Editor: Do_oi96.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
An Nguyên Phi lầm bầm lầu bầu “Chẳng lẽ là trong buổi tiệc bị người khác hạ thuốc, ăn mòn hết gan?”Nói xong, lại tự mình phủ định “Không có khả năng a.
Thực quản, dạ dày của hắn ta đều không có vấn đề gì a.
”Nhắc tới buổi tiệc kia, trong đầu Quyền Từ lại nghĩ tới con mãng xà không biết tới từ đâu.
Theo đó, hình dáng Tô Yên hiện lên trong mắt hắn.
Đầu ngón tay hắn nhẹ vân vê “Đem đoạn phim giám sát ngày hôm đó, gửi cho tôi.
”“Ân?”An Nguyên Phi ngây ra một lúc lúc sau, gật đầu “Được”Cậu ấy nhớ tới cái gì sao?An Nguyên Phi lại nhìn thoáng qua Quyền Từ.
Gương mặt tuấn mỹ, mắt đào hoa, con ngươi đen nhánh, có một mạt cảm xúc nhanh chóng hiện lên, khóe môi mỏng lạnh phiếm ý cười.
Rõ ràng tuấn mỹ liêu nhân như vậy, nhưng cố tình lại khiến An Nguyên Phi rùng mình, vậy mà lại cảm thấy Quyền Từ như vậy còn quỷ dị hơn tên bị mất gan kia.
Thằng nhãi này nghĩ đến chuyện gì khủng bố sao?Một giờ sau.
Trong một căn phòng tối tăm.
Quyền Từ nhìn video theo dõi trên máy tính.
Sau đó, khi nhìn đến Tô Yên khẽ meo meo đưa cho Vương tổng đang cao hứng kia một ly champagne, ấn nút tạm dừng.
Suy nghĩ trong chốc lát.
Sau đó lại ấn tiếp tục phát, video theo dõi tiếp tục.
Chờ đến Tô Yên rời đi lại trở về lần nữa, sờ soạng bụng Vương tổng kia một chút, nắm tay chặt lại, như cầm thứ gì đó.
Hơn phân nửa khuôn mặt Quyền Từ khuất trong bóng tối, yết hầu lăn lộn, phát ra âm thanh không biết là cười hay là gì đó.
Xem ra gối ôm này của hắn còn có không ít tiểu bí mật a.
Bất tri bất giác, bóng đêm buông xuống.
Tô Yên bên kia quay xong một cảnh cuối cùng.
Liền nghe đạo diễn “Tạp” một tiếng.
Cảnh cuối cùng của ngày đã xong.
Tô Yên ra khỏi khu vực quay, ngồi trên một cái ghế, mệt mỏi đấm đấm chân.
Hô.
Mệt mỏi quá.
Từ trong túi lấy kẹo sữa dâu tây ra, bóc vỏ, ăn luôn.
Tiểu Hoa nhìn ký chủ của mình mệt mỏi như vậy, có chút đau lòng “Ký chủ vất vả rồi”Tô Yên lấy khăn tay ra, lau mồ hôi trên má.
Hôm nay có lẽ là ngày mà Tô Yên ăn kẹo nhiều nhất.
Không ngừng ăn.
Một là bởi vì vấn đề thể lực, ăn kẹo có thể bổ sung năng lượng nhanh chóng.
Hai là vì, dung lượng não của cô hôm nay liên tiếp đạt tới cực hạn.
Từng đợt phát đau.
Tô Yên nhắm mắt lại, ấn giữa mày.
Lời thoại trong kịch bản, thật sự là phi thường nhiều.
Dung lượng não của cô bây giờ, dù có nứt ra cũng chỉ có thể nhớ được ba trang.
Nếu tiếp tục nhớ, vậy hoàn toàn là nhớ trong đau đớn.
Bất quá cũng may, cơ bản có thể hoàn thành suất diễn của một ngày.
Nhưng thật sự rất đau.
Bên cạnh, thanh âm Long Lị Lị truyền đến, “Tô Yên”Tô Yên ngẩng đầu, chớp chớp mắt, không nói chuyện.
Long Lị Lị cười đến trước mặt Tô Yên, ngồi xuống “Buổi tối hôm nay đạo diễn mời đoàn phim ăn cơm.
Cùng đi nha.
”Tô Yên nhíu mi một chút “Có thể không đi không?”Cô muốn ngủ, phải đi về.
Long Lị Lị sửng sốt, “Là do thân thể khó chịu sao?”Tô Yên gật gật đầu “Có chút”“Vậy cô mau nghỉ ngơi đi, tôi sẽ nói với đạo diễn”“Được”Sau khi gật đầu đồng ý, tẩy trang xong, Tô Yên liền ra khỏi phim trường.
Long Lị Lị nhìn chằm chằm bóng dáng Tô Yên rời đi một lúc lâu.
Mới đứng dậy rời đi.
Tô Yên đi ra ngoài, một bàn tay ấn giữa mày, nên không chú ý đường đi.
Người trước mặt đi đến cũng chơi di động, ‘phanh’ một chút, hai người va vào nhau.
Tô Yên xoa trán lui về sau hai bước.
Lúc này, người trước mặt ngẩng đầu lên.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...