Editor: Do_oi96.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
Thanh âm Tiểu Hoa đột nhiên vang lên “Leng keng, ngôi sao thứ hai đã sáng lên.
Ký chủ cố lên! Thắng lợi ngay trước mắt a!”Tô Yên cau mày, lấy ra một viên kẹo từ trong túi.
Mở ra cho vào miệng.
Làm sao để La Nguyên Kiệt không chết?Thật khó, đau đầu.
Cô nhấm nuốt kẹo sữa, hương dâu tây từ trong miệng tản ra.
La Nguyên Kiệt, thật yếu a.
Chẳng lẽ ngay cả chính bản thân hắn cũng không tự bảo vệ được?Tô Yên cúi đầu, có chút ghét bỏ La Nguyên Kiệt.
Quyền Từ nhìn cô lại tiếp tục lấy kẹo mềm ra ăn.
Tựa hồ, kẹo sữa dâu trong túi cô không bao giờ hết vậy.
Thứ này, ăn ngon vậy sao?Hắn nhìn, đang định lại gần.
Kết quả, người đang trầm tư trên bàn, như là quyết định cái gì đó.
Từ trên bàn nhảy xuống, đứng trước mặt hắn, nghiêm túc nói “Em đi đây.
”Quyền Từ nhăn mày, nhìn sắc trời bên ngoài đã tối.
Cũng đứng lên, thuận tay ôm người vào lòng, “Về cùng nhau.
”Tô Yên nhìn hắn, lắc đầu “Em không về nhà.
”“Đi đâu? Về đoàn phim?”Tô Yên chậm rãi nghĩ, nếu là trước kia, cô khẳng định sẽ nói thẳng ra.
Nhưng cô cảm thấy nếu mình nói ra, Quyền Từ sẽ không cao hứng.
Cho nên do dự một chút.
Người nào đó nhìn cô gái trong ngực mình thế này, càng muốn một ngụm ăn hết a.
Không tự giác phun ra hai chữ “Tiểu Ngoan, bên ngoài tối rồi, không về nhà thì đi đâu chứ?”Tô Yên nghe hai chữ Tiểu Ngoan ngẩng đầu, ánh mắt sáng một chút.
“Anh”Người nào đó cúi đầu, liền hôn.
Thật sự là nhịn không được, nhìn cô liền muốn hôn.
Hai người lại ở trong phòng, dây dưa hồi lâu.
Ít nhất đã qua nửa giờ, hai người mới rời khỏi toà nhà.
Bên ngoài sắc trời đã tối, xe cộ tấp nập, khởi động xe.
Tô Yên nhón chân mong chờ, Ân?Sao không thấy An Nguyên Phi đâu?Quyền Từ nhìn cô đứng ở trước xe, chậm chạp không vào.
“Ân? Rơi đồ sao?”Tô Yên đứng ở đó do do dự dự nửa ngày, cuối cùng, vẫn lên xe về nhà.
Sáng sớm hôm sau.
Tô Yên rời giường sớm, cầm hai cái bánh bao trên bàn, cắn một ngụm.
Vừa ăn vừa đi ra ngoài.
Quyền Từ còn chưa đi.
Nhìn thấy cô vội vàng ra cửa như vậy, một tay giữ chặt người “Gấp cái gì, ăn rồi đi.
”Tô Yên rất nhanh đã ăn xong hai cái bánh bao kia, sau đó đứng lên “Em đi trước.
”Nói xong, liền ra ngoài.
Nửa giờ sau, An Nguyên Phi gọi cho Quyền Từ.
“Lão đại, Tô Yên bị thương sao? Sao lại đến bệnh viện?”Nguyên bản, hôm nay An Nguyên Phi đến bệnh viện mua chút thuốc thoa đầu gối bị trật mấy hôm trước.
Kết quả không nghĩ tới, vừa ra khỏi đó, liền thấy Tô Yên một mình đến khu của bệnh nhân nhập viện.
Đáng tiếc Tô Yên không thấy hắn, nên hắn mới tò mò gọi điện thoại thuận miệng hỏi Quyền Từ một câu.
Nhưng một câu này, lại khiến Quyền Từ run lên.
Hắn lập tức đứng dậy, ngữ khí lập tức lạnh xuống “Ở đâu? Cậu ở đó trông cho tôi! Nếu cô ấy xảy ra chuyện gì, tôi lột da cậu.
”Quyền Từ ngày thường nói chuyện âm trầm, làm người nghe trong lòng phát run.
Lúc này ngữ điệu lập tức hạ xuống, càng thêm lạnh lẽo.
An Nguyên Phi cơ hồ theo bản năng nghiêm giọng đáp “Được”Quyền Từ vừa nghe Tô Yên ở bệnh viện, thật sự cho rằng cô xảy ra chuyện bị thương phải đến bệnh viện.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...