác định, cho dù có mười mấy quân nhân cũng không có cách nào, nhiều zombie như vậy, chắc chắn sẽ chết.
Bởi vì vừa nãy ngã xuống xe Kỳ Cừu che chở cô, Thẩm Ngư đè trên người hắn, vội vàng đứng lên từ trên trên người Kỳ Cừu, "Kỳ Cừu, em không sao chứ?"
Sắc mặt Kỳ Cừu trắng bệch, nhìn dáng vẻ rơi không nhẹ, khuỷu tay trầy xước không nhẹ.
Thẩm Ngư chỉ cần tốt với Kỳ Cừu khi không nguy hiểm tới tính mạng của mình, thì không tính là tan vỡ nhân thiết.
Đồ Ngư Ngư nhìn trúng dị năng của Kỳ Cừu muốn ôm đùi Kỳ Cừu, tự nhiên muốn tốt với hắn.
Thẩm Ngư lấy một cái khăn ra băng bó đơn giản cho hắn, đỡ hắn đứng lên, phát hiện đùi hắn đã bị thương, không thể đi đường.
Toàn bộ cơ thể Kỳ Cừu đều dựa vào người xô, có thể nói giống như một con gấu koala bám vào trên người Thẩm Ngư, giọng nói suy yếu: "Cô giáo, em đau quá."
Thẩm Ngư nhìn hắn đau đến nhíu mày, có hơi giống như em trai nhỏ đang làm nũng với chị gái mình, ân oán trước kia bị cô áp dưới đáy lòng, nói thế nào hắn cũng làm thịt lót cho cô, giơ tay vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: "Nhịn một chút."
Lập tức sẽ an toàn.
Tuy rằng xuất hiện sóng zombie, nhưng nơi nào có nữ chính chắc chắn sẽ có nam chính.
Sao nữ chính có thể chết được, quang hoàn của nữ chính cũng không chỉ để làm cảnh.
Bên này Đoạn Thanh Dư nhìn zombie càng ngày càng gần, kéo Nhan Đường lên, "Đường Đường, zombie tới, chúng ta đi mau."
Nhan Đường đứng lên, nhìn sóng zombie rậm rạp phía trước, sợ tới mức lui về phía sau lắc đầu, tuyệt vọng nói: "Tớ không muốn chết, tớ còn trẻ như vậy, Thanh Dư, tớ không muốn chết!"
Đoạn Thanh Dư nhìn về phía sóng zombie, thân thể cũng sợ hãi run rẩy, nghĩ đến chuyện bị nhiều zombie như vậy cắn chết, còn không bị bị một súng bắn chết.
"Sẽ không! Chúng ta sẽ không chết, chúng ta đã trải qua nhiều lần sống chết như vậy, nhất định sẽ không chết." Đoạn Thanh Dư nói, không biết là đang an ủi Nhan Đường, hay là đang an ủi bản thân.
Sóng zombie càng ngày càng gần, những con zombie đi đầu đều bị quân nhân dùng súng bắn chết, nhưng zombie quá nhiều, vẫn có cá lọt lưới, đi về phía đám người phía sau.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...