Editor: Do_oi96.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
_.
Sau đó, Tô Yên ngay cả quần áo cũng chưa kịp thay, liền theo Kevin rời đi.
Một giờ sau.
Tô Yên bị bắt thay một bộ lễ phục màu đen.
Xe lao nhanh trên đường, khi đến cửa, có hai vệ sĩ ngăn cản xe tiến vào.
Sau đó, liền thấy Kevin cùng hai người kia nói vài câu.
Lại một lúc sau, cửa xe mở ra, Tô Yên, cùng ba người khác từ xe cùng bước xuống.
Tô Yên quan sát trái phải, lúc này, sắc trời đã tối sầm.
Tiểu Hoa nhỏ giọng nói “Nhìn thế nào cũng thấy Kevin giống má mì dẫn mối a?”Tiểu Hoa thiếu kinh nghiệm thực tế, nhưng lịch duyệt phong phú a.
Nhìn Kevin cười sắp thành đoá hoa kia, càng giống tú bà trong sách.
Tô Yên liếm liếm môi, vòng ra phía sau xe, mở tùy thân không gian ra.
Sau đó, liền thấy một con rắn đen đỏ đan xen to như cánh tay xẹt qua, đảo mắt đã chạy xuống gầm xe.
Tiểu Hoa kinh nghi “Ký chủ, cô thả Tiểu Hồng ra sao?”Tô Yên gật gật đầu, “Nếu như ta không đánh lại, có thể cho Tiểu Hồng đánh bọn họ.
”Tiểu Hồng còn có thể tìm người giúp đỡ.
Như vậy, bây giờ đem nó thả ra, nó có thể xây dựng tình cảm với những con rắn khác.
Tiểu Hoa nhìn ký chủ của mình, thế nhưng còn học được phòng ngừa chu đáo.
Xem ra, chỉ số dung lượng não này không tăng vô ích a.
Ký chủ của nó, cũng thật thông minh, suy một ra ba vừa học đã hiểu.
Lại sau một lúc, xe được cho phép thông qua, chỉ là cho Tô Yên cùng với các cô gái bốn người mặc lễ phục vào trong.
Ba người đi trước Tô Yên vừa cười vừa nói, nhìn có vẻ là nhận thức.
“Oa, Lily, vòng cổ này của cô trông thật đẹp a.
”“Không ít tiền nhỉ?”Sau đó liền nghe được người tên Lily cười một tiếng, thanh âm như tiếng suối róc rách, ngượng ngùng nói “Nào có, cũng không đáng giá lắm.
”Người bên cạnh Lily thanh âm tràn đầy hâm mộ ghen ghét “Ai nha Lily, không cần lại khiêm tốn, chúng tôi biết nhà cô có tiền, thật khiến người khác hâm mộ.
”Tô Yên nhai kẹo sữa dâu tây, đi theo sau, ngoan ngoãn nghe mấy người này nói.
Dọc đường đi, ánh đèn mờ nhạt, vốn dĩ sắc trời đã tối, hai bên đều là cây, càng đi, càng khiến nhân tâm hoảng sợ.
Dần dần vốn dĩ vừa nói vừa cười cũng an tĩnh đi.
Ba người tụ lại gần nhau, không khí dần dần có chút khẩn trương.
Sau đó, lại đi không bao lâu, thấy được khách sạn sừng sững trước mặt.
Đi đến cửa, bảo an qua lại tuần tra.
Trông giữ thật nghiêm.
Theo sai, có hai người phụ nữ mặc sườn xám đi đến.
Tựa hồ đã chờ các cô từ lâu.
Nhìn thấy người đến, liền dẫn vào trong.
Trong đó một người phụ nữ dáng vẻ chừng 30 tuổi, có vẻ là quản lí.
Đoàn người đi trên thảm lông dê, không phát ra một chút âm thanh.
Người kia tuy rằng sắc mặt ôn hòa, nhưng lời nói ra lại rất có thanh thế “Sau khi vào, không cần nói nhiều, chỉ cần tiếp rượu, hiểu chưa?”Vài người gật gật đầu.
Như vậy, mới mở cửa phòng ra.
Tiểu Hoa nghe người phụ nữ nói, nhỏ giọng tiếp một câu “Ký chủ, thật sự giống tú bà dẫn mối.
”Tô Yên cũng nhẹ nhàng nhíu mày.
Nhưng, đều đã đến rồi, một mình cô cũng không thể quay về được.
Nghĩ như vậy, vẫn đi theo cuối cùng, bước vào trong.
Ánh đèn trong phòng có chút tối tăm.
Tốp năm tốp ba, nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
Khi nhìn thấy các cô đến, âm thanh nói chuyện với nhau trong phòng cũng lớn hơn chút, cũng so với vừa rồi thoải mái hơn.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...