Editor: Do_oi96.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
Quyền Từ chết mảnh nhỏ Chủ Thần cũng không thể lấy lại, cô tồn tại trên thế giới này còn có ý nghĩa gì?Lúc này, đồng chí Tiểu Hồng làm trời làm đất như cũ, nơi nơi cắn người.
Nhìn dáng vẻ này, có lẽ là vẫn luôn ở trong không gian nghẹn, sung sướng vì lâu ngày được ra ngoài, có cơ hội, liền chơi đến điên luôn.
Quyền Từ nhìn Tô Yên cúi đầu héo héo trong ngực mình.
Vốn dĩ định! , thôi được rồi.
Quyền Từ ngẩng đầu lên, nhìn đèn treo chót vót trên cao, hiện lên một đồ án mỹ lệ.
Mắt hoa đào câu nhân nheo lại.
Giây tiếp theo.
Phanh!Bỗng nhiên trên đỉnh toà nhà xuất hiện một lỗ hỏng.
Âm thanh cánh quạt trực thăng, nháy mắt truyền vào phòng.
Chờ đến khi Tô Yên tránh đi âm thanh lớn đột ngột, còn có đá rơi xuống, ngẩng đầu nhìn lại.
Phát hiện bên người mình cùng Quyền Từ bao quanh bởi nhóm người mặc áo đenThủ pháp tinh luyện, tay cầm vũ khí và súng.
Trên đỉnh toà nhà, mấy chục tay súng bắn tỉa đợi lệnh, làm thành một vòng tròn ngăn cách với bên ngoài.
Một khắc kia, một giây kia, ngoại trừ âm thanh của cánh quạt trực thắng, hết thảy trở nên an tĩnh.
Ngay cả Tiểu Hồng cũng ngừng lại, ngưỡng đầu nhìn.
Giây tiếp theo, nhảy cửa sổ chạy mau!!Thân là một bé xà linh hoạt, nó chính là co được dãn được.
Chỉ là chạy ra rồi mới phát hiện, Tô Yên còn ở bên trong?Đang nghĩ, liền nghe trong phòng truyền đến một giọng nói không rõ là vui hay giận “Phát ngốc cái gì?”Tiếng nói vừa dứt, giây tiếp theo tiếng súng nổ ra như pháo.
Cùng với tiếng thét chói tai, mùi máu tươi nhanh chóng lan ra từ cửa sổ.
Tô Yên chui đầu vào trong ngực Quyền Từ, che tai lại.
Tiếng súng thật sự quá lớn, quá ồn.
Đặc biệt là nghe gần như vậy.
Đinh tai nhức óc, Tô Yên khẽ nhíu mày.
Theo sau, liền nghe được ‘răng rắc, răng rắc’, âm thanh xiềng xích đứt gãy.
Sau đó, cô bị người kéo vào trong ngực.
Quyền Từ ôm Tô Yên, mềm mại ấm áp.
Nguyên bản thấy cô ở đây, hẳn là cùng những người này có chút quan hệ, nhưng lại vì mình ngủ mà không rời đi.
Liền tính kéo người về đông lạnh thành khối băng thử xem, có thể ôm ngủ hay không.
Nếu không thể, thì ngâm trong formalin một thời gian, sau đó ôm thi thể ngủ.
Không nghĩ đến, một loạt biểu hiện của Tô Yên vượt qua hắn tưởng tượng.
Hơn nữa cảm giác, cũng không tệ lắm.
Được, xem cô làm gối ôm thịt cũng không dễ dàng gì, tạm chấp nhận vậy.
Quyền Từ ôm người vào trong ngực, duỗi tay nhéo nhéo thịt mềm trên người Tô Yên.
Trong đầu không ngừng hồi tưởng lời cô nói vừa rồi.
Bộ dạng vừa nghiêm túc vừa mềm mại kia, “Nếu tôi còn sống, tuyệt đối sẽ không để anh chết.
”Hắn sống lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên nghe thấy lời nói ngốc nghếch như vậy.
Ánh mắt sâu kín sáng tối không rõ.
Hắn cũng không phải người từ nhỏ thiếu tình thương cần sự ấm áp quan tâm.
Nếu đổi thành người khác, phỏng chừng đã sớm bị đánh thành cái sàng.
Nhưng từ gối ôm di động giúp hắn ngủ nói ra.
Ân, nghe thoải mái.
Không biết từ khi nào, tiếng súng ngừng.
Thương vong vô số, còn lại thở dốc, tất cả đều bỏ vũ khí đầu hàng, thành thật.
An Nguyên Phi nghênh ngang từ cửa sau đi vào, nhìn đến huyết tinh cảnh tượng này, bóp mũi nhíu mày, muốn phun.
Ngược lại, ở nơi tràn ngập khói súng này.
Trong ngực đồng chí Quyền Từ còn ôm một người??Điều này khiến An Nguyên Phi như phát hiện đại lục mới, chạy tới đi quanh vài vòng, líu lưỡi.
Kinh ngạc cảm thán, khiếp sợ đều không đủ để diễn tả tâm tình hiện giờKhi Tô Yên ló đầu ra thăm dò.
An Nguyên Phi sửng sốt, bỗng nhiên cũng không khó lý giải như vậy.
>.
< >.
< >.
< >.
< >.
.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...